truyện chồng quỷ của trần yến nhi
Truyện có yếu tố kinh dị có thể không phù hợp với một số người. Ngôn từ có thể không lọt tai, cân nhắc trước khi đọc. Đây là lần đầu tôi vt truyện mong mọi người chiếu cố. Dựa trên những ác mộng tôi gặp phải khi cày deadline. OOC.
Các bạn đang đọc truyện Nông Kiều Có Phúc - Chương 1 miễn phí tại yeungontinh.com. Hãy tham gia Group của đọc truyện trên Facebook nhé để cập nhật truyện nhanh nhất!!. Nông Kiều Có Phúc - Trần Yến Yến (Truyện full) nhanh nhất tại Yêu Ngôn Tình
Đến nỗi chiếu sáng, hắn là Quỷ tộc thuỷ tổ, yêu hoa trần, nhưng hai người mệnh trung vô duyên," nói lơ đãng thấp phía dưới, nhìn nhìn Phượng Cửu, giờ phút này Phượng Cửu nhưng thật ra so với hắn trong tưởng tượng bình tĩnh, chỉ là hai mắt tràn ngập chờ mong nhìn
Tôi Có Một Bí Mật - Chương 134. Tác giả: Tây Tây Đặc. Ngày đó Trần Việt kẹp thư tình vào trong một quyển sách, hắn đem giấu sách vào trong ngăn tủ ký trúc xá, trên hộc tủ có ổ khóa, tính đợi đến thứ bảy về nhà sẽ tìm nơi an toàn cất giữ, không nghĩ sẽ vứt bỏ
Nhân ta trước mắt thân vô xu, mặc dù bởi vậy rất dễ bại lộ của ta hành trình, nhưng là kia yến hội nhưng là muốn tới rạng sáng mới chấm dứt . Ngẫm lại ta này trung chuyển khi yếu đầu nhập vào cư nhiên là ta không thế nào thân cận phụ thân, vẫn là nhịn không
Đọc Truyện. Nông Kiều Có Phúc - Tịch Mịch Thanh Tuyền. Giới thiệu truyện ngôn tình hấp dẫn pha chút yếu tố xuyên không này: Cô vẫn cứ có cảm giác thân nhân của mình duyên mỏng. Cô cực độ khát vọng có thân nhân, khát vọng được yêu, được quan tâm, nhưng cô càng sợ
Cashberry Lừa Đảo. Dịch thư thưEdit & beta Thương Nguyễn“ Đường Diệu Diệu, ở đây không có phần cho nhóc nói chuyện! Người lớn đang nói chuyện trẻ con không nên xen vào!”Đường Dũng bị nói đến mặt đỏ lên, nhất thời như con thỏ bị đạp đuôi, hướng Diệu Diệu thấy Diệu Diệu, tâm tình tôi vốn nặng nề liền được tháo gỡ, hiểu rõ hơn rất dù tôi không thể tiếp nhận tình cảm của Đường Dũng, nhưng trong khoảng thời gian này tiếp xúc với nhau, tôi bất tri bất giác đã thành thói quen có Đường Dũng và Diệu Diệu bên giờ có thể lại tiếp tục nhìn thấy bọn họ, tôi lại có một loại hạnh phúc đến nỗi không nói thành Diệu Diệu cười một tiếng, tôi nhìn về phía Đường Dũng, hỏi hắn“ Thế nào chỉ có Diệu Diệu ở nơi này? Trịnh Lâm đâu?”“ Trịnh Lâm? Nó không phải đi cùng em sao?” Đường Dũng sửng sốt một chút, kỳ quái nhìn tôi.“ Không có, lần trước tôi để cho anh tách ra nó liền cùng anh đi theo, sau đó thì không thấy quay lại.” Tôi thấy Đường Dũng biểu cảm không giống đang cùng tôi đùa giỡn, lập tức luống Lâm là tiểu quỷ của tôi, lẽ ra phải luôn luôn ở bên cạnh tôi mới đúng, nhưng chính mắt tôi nhìn thấy nó cùng Đường Dũng đi rồi, Đường Dũng là người đem nó tạo ra, tình cảm tất nhiên là không bình thường, cho nên Đường Dũng không gì đáng trách, tôi vẫn không có suy nghĩ nhiều, nhưng bây giờ Đường Dũng nói nó không có đi theo hắn, vậy khoảng thời gian này nó đi đâu?Thấy tôi lo lắng, Đường Dũng liền vỗ vỗ bả vai của tôi, để cho tôi bình tĩnh một chút, bây giờ quan trọng là xác định nó có hay không gặp chuyện không may, chỉ cần nó còn an toàn, vậy thì không có chuyện gì Dũng nói cũng có lý, tôi lập tức gật đầu một cái, hỏi hắn làm sao mới có thể xác định Trịnh Lâm an Dũng nói tôi là chủ nhân của Trịnh Lâm, cùng Trịnh Lâm huyết mạch tương thông, chỉ cần tôi phát ra tin tức tìm kiếm Trịnh Lâm, nó nhất định có thể cảm giác được, nó trả lời tôi tức là nói lên nó bây giờ là an lập tức gật đầu, hỏi Đường Dũng tôi nên làm thế nào phát ra tin tức tìm kiếm Trịnh Dũng nói thông thường Long Phù đều có một bộ thuật pháp, bất quá tôi không phải là Long Phù, cũng không có học qua cơ bản thuật Long Phù, nên cũng không dùng may trên người tôi có âm khí, có thể mượn nhờ hắn tới làm một số thuật đơn giản của Long Phù, bất quá tôi phải chịu chút ủy khuất mới xong hắn có chút xấu hổ cúi đầu, giả bộ ngượng ngùng nhìn tôi, nói “ Em có nguyện ý không?”“ Nói nhảm, anh nói thẳng muốn tôi làm cái gì là được.” Thấy hắn dáng vẻ già mồm đê tiện tôi liền không nhịn được muốn chửi mắng hắn.“ Cởi y phục xuống, sau đó...” Đường Dũng mặt càng đỏ, ánh mắt gian xảo ở trên ngực tôi liếc một cái, bỉ ổi đợi hắn nói xong, tôi liền cảm giác mình lại bị đùa giỡn, trực tiếp một cái tát đánh vào trên vai hắn, phẫn nộ nói“ Anh có thể hay không có chút đứng đắn? Trịnh Lâm mất tích anh còn có tâm tư đùa giỡn với tôi!”“ Oan uổng a, lần này anh thực sự là nghiêm túc!” Đường Dũng bị đánh, nhất thời buồn bực nhìn tôi, khuôn mặt hận không thể nhăn thành bánh bao, nói rằng hắn thực có nhiều ủy khuất cả Diệu Diệu cũng không đành lòng nhìn Đường Dũng như vậy, giải thích“Chị Dương Dương, chị lần này thật oan uổng anh của em rồi, anh ấy muốn thi triển Long Phù thuật gọi Trịnh Lâm, nhất định phải mượn dùng âm khí của chị, mà trên người chị âm khí cũng không phải là rất nhiều, cho nên không thể có bất kỳ lãng phí nào, bây giờ chỉ có thể đem ba chỗ đan điền đều dính cùng tập hợp một chỗ, hắn dùng âm khí của chị thi triển ra thuật Long Phù.”Nhìn Diệu Diệu nói với dáng vẻ nghiêm trang như vậy không giống như đang lừa dối nữa hắn nói quả thực có chút đạo lý, tôi chỉ bán tín bán nghi nhìn Đường Dũng liếc mắt một cái, nói“Thế à, vậy tôi hiểu lầm anh rồi.”“ Em hiểu rồi chứ? Em như vậy oan uổng cho anh, tốt xấu cần bày tỏ một chút gì đi chứ!” Đường Dũng thấy tôi xin lỗi, trên mặt ủy khuất nhất thời tan thành mây khói, một lần nữa nhếch miệng cười bỉ ổi tiến lại gần đành phải đưa tay tới, để hắn đem cái đánh vừa nãy trả biết hắn thế mà trực tiếp kéo lại tay của tôi, dùng sức kéo một cái ôm tôi vào trong ngực, nói“Dương Dương, anh mới không nỡ đánh em, làm sao có thể đánh em a, từ giờ trở đi anh sẽ là thần bảo vệ của em, bất kể em đối với anh làm cái gì anh đều không một câu oán hận, miễn là em vui vẻ thì tốt rồi.”Hắn lời nói này quá buồn nôn đi, lời nói khiến tôi cả người đều nổi da gà, vội vã đẩy hắn ra, lúng túng nói “Được rồi được rồi, tôi đã biết, chúng ta mau bắt đầu đi.”“ Được.” Đường Dũng nhe răng cười một tiếng, tiếp đó chỉ vào quần áo trên người tôi, nói “Em phải đem quần áo cởi xuống mới được, ngoại trừ da dẻ ở ngoài, bất luận quần áo hay thứ gì cũng sẽ gây trở ngại đến độ tinh khiết âm khí, hơi một chút sơ sẩy, thuật Long Phù sẽ thất bại.”Hắn nói rất hèn hạ, nếu như không phải là Diệu Diệu mới vừa rồi giải thích, tôi còn là có loại xúc động muốn tát hắn một cho dù tôi biết hắn là muốn chiếm tiện nghi, tôi còn rất là không tình nguyện, muốn hỏi hắn nhất định phải cởi sao?Đường Dũng gật gật đầu, truyền thuyết đan điền ở ngay chính giữa ngực vị trí huyệt đàn trung, phía dưới cách 3 ngón tay là cái rốn, chỉ có ba chỗ đan điền đều dán cùng một chỗ, mới có thể bảo đảm chắc chắn không chuyện gì xảy xong hắn thấy tôi khó xử như vậy, ngược lại không có đùa giỡn lưu manh, mà quay lưng lại, ở phòng khách tìm một khối vải dài, đem ánh mắt che lại nói“ Em yên tâm, anh tuy rằng nhìn qua tùy tiện, nhưng đối với tình cảm là rất nghiêm túc, em chỉ cần một ngày không nhìn anh, anh cũng sẽ không đối với em làm cái gì.”Nói xong hắn đã cởi ra khuy áo sơ-mi, bắt đầu cởi quần áo trên người nháy mắt cơ thể gầy gò liền lộ ra, tôi lúc này mới phát hiện, hắn mặc dù nhìn qua so với Tô Mộc gầy yếu hơn rất nhiều, nhưng trên người bắp thịt cũng không hề hơn ít so với Tô Mộc, chỉ là hình dáng so với Tô Mộc nhỏ một chút mà vã nhìn thoáng qua, tôi cảm thấy cứ nhìn chằm chằm vào thân trên của Đường Dũng mãi là không tốt, liền xoay người sang chỗ Diệu trái lại rất tự giác sau khi Đường Dũng cởi áo, liền phất tay với tôi chào tạm biệt, từ trong cửa xuyên ra ngoài rời vì Đường Dũng che hai mắt lại, nhất thời tôi cảm thấy bớt lúng túng đi không ít, tôi cũng chậm rãi cỡi áo quá cởi áo ra đã là cực hạn của tôi, tôi còn giữ lại nội y, mới chậm rãi hướng Đường Dũng đi cảm giác được Đường Dũng cũng lộ ra khẩn trương, cùng bộ dáng mị hoặc ngày thường của anh ta một chút cũng không ăn khớp, toàn thân cơ bắp căng thẳng muốn ta thậm chí nói chuyện có chút cà lăm,để cho tôi lấy cái trán của mình dán lên trán của Đường của anh ta rất nóng, trên mặt còn có một tầng mồ hôi,sau khi dán sát vào trán của anh ta, hai tay anh ta mở ra ôm chặt tôi vào ngực, để cho thân thể tôi cùng thân thể của anh ta dính sát vào tác này tới quá nhanh, tuy rằng tôi đã sớm chuẩn bị tâm lý, nhưng vẫn là bị hắn hù là Đường Dũng nhắm hai mắt, nhưng vị trí tìm được rất chuẩn, sau đó ôm lấy tôi, tôi liền cảm giác được bụng dưới của tôi cùng bụng dưới của anh ta dính cùng một chỗ, cảm giác kia rất không được tự nhiên, có phần thân mật hơi riêng tôi cảm thấy không được tự nhiên, nhiệt độ cơ thể anh ta cũng rất nhanh tăng may anh ta lúng túng nhất thời những cũng không quên đọc khởi câu thần hồ là trong nháy mắt, tôi cùng Đường Dũng trong lúc đó liền xuất hiện một cổ sức lực vô hình, sức lực kia giống như đem tôi cùng Đường Dũng liên tiếp ở cùng một chỗ, ba cái tay vô hình xuyên qua thân thể của tôi, đồng thời luồn vào ba điểm trong đan điền trên người tôi, dùng sức đem âm khí trong cơ thể tôi lôi ra bao lâu sau, tôi cảm giác được thân thể có chút nóng lên, trong cơ thể giống như có một cái lò lửa lớn đang thiêu đốt lúc đó thân thể của Đường Dũng lại trở nên càng ngày càng miệng anh ta nói tiếng Thái càng lúc càng nhanh, giống như đang niệm chú, thời gian trôi qua không bao lâu, tôi cũng cảm giác anh ta đem thứ gì đó thả ra bay đi đó vài giây, Đường Dũng rốt cuộc khôi phục yên tĩnh, bất quá thanh âm anh ta vừa ngừng, đại não của tôi lại đột nhiên truyền đến một trận đau đầu cũng vang lên thanh âm xì xì, xoẹt xoẹt, dường như sóng não bị quấy phá thần của tôi nhất thời chấn động, xem ra là tín hiệu của Trịnh Lâm trực tiếp truyền đến!Tôi không khỏi nín thở tập trung tư tưởng, chỉ sợ thanh âm Trịnh Lâm quá nhỏ tôi sợ sẽ bỏ lỡ cái gì đoán của tôi rất chính xác, nó tương tự như đài thu radio, âm thanh xoẹt xoẹt càng ngày càng nhỏ, sau khi chờ nó hoàn toàn biến mất mất hẳn, trong đầu tôi rốt cuộc xuất hiện tiếng nói của người nào đó!Bất quá âm thanh đó không phải tới từ Trịnh Lâm mà là thanh âm của một người vô cùng quen thuộc, thanh âm hắn trầm thấp, lãnh đạm xen lẫn tức giận, gầm nhẹ nói“ Lộc Dương, em mặc quần áo vào cho tôi!” Nghe được thanh âm cùng ngữ khí quen thuộc này, đầu óc của tôi trong nháy mắt ông một tiếng, giống như bị chập mạch rồi, bỗng chốc ngây ngẩn cả nào lại là hắn?Tôi rõ ràng liên lạc với Trịnh Lâm, trong đầu tại sao lại xuất hiện thanh âm của hắn?Tôi hoàn toàn choáng váng rồi, trong lòng chấn động không trước hắn ở trước mặt tôi làm trò cùng người phụ nữ khác kết hôn, còn nói ra những lời tổn thương tôi như vậy, tôi cho rằng mình đã buông xuống đoạn tình cảm này trong nháy mắt khi giọng nói của hắn xuất hiện, trái tim của tôi có cảm giác ngũ vị tạp trần, cay đắng ngọt bùi, bây giờ không biết phải hình dung như thế tri bất giác nước mắt của tôi đã giàn là thanh âm của hắn nói xong câu nói kia về sau, liền lại biến mất tại trong đầu của là thanh âm của hắn nói xong câu nói kia thì liền biến mất ở trong đầu của như chưa hề phát sinh qua. Tôi thậm chí hoài nghi vừa rồi tôi có phải nghe lầm rồi không, hoặc là câu nói đó là ảo tưởng của hắn sau khi nói xong, Đường Dũng cũng buông lỏng tôi ra, hỏi“ Thế nào rồi, Trịnh Lâm hồi âm với em chưa, nó vẫn an toàn chứ?”“... An toàn đi.” Tôi chần chờ nói, thấy thuật pháp xong rồi, lập tức mặc quần áo vào, chờ tất cả thu thập xong, tôi mới để cho Đường Dũng tháo vải che mắt Dũng giống như cũng không biết phát sinh chuyện gì, nhanh chóng mặc quần áo tử tế, tháo vải trên mắt là sau khi hắn tháo xuống vải che mắt, trong nháy mắt liền nóng nảynắm lấy bả vai của tôi, hai mắt lo lắng nhìn tôi, hỏi “Em khóc? Trịnh Lâm rốt cuộc đã nói gì với em, thế nào em lại khóc lợi hại như vậy?”“ Hắn... Cùng tôi nói chuyện là Tô Mộc...” Đường Dũng vừa hỏi, viền mắt của tôi lại nhịn không được đỏ ửng lên, thấp giọng nói.“Tô Mộc? Thế nào lại là hắn?” Đường Dũng sửng sốt một chút, anh ta nhìn thấy tôi khóc sưng cả mắt, trên mặt liền hiện ra dáng vẻ đau đó anh ta giơ tay lên lau sạch nước mắt trên mặt tôi, một tay đem tôi kéo vào trong ngực, cũng không hỏi Tô Mộc đến tột cùng nói với tôi cái gì, an ủi “Tô Mộc thì Tô Mộc, ít nhất đã có hồi âm nói lên Trịnh Lâm bây giờ chắc là cùng Tô Mộc ở chung một chỗ, em không cần lo lắng.”Vừa nói hắn vừa đem tôi ôm càng chặt hơn, thanh âm ấm áp thấp giọng nói“ Em nếu như khó chịu liền khóc lên đi, anh sẽ không cười nhạo em.”Quen biết với anh ta lâu như vậy, tôi lần đầu tiên nghe được Đường Dũng nói một câu ấm áp như mất tự nhiên, bỗng dưng tôi muốn bộc lộ hết tâm sự, cũng không kháng cự Đường Dũng, đem đầu tựa trên bả vai hắn, đem toàn bộ uỷ khuất mấy ngày nay tích góp từng tí một mà khóc tới bây giờ, tôi đối với Tô Mộc vẫn là không cách nào chống kể là nghe được thanh âm của Tô Mộc, cho đến tin tức của hắn, trái tim của tôi đều sẽ hung hăng bị đâm cho rỉ nói qua, hắn cùng tôi ở chung một chỗ chẳng qua là vì lợi dụng tôi để ở lại trần gian mà hắn yêu chân chính là Lâm Yến Nhi, mục đích tới trần gian cũng là vì tìm kiếm Lâm Yến nên chuyện thứ nhất chính là tìm Lâm Yến Nhi, sau đó chính là vứt bỏ tôi, cùng Lâm Yến Nhi kết như vậy, hắn lại dựa vào cái gì quản tôi, lại còn dùng loại ngữ khí đó nói chuyện chứ?Bây giờ, coi như tôi muốn lên giường cùng Đường Dũng, cùng Tô Mộc hắn một chút cũng không có quan như vậy, tôi lại càng ủy mực khóc đến cổ họng khàn khàn, hốc mắt phát khô, tôi mới rốt cuộc trở lại bình thường, buông Đường Dũng này nửa bên quần áo Đường Dũng đã hoàn toàn bị nước mắt của tôi làm ướt, vẻ măt anh ta vốn đang lo lắng nhìn tôi. Sau khi thấy tôi không khóc nữa tâm tình anh ta cũng bình phục rất nhiều, sắc mặt lo lắng nhất thời lập tức trở thành ghét bỏ, hung hăng nhìn quần áo của trên người mình, nói với tôi “Không nghĩ tới em có thể khóc lớn như vậy, em thành thật nói cho anh biết, phía trên này ngoại trừ nước mắt của em, em có vụng trộm hướng trên người anh quệt nước mũi hay không?”
Dịch giả SantVương Khả Nhân bỗng nhiên bị quỷ ám. Không phải cái kiểu hù doạ hay đột ngột xuất hiện khiến người hoảng sợ, mà là làm những chuyện cô cho là biến thái...Còn không phải hay sao???Một nam quỷ xa lạ bỗng nhiên chạy lại thân mật với cô, vuốt ve cô, toàn thân, toàn thân đó, dĩ nhiên là chỗ đó cũng không chừa....Dùng đủ mọi cách, kiếm gỗ đào, kéo, tiền Ngũ Đế đều không có chút tác dụng với quỷ kia. Sau khi tìm thầy phong thủy mới biết được đó là người chồng đã kết Minh hôn của cô. Minh hôn kết hôn với người âmKhông phải mấy năm trước cô giúp người mở một hộp khóa Lỗ Ban, tay bị thương khiến máu dính vào chiếc hộp kia sao? Vậy mà đó lại thành sính lế minh như vậy liền khiến Vương Khả Nhân bị kéo vào bên trong một âm mưu kéo dài vài thập niên. Bí mật mấy chục năm qua của Sầm gia, Kim Linh Tử không có can đảm tiếp tục tìm kiếm đáp án khiến Vương Khả Nhân phải hoàn thành.
Dịch Lishui Thủy VWBeta Nguyễn Trang VWTrong chớp mắt, bên ngoài cửa truyền vào tiếng bước chân, hơn nữa tiếng bước chân có nhẹ có nặng, dường như là có hai lúc nói chuyện quên trời đất, tôi cũng cảm thấy Tô Mộc vừa nghe tôi nói, mắt vừa đảo nhìn ra phía ngoài thăm dò,chắc hẳn là anh ấy đang đợi hai người kia qua là chỉ không muốn tôi lên tiếng, cũng như không muốn cho bọn họ biết chúng tôi đang ở rất tò mò, không biết rốt cuộc người đến là người đó rất nhanh đã đi đến bên cửa, dừng lại rồi đẩy cửa đi nhìn thấy hai người họ, tôi bất ngờ đến mức miệng há to, chỉ mém chút liền kêu lên. Hóa ra là “ Lộc Dương” và Tô sao bọn họ lại ở cùng đi vào, còn tìm được tới chỗ của bọn tôi nữa?Tôi không khỏi nhìn về phía Tô Mộc, anh cũng đang nhìn lại tôi, khe khẽ lắc đầu ra hiệu cho tôi, ý bảo tôi cứ yên lặng chờ chỉ thắc mắc rằng tại sao Lâm Yến Nhi có thể khống chế thân xác của tôi, đi tới ta đi vòng quanh một vòng, khi cô ta đến trước mặt chúng tôi, lòng tôi càng khaanrr trương may là, hình như cô ta không nhìn thấy chúng tôi, trong ánh mắt của cô ta rất trống rỗng, ở thời điểm nhìn đến chỗ chúng tôi ngồi không thấy có bất kỳ biểu cảm gì, mà chỉ nhìn qua, sau đó nói với Tô Thịnh rằng nơi này rất an toàn, có chuyện gì thì cứ nói giật nảy cả mình, nhưng sau đó cũng liền hiểu ra rằng, Lâm Yến Nhi có thể cướp đi thân thể của tôi trước mặt Tô Mộc, còn không để Tô Mộc phát hiện ra. Tô Mộc cũng là một lệ quỷ, dĩ nhiên cũng biết loại pháp thuật này, cũng biết pháp thuật mà Lâm Yến Nhi dang dùng để che mắt mình.“ Anh chắc chắn là Lộc Dương đã chết chứ? Vậy tại sao cô ta đã chết mà tôi vẫn không có cách nào dung hợp hoàn toàn với thân thể của cô ta? Bây giờ chú hai của anh đã bắt đầu nghi ngờ tôi rồi, cứ tiếp tục thế này, chú ấy sẽ phát hiện ra mánh khóe này của chúng ta mất”“ Cô yên tâm đi, xích luyện phù này là do Tô Đoàn từ nhỏ dùng đồng tử của mình để luyện ra nó, nếu không phải xích luyện phù này hấp thu dương khí của hắn qua nhiều năm như vậy, thì hắn cũng sẽ không phải là thầy phong thủy ngu ngốc nhất nhà họ Tô, cho nên uy lực của Xích Luyện phù rất mạnh, đừng nói là Lộc Dương chỉ là một người bình thường, ngay cả cô có cấp bậc lệ quỷ cũng khó có thể chống đỡ đươc nó. Cho nên cô ta đã thực sự chết rồi” Tô Thịnh nói, trong giọng nói chứa đầy tự lập tức bị sốc, ngay cả Tô Thịnh cũng biết thân phận của Lâm Yến Nhi!Hơn nữa ông ta còn biết được bên trong yêu thân hồn phách chính là tôi!Vậy mà ông ta vẫn hợp mưu với Lâm Yến Nhi đi sát hại tôi. Không những vậy, ông ta còn để cho Tô Đoàn dùng đến xích luyện phù mà cậu ta đã nuôi dưỡng từ trách bùa chú kia lại lợi hại như vậy, hóa ra là do Tô Đoàn dùng bao tâm huyết ngưng tụ thần lực cho xích luỵện phù. Cũng trách không được Tô Đoàn thân là thầy phong thủy của Tô gia, bản sự lại thấp như cậu ta nói, luyện cái này là để sau này báo thù cho mẹ cậu bây giờ nó đang được dùng trên người tôi, nếu cậu ta mà biết được linh hồn bên trong yêu thân kia là tôi thì sẽ thế nào nhỉ?
” Trần Hạo, mày chạy không thoát đâu! Mày không phải có danh xưng Diêm Vương sao? Mày muốn giết người, giống như phán quan hạ bút, bút sa là có người chết, mày muốn cứu người, Diêm Vương muốn người đó chết canh ba, mày kéo dài được đến canh năm cơ mà! Mày chẳng phải có biệt hiệu bàn tay ma y thuật ma quáy Trần Tiên Nhân ư, giờ đạn găm vào tim mày rồi, tao xem mày chữa kiểu gì” … “Trần Hạo, loại khờ khạo như anh, cũng xứng làm chồng của Bạch Phi Nhi tôi?” “Ha ha, chồng của Bạch Phi Nhi là một thằng đần…” Truyện có tên Anh chồng khờ, Quỷ thủ tiên nhân
Tôi khiếp sợ trong lòng, có điều dù là như vậy, tôi vẫn không hiểu chuyện của bà ấy có liên quan gì đến Trịnh Lâm. Trần Á Lan biết tôi nghi ngờ, trên gương mặt tươi cười xẹt qua một tia u ám, nói “Mỗi khi tăng nhân Thái Lan tu luyện tiểu quỷ, đều sẽ để lại dấu ấn của mình, khi nãy tôi đã nhìn tiểu quỷ của cô rồi, người tu luyện nó, chính là người mang bò đến nhà tôi năm ấy!” Nói xong, âm khí trên người bà ta chợt tăng vọt, nồng độ âm khí lại vượt qua cả Trịnh Lâm! Tôi hoang mang sợ hãi, trốn vào sát cửa gần ghế ngồi, hoảng sợ nhìn bà ấy. “Á Lan, cô ấy là em dâu ông cụ Tô, cô đừng làm càn.” Trong thời khắc nguy cấp, tài xế luôn im lặng lái xe suốt dọc đường lên tiếng trách mắng. Bị tài xế mắng, nét mặt Trần Á Lan giật giật, cuối cùng thu lại âm khí, lại trở về vẻ mặt tươi cười, nói “Bây giờ cô biết tôi với tiểu quỷ của cô có gì liên quan rồi chứ! Cô là em dâu của ông cụ Tô, cũng chính là người thân của ân nhân cứu mạng tôi rồi, tôi sẽ không làm khó cô đâu, chỉ hy vọng cô có thể nói cho tôi biết người giúp cô tu luyện tiểu quỷ này là ai, người đó hiện tại ở đâu.” Thấy bà ta thu lại âm khí, sự sợ hãi trong tôi cũng giảm bớt. Có điều tôi lập tức nhíu mày “Có nhầm không, người giúp tôi tu luyện tiểu quỷ hơn bốn mươi năm trước không thể nào xuất hiện ở nhà bà được đâu.” Đường Dũng chỉ lớn hơn tôi ba tuổi, bây giờ cùng lắm mới chỉ hai mươi ba tuổi, hơn bốn mươi năm trước anh ta còn chưa sinh ra, sao có thể vì muốn có được thiên thai mà ra tay với gia đình bà ta được. Thấy tôi đưa ra nghi vấn, nét mặt Trần Á Lan vừa mới hòa nhã một chút lại lộ vẻ độc ác, đưa thẳng tay ra, nắm lấy cổ áo Trịnh Lâm, dùng sức xé một cái. “Soạt” một tiếng, áo bị xé rách, sau gáy Trịnh Lâm quả nhiên lộ ra một hình xăm. Một hình xăm có hình con rắn đen quấn quanh hoa sen. Sau đó Trần Á Lan cũng xé cổ áo của mình, lộ ra hình xăm sau gáy, quả nhiên giống hệt hình xăm của Trịnh Lâm! Đây là chuyện gì vậy? Tôi đột nhiên chấn động, không dám tin nhìn Trần Á Lan. “Bà chắc chắn hình xăm này là có một không hai? Có phải là trùng hợp thôi không?” Tôi nói. “Không thể, mỗi tăng nhân đều có dấu ấn đặc biệt của riêng mình, tăng nhân Thái Lan hoạt động ở Trung Quốc không nhiều, sao có thể trùng hợp như vậy được, hai tăng nhân cùng có dấu ấn giống hệt nhau sao?” Trần Á Lan nói. “Vậy...” Lúc này tôi cũng không thể giải thích nổi nữa, có điều tôi có niềm tin chắc chắn người hại Trần Á Lan không phải Đường Dũng, kể cả anh ta có tồn tại từ 40 năm trước, với tính cách của anh ta, cũng sẽ không vì một cái thiên thai mà giết hại mạng người! Thấy tôi im lặng, trên mặt Trần Á Lan nở nụ cười lạnh lùng, nói “Cô không chịu nói, có phải là vì cô có quan hệ với tăng nhân đó không? Cô đã là người nhà họ Tô rồi, mọi chuyện cũng nên nghĩ cho quyền lợi nhà họ Tô trước.” Nói xong bà ta cũng không gặng hỏi tôi về chuyện của Đường Dũng nữa, vẫn tươi cười như trước, sau đó kể chuyện sau khi ông cụ Tô cứu bà ta. Trong lòng tôi suy nghĩ về Đường Dũng, hơn nữa hình xăm con rắn đen quấn quanh hoa sen đó có liên quan đến Đường Dũng, chỉ là câu được câu không lấy lệ với Trần Á Lan. Không biết có phải trùng hợp hay không, hoa sen trong hình xăm, bỗng khiến tôi nhớ đến huy hiệu hoa sen trắng của Lâm Yến Nhi, mặc dù đóa hoa sen bị rắn đen quấn quanh là nụ hoa sắp nở, còn huy hiệu hoa sen trắng của Lâm Yến Nhi là đóa hoa sen trắng đã nở rộ, nhưng giữa hai người này, tôi luôn cảm thấy có gì đó mơ hồ mà lại rất giống nhau. Lẽ nào Đường Dũng cũng có liên quan đến Lâm Yến Nhi? Ý nghĩ này vừa xuất hiện, tôi càng giật mình hoảng sợ, liên tục lắc đầu. Dù Đường Dũng có hơi côn đồ, nhưng về mặt phẩm chất anh ta cũng không có tật xấu nào quá đáng, hơn nữa anh ta giúp tôi nhiều như vậy, sao tôi có thể hoài nghi anh ta được chứ. Cố gắng loại bỏ ý nghĩ nghi hoặc trong lòng đi, tôi không muốn suy nghĩ linh tinh nữa, tập trung tinh thần nghe Trần Á Lan tán gẫu. Ngồi đợi trên xe hơn một giờ đồng hồ, cuối cùng xe cũng dừng lại. Đây là thành phố Thần Sơn giáp Giang Minh, một thành phố duyên hải nhỏ với nền kinh tế giàu có, tốc độ phát triển nhanh chóng, đạt danh hiệu quê hương kiều bào số một thế giới, nghe nói tổng dân số toàn thành phố có hơn hai triệu người, thì có đến một triệu hai trăm nghìn người cư trú tại nước ngoài, vì vậy kinh tế nơi này hết sức phồn hoa, người nước ngoài cũng tập trung đông đức. Mà lúc này xe chúng tôi đang dừng trước cổng cửa hàng lớn nhất thành phố Thần Sơn, phía trên là khu chung cư hoa lệ. Trần Á Lan đưa tôi xuống xe đi về phía thang máy, theo ý bà ta nói, Tô Thịnh đã sắp xếp cho tôi căn phòng ở trên chung cư này. Điều này khiến tôi có chút ngạc nhiên, nếu muốn tránh con gái lão già cổ sư, chẳng phải nên tìm nơi vắng vẻ hơn sao, chốn phồn hoa này, kể cả không cần lần theo dấu ấn huyết mạch trên tay tôi, cũng dễ dàng tìm được? Mang theo sự nghi ngờ này, tôi hỏi Trần Á Lan tại sao Tô Thịnh lại chọn nơi này. Trần Á Lan vẫn tươi cười, quay đầu nhìn tôi, nói “Bởi vì đối phương yêu cầu.” “Đối phương? Còn người khác sao?” Tôi bị câu nói của Trần Á Lan làm cho sửng sốt, có điều tôi còn chưa kịp phản ứng, trong lòng đột nhiên thắt lại, dường như có thứ gì đó tiến vào tim tôi, bắt đầu gặm nhấm tôi. “Không sai.” Trần Á Lan gật đầu, sau đó kéo tôi lại, sải bước về phía con đường đi vào khu chung cư. Lúc này ngay cả Trịnh Lâm cũng thấy có vẻ không bình thường, bàn tay bé nhỏ nhanh chóng biến thành móng vuốt, túm lấy Trần Á Lan. Nhưng Trần Á Lan là thiên thai, sức mạnh bẩm sinh mạnh hơn Trịnh Lâm nhiều, nét mặt bà ta nghiêm nghị, toàn thân nhanh chóng tỏa ta lượng âm khí khổng lồ, trực tiếp hình thành một bức tường màu đen ngay trước mặt bà ta, ngăn Trịnh Lâm ở ngoài, mặc cho Trịnh Lâm ra sức cào cấu, đều không tiến vào được dù là nửa bước! Tôi hoàn toàn đánh không lại Trần Á Lan, mắt thấy bà ta sắp lôi tôi vào trong căn hộ rồi, thời khắc nguy cấp, tôi đột nhiên nghĩ tới một món đồ trong tay mình! Ngọc bội! Trước đây Tô Mộc tặng tôi miếng ngọc bội, có thể khắc chế lệ quỷ! Tôi lập tức niệm thần chú Tô Mộc đã dạy, sau khi niệm thần chú xong, miếng ngọc bội trên người tôi vốn lạnh lẽo, nay lập tức tỏa ra một luồng khí ấm áp, chậm rãi chảy vào trong cơ thể tôi. Còn bàn tay Trần Á Lan đang lôi tôi cũng phát ra âm thanh xì xì, tựa như con cá mực bị rán trên chảo vậy. Trần Á Lan nhanh chóng buông tôi ra, hét lên một tiếng thảm thiết. Sau đó khuôn mặt tươi cười của bà ta cứng lại, giống như bị tôi chọc giận, "Gào" lên một tiếng nhào về phía tôi. “Bà đừng tới đây, đến gần chút nữa tôi sẽ không khách khí đâu!” Tôi lập tức đưa miếng ngọc bội trên người về phía bà ta, lúc này sức nóng trên ngọc bội đã sớm làm tôi phỏng tay, phát ra luồng sáng màu vàng óng, sáng đến mức Trần Á Lan không mở mắt nổi. Bà ta thấy miếng ngọc bội trong tay tôi liền kinh hãi, cả người muốn xông tới lập tức chững lại, không dám lại gần nửa bước, nhưng biểu cảm bà ta nhìn tôi vô cùng hung ác, dường như đang tìm thời cơ xông lên vậy. Tôi mừng thầm trong lòng, chí ít miếng ngọc bội kia vẫn có tác dụng với thiên thai, thừa dịp Trần Á Lan kiêng dè miếng ngọc bội, tôi nhanh chóng lui về phía sau, muốn quay lại đoạn đường đi vào thang máy ban nãy. Dù có thế nào, cũng phải chạy khỏi nơi này trước rồi tính tiếp. Nào ngờ khi tôi đang nhanh chóng lui về phía sau, một bàn tay vươn đến từ sau lung tôi, bóp lấy cổ tôi, kéo thẳng đến căn phòng! “Quỳ xuống!” Người ở sau lưng bắt tôi đến trước ghế sofa, gào lên một tiếng, chân đá thẳng vào đầu gối của tôi. Đầu gối của tôi đau điếng, lập tức quỳ trên mặt đất. Ngẩng đầu lên mới thấy, kẻ ngồi trên ghế sofa đối diện tôi là một người phụ nữ xinh đẹp kiều diễm, bộ âu phục màu đen tuyệt mỹ ôm lấy cơ thể cô ta để lộ thân hình gợi cảm, đôi môi đỏ thắm, hờ hững ngậm điếu thuốc lá, hít nhẹ một hơi, phả ra từng vòng khói trắng. Mà phía sau cô ta, còn có một người phụ nữ gầy đến khô quắt cả đi, khoác trên người bộ quần áo sặc sỡ sắc màu, chẳng cần nói cũng biết, họ chính là người của môn phái nuôi cổ! Cảm giác sợ hãi dâng lên trong lòng tôi, đồng thời cũng tức giận, Tô Thịnh là cháu trai của Tô Mộc, là người nhà của Tô Mộc, vậy mà ông ta lại lấy cớ là bảo vệ tôi rồi bán đứng tôi cho người của môn phái nuôi cổ! Lúc này tôi cũng chẳng thèm che giấu, bắt đầu lớn tiếng đọc thần chú của ngọc bội, hy vọng miếng ngọc bội này có thể uy hiếp bọn họ. Mặc cho ngọc bội phát ra ánh sáng mãnh liệt, họ vẫn ung dung nhìn tôi, nhất là người phụ nữ xinh đẹp ngồi giữa kia, khóe miệng nở nụ cười quyến rũ vô cùng, lạnh lùng nói “Không ngờ cô chỉ có chút bản lĩnh này, lẽ nào cô không biết, sức mạnh của miếng ngọc bội này chỉ có tác dụng với linh hồn thôi sao?” Quả thực, tôi càng niệm chú, ánh sáng trên ngọc bội càng rực rỡ, nhưng trong phòng chỉ có duy nhất Trần Á Lan đau đớn mà thôi, hai người phụ nữ đối diện chỉ mang nét mặt giễu cợt nhìn tôi, hoàn toàn không bị ảnh hưởng chút nào. Tôi đành ngừng niệm chú, thu miếng ngọc bội lại, ngẩng đầu nhìn họ. “Cô chính là con gái lão già cổ sư, cổ sư Ngũ Trùng đúng không?” Mặc dù biết rõ đáp án, nhưng tôi vẫn hỏi, bây giờ tôi chỉ có thể cố gắng kéo dài thời gian, trong lòng liều mạng gào thét gọi thuồng luồng tiên ra. Ngọc bội không có tác dụng, hiện tại tôi chỉ có thể đem hy vọng gửi gắm vào thuồng luồng tiên trên người. Nhưng tôi gọi mãi, lại không thấy thuồng luồng tiên đáp lại nửa lời, tựa như nó không có trong cơ thể tôi vậy.. Không biết trán tôi đã lã chã mồ hôi từ bao giờ, thận trọng liếc nhìn cổ tay. Hình xăm rắn đen vẫn còn, chắc chắn thuồng luồng tiên vẫn ở trong cơ thể của tôi, nhưng sao không thấy nó có động tĩnh gì? “Đã biết thân phận của tôi rồi, mà cô còn có thể bình tĩnh như vậy, cũng có chút bản lĩnh đấy.” Yêu nữ kia nở nụ cười tươi hơn, vẻ đẹp như hoa anh túc chợt nở, phả ra vòng khói thuốc nói “Cô làm hỏng chuyện của bố tôi, còn giết bố tôi, lại đoạt cổ trùng gắn với mạng của ông ấy, cô có biết hành động của cô, sẽ phải chịu hình phạt gì không?” Nói xong cô ta đứng dậy, đôi giày cao gót sắc nhọn như đinh gõ xuống sàn nhà, cộc cộc bước về phía tôi, cao ngạo nhìn xuống. Như nhìn một con côn trùng nhỏ bé đang giãy chết. “Nỗi đau của muôn trùng cắn nuốt!” Cô ta thốt ra những từ lạnh lẽo này, trái tim tôi như thắt lại, cơn đau tột cùng bất ngờ truyền đến! Cả trái tim tựa như đang bị côn trùng bao vây, lục phủ ngũ tạng nóng như bị lửa đốt, tôi đau đến quằn quại, ngã xuống mặt đất, đau đến mức thậm chí không nói thành lời, đến hô hấp cũng khó khăn khác thường. Thuồng luồng tiên! Thuồng luồng tiên! Tôi đau đến mức hai mắt hằn tia máu đỏ, cảm giác thời khắc này như sắp chết đến nơi, trong lòng chỉ còn lại mấy chữ này! Nhưng dường như thuồng luồng tiên đang ngủ, không hề đáp lại nửa lời. Tôi nhanh chóng đau đến mất đi tri giác, chết ngất trên mặt đất. Nhưng bọn họ lại nhanh chóng đổ một thùng nước đá lên trên người tôi, bắt tôi tỉnh lại. Cơn đau tột cùng như chiếm lấy cơ thể tôi, chỉ cảm thấy nội tạng của mình như sắp bị gặm nhấm sạch sẽ. Giờ khắc này, tôi chỉ hận không thể đập đầu tự tử chết quách đi cho rồi. Nhưng đến sức lực tự tử tôi cũng chẳng có, chỉ có thể co rúm người trên mặt đất không ngừng xoay vòng, không ngừng động đậy, bọt mép sùi ra òng ọc. “Muốn chết à? Bây giờ chắc cô đang rất muốn cầu xin tôi, để tôi giết chết cô luôn đúng không?” Khuôn mặt xinh đẹp của người phụ nữ kia vẫn nở nụ cười khát máu, ngồi xuống, đôi mắt xinh đẹp nhìn tôi chằm chằm, dịu dàng nói. Chỉ là thời khắc này, tôi thấy cô ta chẳng khác gì ác ma. “Chết... Giết chết tôi đi...” Tôi sắp mất đi ý chí muốn sống rồi, dù bây giờ cô ta là ác ma, nhưng tôi vẫn bị quy phục trước mặt cô ta, cầu khẩn nói. “Chết dễ lắm, nhưng tôi sẽ không cho cô toại nguyện đâu!”
Lâm Yến Nhi nghe vậy nhíu mày, thật giống như cô ta rất bất ngờ với đáp án này, suy nghĩ một chút rồi nói “Đáng tiếc, cơ thể có thiên tư tốt như vậy lát nữa sẽ phải bị hủy đi. Cũng không biết chủ nhân nghĩ như thế nào, đằng nào ngươi cũng phải chết tại sao lại không đem thân thể này nhuờng cho ta."Lâm Yến Nhi liên tục lắc đầu."Chủ nhân? chủ nhân nào?" Tôi nghe ra đầu mối trong lời của Lâm Yến Nhi liền Tô Mộc đã không chịu nói gì với tôi, vậy thì tôi sẽ khai thác từ Lâm Yến Nhi dù trong lời nói của Lâm Yến Nhi thật thật giả giả, nhưng giờ trong mắt cô ta tôi cũng chỉ là người sắp chết, chắc hẳn sẽ không phải lừa gạt tôi.“ Ha ha, cô cho rằng tôi sẽ đem tin tức của chủ nhân nói cho cô sao? Cô bây giờ cái gì cũng không cần biết, chỉ cần cô ngoan ngoãn đi đến mộ phần hồ tiên nhận chết là được. Chờ sau khi cô chết biến thành quỷ tự nhiên sẽ có người đem chân tướng mọi chuyện nói với cô.” Lâm Yến Nhi cười duyên nói Lâm Yến Nhi lại như đột nhiên nghĩ đến gì đó, lấy ra một thứ dồ bốc lên khói trắng từ trong tay áo trắng của cô ta ra đưa cho tôi “Đúng rồi, thứ này đưa cho cô, chủ nhân nói, khi đó cô rất thích nó, giờ chủ nhân tặng nó cho cô.”"Đây là cái gì?"Tôi hỏi theo bản nói tôi cũng nhận lấy đồ Lâm Yến Nhi đưa cho, vật này nhìn rất quen khi tôi nhận lấy mới phát hiệnđây là một đóa hoa long lanh trong suốt, phía trên mỗi cánh hoa đều kết băng, như đến từ vương quốc băng tuyết, xinh dẹp tuyệt trần."Đây là...hoa bỉ ngạn?” Tôi cả kinh nóiThế nào tôi cũng không nghĩ tới Lâm Yến Nhi sẽ đưa tôi một đóa hoa bỉ ngạn. Đóa bỉ ngạn lần trước tôi đã thấy một lần khi cùngTô Mộc ăn cơm trong tiệm cơm của học trò Phong Thiên- Tần Cát. Lúc ấy tôi còn đạc biệt muổn ăn đồ ăn của anh ấy, anh ấy cũng đồng ý, nhưng vừa thấy được đồ ăn là hoa bỉ ngạn thì liền đổi ý, làm tôi ngay cả mùi vị hoa bỉ ngạn thế nào cũng không biết."Không ngờ một người vẫn còn sống lại biết hoa bỉ ngạn, xem ra Khi Tô Mộc cùng cô chơi đùa mà thành thật cũng đã chuẩn bị cho cô rất tốt."Lâm Yến Nhi thấy tôi nhận ra hoa bỉ ngạn, đáy mắt chợt lóe lên chút ganh tị."Đây là chủ nhân ta thưởng cho cô, muốn trước khì cô chết sẽ ăn nó."Lâm Yến Nhi nói.
truyện chồng quỷ của trần yến nhi