truyện đừng vội nói lời yêu
Truyện sex » Truyện sex ngắn » Yêu là phải thế! Yêu là phải thế! - Tác giả Vi Thăng Long. Website chuyển qua tên miền mới là: TruyenHeo.net, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email truyensextv@gmail.com nhé! - Mẹ thằng Thắng dọn hàng nghỉ sớm đi mua đồ ăn tươi hơn mọi ngày
Con mẹ nó, tôi quá tin vào lời nói của tên Nam Cung Hào kia, tôi bị tên hồ ly đáng chết kia lừa rồi." Anh ta học theo dáng vẻ của trẻ nhỏ dùng mu bàn tay quẹt mắt, đáng tiếc không có giọt nước mắt nào: "Anh muốn đánh muốn phạt giì tôi cũng chịu, nhưng mà đừng buông
Đừng vội nói lời yêu là câu chuyện kể về Tô Kiến Thành một chàng trai giàu có, vô cùng tự tin. Không những vậy Tô Kiến Thành còn là một chàng trai đa tình có tiếng. Tôi khá bất ngờ trước hình tượng nam chính cũng như nữ chính trong bộ truyện Đừng vội nói lời yêu.
Đến nỗi chẳng nhận ra người sát bên Ước hẹn một thời Tình yêu cứ giống hệt một câu đố Ta mất bao tháng năm để trả lời Dại khờ lúc ấy Anh cũng như người mà thôi Rất đỗi chơi vơi Vì khi thấy cách mình đặt niềm tin Vào đôi mắt ngẩn ngơ đắm chìm Anh đâu trách than gì người Chuyện hợp tan vẫn diễn ra thôi Đừng vội đi mau Cho anh nói hết câu chào
Truyện Đừng nhân danh tình yêu - Bất Kinh Ngữ. Truyện ngôn tình, hoàn, cổ đại, hiện đại, xuyên không post nhanh nhất, nhiều nhất. Đừng Nhân Danh Tình Yêu - Bất Kinh Ngữ - Điểm: 12. nhưng không nói ra lời, dù thế nào trong chuyện này phụ nữ vẫn thiệt thòi hơn đàn
Minh Nhật Danh ngôn tình yêu 252 Một số người chỉ như là đám mây đen trong cuộc đời bạn. Họ mang mưa tới và khi đi khỏi rồi, nhất định bầu trời sẽ lại trong xanh. - Khuyết danh - Read More » Tình yêu, có đôi khi cần nhất là dũng khí. Nói ra có lẽ là kết thúc, nhưng nếu không nói, vĩnh viễn sẽ không có bắt đầu. Minh Nhật Danh ngôn tình yêu 167
Cashberry Lừa Đảo. Tô Lạc trừng mắt với anh ta, lửa giận bốc lên đầu.“Cô lại nổi điên đấy à?” Bắt gặp bộ dạng này của cô, Tiêu Kiến Thành chau mày hỏi.“Không dám.” Tô Lạc đáp. “Tôi chỉ muốn cầu xin anh.”“Nhưng đây không phải là thái độ cầu xin người khác.”“Làm thế nào mới phải?” Tô Lạc hỏi.“Lúc cầu xin tôi, phụ nữ thường cởi hết quần áo.” Ánh mắt Tiêu Kiến Thành lóe lên tia châm Tô Lạc đập thình thịch, cô cố gắng khống chế tâm trạng nhưng hơi thở vẫn trở nên dồn Kiến Thành thấy vậy liền nói “Dù cô xúc động nhưng nơi này không mấy thích hợp, hay chúng ta đổi chỗ khác đi!”“Đồ vô liêm sỉ!” Chuyện này đã vượt quá giới hạn chịu đựng của Tô Lạc. Cô mắng anh ta rồi quay người bỏ đi.“Này... Cô chẳng có thành ý gì cả!” Tiêu Kiến Thành đi theo Tô Lạc.“Đồ lưu manh!” Tô Lạc đáp một câu.“Tôi cho cô hai sự lựa chọn.” Tiêu Kiến Thành cất cao giọng. “Thứ nhất, ngày mai cô mang trả hết đồ cho tôi. Thứ hai, tối nay...
Tác giả Thể loại Ngôn TìnhNguồn Trạng thái FullSố chương 27Ngày đăng 3 năm trướcCập nhật 3 năm trước Tô Lạc trừng mắt với anh ta, lửa giận bốc lên đầu.“Cô lại nổi điên đấy à?” Bắt gặp bộ dạng này của cô, Tiêu Kiến Thành chau mày hỏi.“Không dám.” Tô Lạc đáp. “Tôi chỉ muốn cầu xin anh.”“Nhưng đây không phải là thái độ cầu xin người khác.”“Làm thế mới phải?” Tô Lạc hỏi.“Lúc cầu xin tôi, phụ nữ thường cởi hết quần áo.” Ánh mắt Tiêu Kiến Thành lóe lên tia châm Tô Lạc đập thình thịch, cô cố gắng khống chế tâm trạng nhưng hơi thở vẫn trở nên dồn Kiến Thành thấy vậy liền nói “Dù cô xúc động nhưng nơi này không mấy thích hợp, hay chúng ta đổi chỗ khác đi!”“Đồ vô liêm sỉ!” Chuyện này đã vượt quá giới hạn chịu đựng của Tô Lạc. Cô mắng anh ta rồi quay người bỏ đi.“Này... Cô chẳng có thành ý gì cả!” Tiêu Kiến Thành đi theo Tô Lạc.“Đồ lưu manh!” Tô Lạc đáp một câu.“Tôi cho cô hai sự lựa chọn.” Tiêu Kiến Thành cất cao giọng. “Thứ nhất, ngày mai cô mang trả hết đồ cho tôi. Thứ hai, tối nay...
Tô Lạc trừng mắt với anh ta, lửa giận bốc lên đầu. “Cô lại nổi điên đấy à?” Bắt gặp bộ dạng này của cô, Tiêu Kiến Thành chau mày hỏi. “Không dám.” Tô Lạc đáp. “Tôi chỉ muốn cầu xin anh.” “Nhưng đây không phải là thái độ cầu xin người khác.” “Làm thế nào mới phải?” Tô Lạc hỏi. “Lúc cầu xin tôi, phụ nữ thường cởi hết quần áo.” Ánh mắt Tiêu Kiến Thành lóe lên tia châm chọc. Tim Tô Lạc đập thình thịch, cô cố gắng khống chế tâm trạng nhưng hơi thở vẫn trở nên dồn dập. Tiêu Kiến Thành thấy vậy liền nói “Dù cô xúc động nhưng nơi này không mấy thích hợp, hay chúng ta đổi chỗ khác đi!” “Đồ vô liêm sỉ!” Chuyện này đã vượt quá giới hạn chịu đựng của Tô Lạc. Cô mắng anh ta rồi quay người bỏ đi. “Này... Cô chẳng có thành ý gì cả!” Tiêu Kiến Thành đi theo Tô Lạc. “Đồ lưu manh!” Tô Lạc đáp một câu. “Tôi cho cô hai sự lựa chọn.” Tiêu Kiến Thành cất cao giọng. “Thứ nhất, ngày mai cô mang trả hết đồ cho tôi. Thứ hai, tối nay...
truyện đừng vội nói lời yêu