truyện yêu thầm chị họ
TRUYỆN XEM NHIỀU. Xem thêm. Đã NhớMột Cuộc Đời 654; Yêu thầm chị họ!! 37; Mình Phải Sống Một Tuổi Trẻ Rực Rỡ, Cuộc chiến giữa Nhíp xinh và Quần đùi hoa thủng đũng, Nhà Nàng Ở Cạnh Nhà Tôi,
Mất hết thời gian 2 năm ăn chơi đàn đúm khi học đại học ở Sài Gòn, suốt ngày chỉ biết gái gú, nhậu nhẹt và game. Cả năm học mình đến trường chắc được vài buổi, cuối cùng bị trường đuổi học. Ông bà già nản quá, lôi đầu mình về quê bắt học trung cấp gần
Hai người họ đang ngồi đợi khách về hết rồi mới cùng nhau đi về. Đèn trong nhà hàng đã tắt hết, GD thấy IU nắm thật chặt lấy tay anh, có lẽ cô đang sợ. GD đi chậm lại một bước rồi kéo IU quay lại. Hai người họ nhìn nhau một lúc lâu, GD ôm IU vào lòng. - Cảm ơn em
Yêu thầm chị họ!! Đọc truyện mỏi mắt thì thử chơi game xem :) Chuyện tôi như thế đấy (7 người-6 năm) [Chap 1- Chap 5] Yêu thầm chị họ!! [Update trước 10/8] Tác giả : khovigaitheo Update Sau khi tắm xong, chị đi xuống bếp phụ mẹ mình dọn cơm.
Những người biết chuyện của họ đều nhìn theo, cảm động bởi mối tình sâu nặng và bền chặt của anh và chị, mang nghĩa đủ tình đầy đi dọc một kiếp người. Anh nói: "Cô ấy mang cho tôi sinh mệnh, cho mẹ tôi sự ấm áp, cho tôi một mái nhà, bây giờ, tôi dành nửa cuối đời tôi chăm sóc cô ấy".
Thế nhưng khi bước chân vào nhà họ Tống cô mới biết hoá ra ngôi nhà này không có chỗ dành cho cô. Bố, mẹ Tống Duyên Khanh dành hết tình yêu thương cho người chị song sinh Tống Duyên Minh của cô. Trong mắt họ không hề có đứa con gái là Tống Duyên Khanh.
Cashberry Lừa Đảo. Buồn chán, lại nhớ chị quá không chịu được, thế là cầm đt lên nt cho chị."Chị đang làm gì đó?"Gửi đi rồi mới thấy mình ngu, chị đang làm tóc chứ làm gì, hỏi câu vớ vẩn vãi đ* sau, y như rằng có tn của chị."Chị đang làm đầu cho khách. T mới dậy hả? Ăn cơm chưa?""Em ăn rồi, mà cơm dở quá nên ăn ít. Chị làm sắp xong chưa? Khách đông không?""Chưa, còn mấy người đang chờ nữa. Chi vậy T? Nay mới thấy nt hỏi thăm chị nha hi hi""He he không có gì. Tại nằm buồn quá nên nt chị đó mà. Thôi chị làm đi hén!"Định nói là mình nhớ chị, tn cũng soạn ra rồi, nhưng cuối cùng không dám gửi, đành lảm nhảm vài câu. Đến khi nào mình mới được đường hoàng đứng trước mặt chị, dũng cảm hét lên 3 từ"em nhớ chị" cho chị nghe nhỉ? Chắc còn lâu lắm, mà cũng chẳng biết cái ngày đó có đến không...Hôm nay Thanh sida chẳng thấy ghé, chắc bị mấy em diễn viên idol mê người của mình vắt kiệt sức lực rồi, có khi giờ nó đang nằm thở oxy cũng chưa biết đến trưa cũng có một cái lợi là mình chỉ cần cố chịu đựng thêm vài tiếng đồng hồ nhàm chán thì chị đã về. Mình mừng húm trong bụng nhưng ngoài mặt vẫn giả vờ bình thường, nằm nhịp giò xem đi vào, tay cầm bọc gì đó đưa Cho T nè!- Gì vậy?- Phở đó, T ăn liền đi, để nguội hết lồm cồm ngồi dậy, cầm bọc phở chạy xuống bếp đổ ra tô, nhưng miệng vẫn nói- Chị mua chi tốn tiền. Em ăn cơm được rồi...- Xí, nhìn cái mặt tham ăn kìa. Mê muốn chết mà bày đặt..Chị trề He he, món em thích mà sao không mê, tại sợ tốn tiền chị Chị còn tiền mà. Hồi nãy nghe T nói ăn cơm không được nên chị mới cắm đầu vào tô phở tái, ăn như heo vét máng Chị ăn với em đi, ngon lắm!Mình hào phóng Thôi, T ăn đi cho no. Chị đi tắm rồi nấu cười rồi đi lên Có cần em mua giùm nữa không?Mình nói với Mua gì T?- He he...- Trời, không được nhắc chuyện đó nữa nghe không? Lần nữa chị giận T đứng trên cầu thang, đỏ mặt nhìn mình, hai tay chống nạnh làm điệu bộ dữ tợn. Cơ mà dữ đâu chả thấy, chỉ thấy đáng yêu kinh khủng...Mình sì sụp chưa đầy 5p đã chiến đấu xong tô phở, no lúc sau, chị tắm xong đi xuống. Mình thích nhất là nhìn chị khi vừa tắm xong, làn da trắng mịn của chị còn vương lại vài giọt nước trong suốt long lanh như những hạt ngọc, mái tóc đen huyền ươn ướt bết nhẹ vài sợi vào cái cổ nhỏ nhắn cao cao của chị. Lúc này ở chị toát lên một nét đẹp mộc mạc mà thanh cao, nhìn chị chẳng khác gì một nữ thần sắc đẹp cả, nữ thần của lòng mình... - Nhìn chị dữ vậy nè!Chị cốc nhẹ vào trán Chị đẹp quá à! Em thích nhìn...Mặt mình ngu cười khúc khích- Nhìn có no không mà thích?- No sao không. Mỗi ngày, chị ngồi cho em nhìn đi, khỏi ăn uống gì cũng Xí, giỏi nói xạo. Mai 2/9 chị được nghỉ nè, cho T nhìn cả ngày nhen? Không được than đói Ok luôn. Mà bắt đầu từ khuya nay hén? Tại khuya em hay đói bụng lắm, cần ăn Bắt đầu nói bậy rồi đó.. Thôi, chị đi nấu này mẹ bỗng đt ình, hôm nay ba mẹ đi ăn với mấy người bạn cùng cơ quan, không ăn cơm nhà, dặn chị khỏi nấu phần hai nghe mà hớn hở, vậy là có nhiều thời gian với chị nghe ba mẹ không ăn cơm nhà cũng không nấu nữa. Trong nồi còn tí cơm nguội, chút đói chị ăn là ổn. Chị thường ăn rất ít, nhiều lắm cũng chỉ hai chén, bình thường toàn một chén. Mỗi khi mình thắc mắc tại sao chị ăn ít vậy, chị đều chỉ cười bảo là quen rồi, chả biết sao lại salon ngồi xem tv cùng mình. Ngồi xem mà tâm trí mình cứ để đâu đâu, cứ thế này thì chán quá!- Chị...- Gì T?- Ra công viên chơi nữa không? Trời mát quá!- Mới đi hôm qua mà...- Thì giờ đi nữa, có sao Thôi, không đi Sao vậy?- Hông thích...- Sao không thích?Vừa hỏi xong câu này, mình chợt á khẩu, đơ cả quai hàm. Đệt, sao tự nhiên nghe nhột nhột vậy kà..Ngó qua thấy chị đang liếc mình, bình thường đôi mắt to tròn đáng yêu là vậy mà sao giờ bén như dao thế không biết...- Hôm qua... tại lạnh thôi, em không cố ý đâu à!Mình ấp úng, nhột quá chịu éo Ừ, chị có nói gì đâu, tại ai kia có tích nhúc nhích thôi..- He he, bữa nay nóng lắm, em bảo đảm không có gì đâu. Đi hén?- Thôi, chuyển mưa đen thui luôn rồi kìa, qua đó chút mắc mưa rồi than lạnh nữa cho ngó ra ngoài, mịa, mới nắng sáng trưng đó mà giờ mây đen ở đâu không biết rủ rê bà con họ hàng lũ lượt kéo về nhảy nhót khắp nơi. Chờ một tí nữa hãy chuyển mưa thì chết à..Không xài chiêu này được thì mình chơi chiêu khác, Tôn Ngộ Không còn có 72 phép thần thông biến hóa cơ mà, nói gì đến mình - vua của loài khỉ..- Vậy giờ ngồi không chán chết... chị không thấy chán hả?- Không. Xem tv mà chán gì hi hi..- Zzz.. em xem cả ngày rồi, chán ngắt!- Chứ T muốn gì nè?- Chị biết chơi bài không?Thấy chị bắt đầu chui vào bẫy, mình sáng mắt lên, miệng cố ngăn không bật ra tiếng cười lắc đầu- Không biết. Nào giờ chị không có Ax, không lẽ không biết chơi bài gì luôn hả?- Ừm, à chị biết chơi bài gì mà 3 lá Bài cào?- Ừm, đúng Đệt... Chị nhìn mình- Hả? T nói gì vậy?- Ơ...ơ...đâu có gì. Ngoài bài cào ra chị không biết chơi bài gì nữa hả?- Ừm... chị không thích đánh bài mà!- Chơi vui thôi mà, có ăn tiền đâu mà không Chị thấy có gì vui đâu..- Vui sao không. Giờ em chỉ chị chơi bài tiến lên hén, hay lắm!Mình nài nỉ một lúc lâu, chị mới chịu ình"dạy" chơi bài tiến lên. Đã bỏ công ra hướng dẫn mà còn phải năn nỉ gãy lưỡi nữa, từ khi nào mình mất giá thế nhỉ..Chị rất thông minh, mình phải công nhận điều đó không phải yêu mà nâng bi đâu nhá các thím. Hướng dẫn vài lần là chị chơi rành rẽ, thậm chí đánh thắng mình luôn. Kiểu này chịu khó cho chị đi tu nghiệp Macau một thời gian chắc thành Thần Bài Rồi, chị biết chơi hết rồi phải không?Mình e hèm, vô vấn Biết rồi. Sao dzạ?- Vậy giờ chơi thiệt nghen, không giỡn Thiệt là sao?Chị ngơ cười đểu- Nghĩa là giờ chơi có điều kiện, không chơi ăn chơi như nãy giờ Điều kiện gì? Đừng nói T tính rủ chị chơi ăn tiền nhen, dụ chị hả?- Ax, em dụ ăn tiền chị chi trời. Chơi ăn cái khác..- Là gì mới được?- Ăn... hôn..- Hả? Thôi, hông chơi đâu. T khôn quá!Chị lắc đầu quầy quậy, đứng vội kéo chị lại- Khôn gì? Từ từ nghe em nói đã..- Xí, thắng thua gì chị cũng lỗ. Tưởng chị ngốc lắm hả? Không chơi..- Chời ơi, nghe em nói đã rồi chị quyết định chơi hay không cũng chưa muộn mà...khổ quá!- Ừm, T nói đi, chị nghe. Nhưng đừng có nghĩ dụ chị nhen, không bị T dụ nữa đâu...- Biết rồi, khổ lắm! Nghe em nói nè. Giờ em và chị chơi đánh bài ghi điểm, thắng một ván được 3 điểm, chơi 41 điểm, ai đủ điểm trước là thắng. Nếu em tới 41 điểm trước thì em hôn chị một cái, còn chị thắng thì em cho chị muốn làm gì em cũng được. Chị lời quá rồi còn gì...Chị chu môi- Thôi, nói đi nói lại cũng là T kiếm cớ để hôn chị. Chị đâu muốn làm gì T đâu. Không Ax, lời vậy mà còn không chịu hả?- Lời gì, biết làm gì T đâu mà lời...- Cho chị đánh em chịu không?- Không, tự nhiên đánh Vậy búng lỗ tai?- Hông..Mình vò đầu bứt tóc- Vuốt lỗ mũi?- Hông...- Búng trứng...d...- Hả?- Không có bắt đầu thấy điên đầu với chị Vậy chứ chị muốn gì nè?- Hông muốn gì Cho chị quẹt lọ chịu không?- Quẹt lọ là sao?- Thì... lấy cái chảo á, quẹt lọ trên đó trét lên mặt em...- Trời, chơi gì dơ vậy? Nghe mình đề xuất tới vấn đề quẹt lọ, chị tỏ ra ghê ghê nhưng nhìn chị có vẻ hứng thú hơn việc sử dụng bạo lực với mình. Đúng là người con gái mình yêu, đảm đang có khác, gì mà dính tới bếp núc là chị hứng thú Có gì đâu mà dơ. Quẹt tí em rửa mặt là sạch trơn à. Hồi nhỏ chơi với mấy chị Vậy hả? Hi hi, nghe vui quá hén! Vậy nếu chị thắng thì được quẹt T bao nhiêu lần?- Thì một lần chứ muốn nhiêu Ít quá vậy, đánh tới 41 điểm mà được quẹt có một cái vậy?- Chời, chứ em cũng được hôn chị có một cái thì sao?- Thôi, vậy chị không chơi phụng cũng thấy đuối rồi, thôi thì buông xuôi, tới đâu tới...- Chứ chị muốn sao mới chịu?- Chị thắng một ván thì quẹt T một cái. Hén?Như chỉ chờ có thế, mặt chị tươi ngay, đưa ra lời đề nghị"đơn giản".- Saxxxx, vậy em thắng một ván cũng phải hôn chị một cái mới công nhảy dựng Không được, T tới 41 điểm mới được hôn một Thôi, không chơi. Chị khôn quá!- Ừm, vậy thôi. Chị xem tv tiếp, sắp tới ca nhạc Zzz... rồi ok ok, chơi luôn. Sợ gì, thích thì đâm lao rồi phải theo lao thôi, vì sự nghiệp đường đường chính chính hôn chị, hy sinh một tí nhan sắc có sá gì..Trận chiến giữa hai thần bài bắt đầu tiên mình thắng, lại giết ngộp cặp heo của chị, 6 điểm cho đội kế mình lại thắng tiếp, chị bị úng một con heo đen, mình ghi thêm 4 cảnh hôn chị đang vô cùng tươi sáng trước mắt. Tiến lên, toàn thắng ắt về mà từ ván thứ ba trở đi, bài bỗng dưng xấu vãi các thím ợ, chị thì hàng họ vô liên tục, chặt heo mình tối tăm mặt mày, mới 10 điểm đó mà thoáng chốc bị trừ về 0 hí hửng chạy xuống bếp, lựa cái chảo to nhất, đít chảo đen nhất. Mình nhớ không lầm thì cái chảo này hôm đám giỗ bà nội mới đem ra nấu, chứ nhà mình bình thường toàn xài chảo không dính, chả có bao nhiêu lọ nghẹ, cũng vì tin vào điều này nên mình mới đề nghị cho chị quẹt lọ. Giờ chả biết chị lục lọi đâu ra cái chảo khủng bố này, nhìn mà xây xẩm mày mặt. Phen này bỏ mợ vô cùng hào hứng với công trình tô vẽ lên mặt mình. Công đoạn chuẩn bị làm họa sĩ của chị khá lâu, ngón tay nhỏ nhắn, thon thả trắng nõn của chị quẹt thật mạnh, thật lâu vào đít chảo, cho đến khi cả lóng tay chuyển sang màu đen thùi lùi, chị mới hài lòng. Môi chị bặm lại, hai mắt nai mở to, chăm chú nhìn gương mặt mình như để tìm nguồn cảm hứng sáng tác, sau đó chị vẽ ình một chòm râu dê. Vẽ xong, chị tất tả chạy lấy cái gương, đem lại ình xem tác phẩm vừa mới ra lò của chị. Ôi, đẹp vãi lúa... Tài nghệ bài bạc của mình cũng không khá khẩm gì, trước giờ đánh với đám bạn toàn bị thua cháy túi. Nhưng nghĩ chẳng lẽ lại thua một con bạc mới"nhập môn" như chị, thật vớ vẩn! Ấy thế mà thua thật rồi các thím ợ, bài mình hôm nay đen kinh dị, bài chị thì đỏ khỏi nói, 10 ván hết 9 ván có hàng chặt heo. Thêm nữa, đúng là chị có khiếu thật, càng chơi chị càng lên tay, còn biết cả hù dọa ình không dám ra heo để rồi bị úng...Kết quả cuối cùng, 18/41 nghiêng về đội bạn. Mình giơ cờ trắng với cái mặt đen sì toàn lọ nghẹ, đen còn hơn Bao mình éo chịu thua,"thắng không kiêu, bại không nản", cha ông ta nói có bao giờ sai."Thua keo này ta bày keo khác", đã lỡ hy sinh nhan sắc, giờ có bị quẹt thêm nữa cũng chả sao. Cùi rồi, éo sợ lở nữa, nhất định phải hôn chị cho bằng được, vậy mới an ủi được phần nào sự tủi nhục. Mình rủ chị chơi tiếp, và tất nhiên là chị hào hứng gật đầu. Cuộc chiến lại tiếp tục tập quả cuối cùng, 16/41 phần thắng lại tiếp tục nghiêng về đội bạn. Đệt mợ, thề éo chơi bài nữa, đen vãi...thôi chửi trong bụng vậy, mod cho ra đảo thì mệt.Tiếng cười của chị lúc thường sao êm tai, đáng yêu vãi đ*í, giờ tự dưng trở thành nỗi ám ảnh của mình. Cứ mỗi lần chị tô vẽ một nhát lên mặt mình, chị lại đính kèm theo nụ cười đáng yêu đó"hi hi"..."hi hi"... nghe mà sôi hơn, cuộc chiến kết thúc. Mình thất thểu vác cái mặt ông táo với đủ hình thù quái dị trên đó đi vô toilet, chà chà rửa rửa cả hơn nửa tiếng mà vẫn chưa sạch được. Lọ nghẹ này nó có cả mỡ hay sao ấy, bám dai thôi rồi. Rửa bằng sữa rửa mặt với chơi luôn cả xà bông cục mà vẫn không hết hẳn. Đến mức ba mẹ về, ngó mình liền hỏi bộ mình bị té vào bếp lò à? Thốn vãi!Tâm trạng chị ngược hẳn với mình, chị vui như tết. Trước khi chạy biến lên phòng ngủ còn ném lại một câu, nghe mà nổi cả da gà, teo cả tờ rym...- Vui hén T! Mai chơi tiếp hén.
Chuyện bắt đầu từ cách đây hơn 1 tháng, mình kể lại theo trí nhớ thôi, nên có nhiều cuộc trò chuyện chắc không nhớ chính xác 100% được, nhưng nội dung thì không sai lệch gì nhiều đâu. Mình hiện đang học trung cấp năm đầu ở tỉnh. Nghe thì nghĩ là còn trẻ chứ thật ra mình cũng già rồi. Mất hết thời gian 2 năm ăn chơi đàn đúm khi học đại học ở Sài Gòn, suốt ngày chỉ biết gái gú, nhậu nhẹt và game. Cả năm học mình đến trường chắc được vài buổi, cuối cùng bị trường đuổi học. Ông bà già nản quá, lôi đầu mình về quê bắt học trung cấp gần nhà cho dễ bề quản lý Mình thì hơi ăn chơi, gia cảnh tàm tạm, ông bà già cũng quen biết khá rộng nên không lo thất nghiệp sau này. Nói chung, mình hiện giờ vẫn còn rất ham vui, sống không lo nghĩ hay vướng bận điều gì cả, ngày học đêm chơi, có hôm ngày chơi đêm cũng chơi luôn chơi gì thì chắc các thím cũng hiểu Chúc bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện Yêu Thầm Chị Họ! Mới Cập Nhật Có Thể Bạn Cũng Muốn Đọc Tôi Và Tình Yêu Summer Một Đêm, Một Ngày, Một Năm, Cả Đời Phù Tô Lục Ánh Dương Soi Lối Khâm Điểm Phế Sài Đừng Nói Với Anh Ấy Tôi Vẫn Còn Yêu Lục Xu Có Em Chung Đường Thương Manh Người Anh Yêu Chính Là Em Trinh Tử
Phần 2 Sau khi tắm xong, chị đi xuống bếp phụ mẹ mình dọn cơm. Mình cũng lại bon chen vờ bê nồi cơm, lấy ghế ngồi ra sắp xếp. Đứng gần chị nghe mùi thơm lắm các bác ạ, mà chả biết là mùi gì. Mình tò mò hỏi nhỏ không dám nói lớn, sợ mẹ mình nghi ngờ mình có ý đồ xấu với chị thì bỏ mợ. – Chị xài dầu gội gì mà thơm vậy? – Trời, dầu gội với xà bông tắm rẻ tiền mấy ngàn 1 cục à, thơm gì đâu mà thơm. Chắc nghĩ mình trêu, nên chị hơi ngại đỏ mặt lên. – Có dầu gội với sữa tắm dì để trong đó mà, sao con không lấy xài hả Diễm? Tự dưng có tiếng mẹ vang lên, làm thót cả tờ rym. Nãy giờ nói nhỏ xíu mà bà cũng nghe, công nhận mấy bà già thính tai vãi, các bác sau này có tán gái nhớ cẩn thận kẻo bị mẹ tụi nó nghe được tát vỡ alô nhá. – Dạ, tại dầu gội con xài dưới quê còn nên đem theo lên đây xài cho hết luôn, đỡ phí mà dì. Chứ con không có ngại gì đâu. Chị lỏn lẻn cười nói. – Ừ, thì dì dặn con vậy. Lên đây ở nhà dì rồi thì cứ tự nhiên, xem như ở nhà. Không được làm khách nghe chưa? – Dạ, con biết rồi. Bình thường khi ăn cơm mình hay ngồi cạnh mẹ. Hôm nay có chị lên rồi, mẹ đuổi mình qua phía đối diện ngồi với ba, nhường chỗ cho chị. Vậy càng tốt, tha hồ ngắm nghía. Ở nhà chị mặc đồ bộ, loại quần dài và áo có tay màu trắng, nhìn kín đáo, nết na thùy mị lắm. Không như mấy nhỏ bạn mình, ở nhà toàn mặc quần soọc ngắn cũn cỡn với áo thun sát nách, mỗi khi ngồi xuống là lú sịp cả tấc. Sau vai chị choàng cái khăn để mái tóc xõa dài lên, chắc là mới tắm tóc còn ướt, sợ chảy ra áo. Lúc này nhìn chị đáng yêu vãi đái, mình ngồi đối diện, tay gắp thức ăn và cơm lia lịa nhưng cặp mắt không lúc nào rời khỏi chị. Chắc mới lên còn ngại ngùng nên chị ăn rất chậm. Cả nhà ăn gần xong rồi mà chị vẫn chưa hết chén cơm, thấy vậy mình liền gắp cục thịt gà bỏ vào chén chị thói galang từ nhỏ đã thấm vào máu, miệng hối thúc – Sao chị ăn chậm quá vậy? Ăn nhiều vô, có gì đâu mà ngại. Mẹ em làm đồ ăn nhiều lắm, không thiếu đâu. – Ừ, ừ. Chị biết rồi… Thấy vậy ba mẹ không nói gì thêm, ăn hết chén cơm cũng buông đũa, đi lên nhà trên để cho chị đỡ ngại hơn. – Ủa, sao dì dượng ăn ít vậy T? Chị hỏi nhỏ. – Tại chị ngại không dám ăn đó, nên ba mẹ em ngưng sớm đi lên trước cho chị thoải mái. Nghe vậy, chị nhăn mặt – Vậy hả? Chết rồi, kỳ quá. Làm sao đây? – Thì mốt chị tự nhiên đi, đừng mắc cỡ ngại ngùng gì nữa hết là được. Ba mẹ em không thích vậy đâu! – Ừ..! Chị đáp, giọng ỉu xìu. – Chài, nói vậy chứ không có gì đâu. Chị cứ coi nhà em như dưới chị là được rồi. – Sao được, nhà cưng mà sao coi như nhà chị được. – Ax, có gì không được? Chị xa cách quá ba mẹ em ghét chị ráng chịu… – Ừ, thôi để chị ráng. Chị chu môi, làm điệu bộ như đứa bé vừa bị thằng cô hồn nào đó ăn cắp cây kẹo, đang hờn dỗi. Mình nhìn mà thèm cắn cho vài miếng… Sau đó, mặc cho mình nài ép, chị vẫn ăn có một chén cơm, húp thêm tí canh rồi thôi. Rồi chị dọn dẹp nhà bếp. Bình thường ăn cơm xong là mình tót lên phòng ôm cái máy tính ngay, hoặc lên đồ đi chơi với bạn bè. Tùy hôm và tùy theo lịch hẹn, gái trai không phân biệt, đứa nào điện thoại trước thì đi với đứa đó. Hôm nay thì khác, mình ở lại, đứng xớ rớ phụ chị, làm ba mẹ mình ngồi trên nhà coi tivi cứ nhìn xuống bằng ánh mắt sảng hồn. – T lên trước đi, để chị dẹp được rồi. Chị đuổi mình lên, không cho làm phụ. Mặc kệ chị nói, mình lăng xăng đi tới đi lui gom chén đũa, cất nồi cơm… – Thôi, được rồi. Giờ chị rửa chén, T lên trước chơi đi. – Làm gì đuổi em hoài dzậy? Đứng đây chơi hem được hả? Bị đuổi như đuổi tà, bực quá, mình sầm mặt xuống, làm mặt ngầu. Thấy vậy, chị le lưỡi – Đâu có. Tại chị rửa chén sợ văng nước xà bông dơ trúng T thôi, mất công tắm lại nữa. – Không sao, em chưa tắm mà. Mình cười he he. – Hèn gì nghe hôi chua nãy giờ, đi tắm đi ông tướng, ở dơ thấy ớn! Chị lườm mình. Mình chưa kịp đáp thì có tiếng mẹ gọi – Điện thoại con reo um sùm nãy giờ kìa T. Mợ, đang vui thì thằng nào phá đám đây, bực vãi. Mình chạy lên lầu, cầm điện thoại lên xem thì thấy 3 cuộc gọi nhỡ của thằng Thanh sida, liền gọi lại cho nó. … – Nãy giờ làm gì không nghe máy vậy mạy? Điện thoại vừa reo chưa dứt tiếng thì nó bắt máy hỏi ngay. – Tao bận, có gì mà gọi dữ vậy? – Lên đồ đi, 15p nữa ghé tao, mới tán được 2 em kute vãi lúa, hẹn đi cf tối nay rồi. – Vậy hả? Ở đâu ra ngon vậy? – Hè hè, lượn trong siêu thị săn được. Rồi, vậy nhen, tao chờ đó. Mình đang định đồng ý, không hiểu sao tự dưng lại từ chối. – Tối nay tao bận rồi, mày rủ thằng Hải khìn đi đi. – Ơ dm thằng này, bận clgt? – Tao có hẹn chat với em kia rồi, mày éo biết đâu mà hỏi nhiều. – Ừ, dm không đi đừng có tiếc nhen ku, 2 em này kute lắm đó!! Thằng Thanh sida gầm gừ trong điện thoại. – Ừ, nhường 2 đứa mày, éo tiếc đâu. Thôi à. Mính tắt máy, lót tót chạy xuống nhà dưới. Chị rửa chén xong rồi, lẹ vãi, gái nhà lành đảm đang có khác. – Chị… Nghe mình kêu, chị đang lau dọn khuôn bếp thì quay lại. – Gì T? – Chị sắp xong chưa? – Sắp, lau cái này nữa là xong. Chi vậy? – Đi uống café với em không? Mình cười hiền lành, miệng dụ khị. Chị lắc đầu. – Thôi, T đi đi. Chút chị phải ngủ sớm, mai ra tiệm học nghề rồi. – Chời ơi, mới 7h, đi chút về sớm tha hồ mà ngủ. Nghe mình nói cũng có lý, chị trầm ngâm 1 chút rồi lại lắc đầu. – Thôi, uống café nóng lắm. T đi với bạn đi. Cái đệch, bực lắm rồi nhá. Xưa nay ít khi mình mở miệng mà bị gái từ chối, giờ bị chị lắc đầu 2 lần, thiệt đúng là… không biết nói gì nữa. Vào quán café thì bắt buộc phải uống café à? Đang đứng xớ rớ chưa kịp nói, thì mẹ mình lù lù đi xuống kêu chị. – Diễm thay đồ đi con, đi đây với dì chút. – Dạ, dì chờ con tí. Haizzz… Mình rủ nãy giờ không đi, bà già vừa mở miệng là chạy đi thay đồ ngay, chẳng thèm hỏi là đi đâu? Loạn cmn hết rồi.
Cuộc sống cứ vậy trôi qua, không có gì đáng nói nếu chị ấy không xuất hiện...Hôm đó, mình đi học về thì thấy ba mẹ đang dọn dẹp phòng chị 2 nhà mình có 3 chị em, mình là út. Cả hai người đều đã có gia đình dọn ra ở riêng cả rồi, nên phòng chị 2 và chị 3 ở đến giờ vẫn bỏ trống, đồ đạc vứt lung tung trong ấy. Các thím cứ nghĩ cái nhà kho thế nào thì căn phòng này ở nhà mình có tác dụng như thế ấy.Thấy tự dưng sao hôm nay ba mẹ lại dọn dẹp căn phòng này, mình hơi ngạc nhiên nên hỏi. Thì mẹ bảo là hôm nay có chị Diễm ở dưới quê lên nhà mình ở luôn. Chị Diễm là con của dì Hai, năm nay 23 tuổi, nghĩa là lớn hơn mình đúng một tuổi. Dì Hai là bà con xa, chứ không phải chị ruột của mẹ mình nha các thím. Nói ra thì hơi rắc rối, mẹ mình và dì Hai là chị em họ bà ngoại mình thứ 4, mẹ của dì Hai thứ 3.Hồi nhỏ mỗi khi nghỉ hè hay đến dịp lễ tết mình hay về quê chơi, nhiều kỷ niệm lắm các thím à. Nhưng sau này, từ khi lớn lên rồi biết đua đòi chắc khoảng cấp 2, thì mình không về dưới cùng ba mẹ nữa. Chị Diễm trong ấn tượng của mình là một con bé đen nhẻm, mặt mũi lem luốc nhưng rất lanh, trưa trưa vẫn hay rủ mình trốn ngủ trưa đi sang mấy nhà hàng xóm ăn trộm xoài, điều về chấm muối ớt ấy còn nhỏ nhưng chị rất thương mình, khi bị dì Hai phạt đòn vì tội trốn ngủ trưa chị luôn bao che ình, lúc nào cũng nhận tội là tại chị xúi bậy mình, nhờ vậy mà lần nào mình cũng tránh được đòn roi nhỏ xíu biết gì đâu, toàn đưa con gái ra nhận tội thay, hơi hèn các thím nhỉGiờ nghe mẹ nói chị Diễm lên đây ở luôn, tự dưng bao nhiêu ký ức ùa về, nhìn cái thẹo to tướng do bị chó cắn ở chân khi đi trộm xoài mà thấy lòng nao nao. Rất lâu rồi mình không gặp chị, không biết bây giờ chị thế nào rồi, có còn đen thui như hồi xưa không…- Chừng nào chị Diễm lên vậy mẹ?- Chiều nay dì Hai với chị mày lên. Đứng không đó làm gì? Lại phụ mẹ dọn dẹp cho lẹ chạy lại lúi húi phụ mẹ wét dọn, miệng không ngớt hỏi tiếp- Mà sao chị Diễm không ở dưới quê, lên đây chi vậy mẹ? Mẹ chép miệng- Thì ba mày xin việc giùm nó, chứ để con gái mà cứ đi làm ở mấy cái xí nghiệp dưới đó, lương ba cọc ba đồng, tăng ca suốt ngày không có thời gian nghỉ ngơi, thấy tội quá!À ra vậy, theo mình được biết thì trước giờ chị Diễm làm ở mấy cái xí nghiệp giày da này nọ, nghe nói tụi cấp trên bóc lột sức lao động công nhân ghê gớm lắm. Giờ nghe vậy thấy cũng mừng cho chị! Nhưng mà chị hồi trước mới học xong cấp 3 đã phải nghỉ học do nhà không có tiền cho học lên cao, thất nghiệp mới đi làm công nhân. Giờ không biết ba mình xin được cho chị làm ở đâu cũng hay Cũng có việc gì tốt đâu. Chị Ánh con bác Quang đang cần người phụ việc ở tiệm làm tóc, ba mày nghe vậy nên xin giùm, sẵn chị Ánh dạy nghề luôn. Mốt con Diễm về quê mở tiệm làm tóc, hi vọng cuộc sống cũng đỡ hơn...Mẹ mình thương cảm Quang là bạn làm cùng cơ quan với ba mình, hai ông già suốt ngày café rồi ngồi đánh cờ, khá thân thiết. Bác có hai người con, chị Ánh 27 tuổi là con gái đầu, có chồng nhưng chồng vừa chết vì tai nạn xe cộ hồi năm ngoái. Còn đứa em trai suốt ngày quậy phá nên bác ấy mới tống nó đi nghĩa vụ quân sự năm nay. Chị Ánh là chủ tiệm làm tóc cũng không lớn lắm, nhưng do khéo tay và chiều lòng khách nên tiệm lúc nào cũng hục dọn phụ mẹ đến gần 1h trưa mới xong, mình ăn vội chén cơm rồi vào phòng ngủ. Trưa nay có tiết học nhưng trời nắng quá, cộng thêm đang ngủ ngon nên đánh luôn một giấc đến xế chiều. Đang nằm nướng thì mình nghe tiếng xe máy dừng trước nhà, rồi tiếng cười nói ồn ào của mẹ với ai đó, chắc là dì Hai lên lồm cồm ngồi dậy, đi ra cầu thang ngồi lén ngó xuống. Nhà mình 2 tầng, ba mẹ ngủ tầng trệt, mình ở tầng 2, phòng của hai chị mình khi trước ở cũng nằm trên này, nên khi ba mẹ có khách mình hay ra ngồi hóng chuyện. Cầu thang nằm bên phía để bộ salon khách ngồi, lại ở trên cao nên rất ít ai để ý thấy có thằng đang rình rậpDưới nhà cười nói xôn xao, ba đang rót trà với bánh ngọt mời dượng và dì Hai. Nhưng mà sao không thấy chị Diễm đâu. Mình đang thắc mắc thì nghe mẹ kêu lớn- Diễm vô đây ngồi nè con, làm gì đứng ngoài đó hoài vậy?- Dạ, bông đẹp quá nên con đứng ngắm tí…Có tiếng lí nhí của con gái từ ngoài sân vọng vào, êm tai vãi, nghe mà mát lỗ tai dễ sợDì Hai cười cười nói- Chắc nó mắc Có gì đâu, toàn người nhà, trước sau gì nó cũng ở đây lâu dài, mắc cỡ gì không biết nói, rồi đi ra sân. Một lúc sau nắm tay một cô gái vào, nhìn mà không tin vào mắt mình luôn các thím ạ, chị Diễm năm nào trong trí nhớ của mình khác xa với cô gái này nhiều khá cao, chắc khoảng hơn 1m6, dáng người hơi gầy. Mặc quần jean áo thun, gu trời trang cũng không tệ lắm, không lúa như mình vẫn hay nghĩ về gái quê. Mắt chị to đen, chiếc mũi nho nhỏ, đôi môi thì mím chặt lại chắc là vì đang xấu hổ, nhìn đáng yêu đến thót tờ rym ý lộn thót chị tự dưng mình có cảm giác chị thật mong manh yếu đuối, muốn được che chở ngay. Da chị không biết dưỡng kiểu gì mà trắng hồng chứ không đen như lúc nhỏ, dường như chị lột xác giống mấy con rắn mình hay thấy trên tivi trong chương trình thế giới động đặc biệt mình ấn tượng nhất ở chị là mái tóc dài chấm lưng, đen mượt mà, chứ không nhuộm xanh đỏ tím vàng đủ màu như con gái trên này. Nghe nói con gái ở quê hay gội đầu bằng quả bồ kết, không biết có phải chị cũng vậy hay sao mà tóc bóng mượt ơi là mượt, nhìn cứ muốn được vuốt được một lúc, dang nghe ba mẹ mình hỏi chuyện thì chợt dì Hai hỏi thăm mình -Thằng T đâu rồi em? mình xin phép được giấu tênBa mình cười- Giờ này nó còn đang nằm nướng trên phòng, thằng này con trai mà ngủ dữ lắm, suốt ngày ăn rồi ngủ, dậy thì đi chơi. Lêu lổng lắm chị à, vợ chồng em dạy mãi không được. Nay có cháu Diễm lên đây, chắc phải nhờ kèm cặp nó mình là vậy, gặp ai cũng bêu xấu con trai. Mà không hiểu sao lúc này, nghe ba mình nói xong tự dưng chị Diễm ngó lên cầu thang, đúng lúc cái đầu mình đang ló ra nhìn chị. Thế là bốn mắt nhìn nhau trào máu họng, mình hoảng hồn lật đật thụt đầu vô, còn nghe loáng thoáng tiếng chị cười khúc Gì vậy Diễm?Có tiếng dì Hai hỏi. Chắc tự nhiên nghe chị cười, dì lấy làm Dạ, không có len lén nhìn xuống thì thấy chị đang le lưỡi, rồi lại ngồi cúi đầu mân mê mấy ngón nhà ngồi nói chuyện thêm gần tiếng sau thì hai vợ chồng dì Hai về, không quên dặn dò chị Diễm cố gắng học nghề. Ba mẹ có giữ lại ăn cơm nhưng dì Hai nhất quyết từ chối, chắc nhờ vả lo cho chị Diễm cũng làm dì thấy ngại rồi, không muốn phiền thủ lúc ba mẹ tiễn dì dượng về, mình lật đật chạy vào toilet rửa mặt mày, mặc áo vào mình ở nhà toàn cởi trần, khi trước có chơi thể hình nên người khá đô, xong rồi chạy tọt xuống dưới nhà này chị Diễm cũng vừa đi vào sau khi tiễn dì dượng về quê, mặt chị buồn buồn, chắc lần đầu xa gia đình, nhìn mà thấy tội. Mình đi lại gần bắt chuyện ngay- Chị, nhớ em không?Chị ngước nhìn mình mình cao hơn 1m7, không cao lắm nhưng được cái cao hơn chị, một lúc sau mới cất được tiếng- T phải không? Nay cao dữ hén!Vừa xuống đã nghe khen, mình khoái chí cười tít mắt- Cao vậy mà chị còn nhìn ra em hả?Vừa nói mình vừa đứng sát lại gần, đưa tay đo khoảng cách từ đỉnh đầu chị so với người mình thì khoảng tầm ngang cổ gần đến Chị nhìn đâu có ra, tại thấy cưng ở nhà này, không phải T thì là ai nữa? Với lại nhìn mặt cũng quen nhìn mình cười lém ra chị vẫn lanh như xưa, nãy giờ mình bị vẻ ngoài của chị đánh lừa rồi. Ơ mà, chị vừa kêu mình là gì ấy nhỉ? Cưng à? Ax ax tức vãi, mình ghét nhất ai gọi mình bằng cái từ nàyMình nhăn mặt- Đừng gọi em là cưng. Em lớn rồi đâu phải như hồi đó, cưng gì không Lớn thì lớn vẫn nhỏ hơn chị, gọi cưng nghe cho nó thân hấp háy đôi mắt đen láy, thật là…Mình tức quá mà không biết nói gì, làu bàu- Lớn hơn có 1 tuổi mà làm thấy ớn… Chưa nói xong thì ba mẹ đi vào, làm mình ngưng ngang. Ba mẹ kêu mình phụ chị mang đồ lên lầu, chị tất nhiên là sẽ ở phòng kế phòng mình ở trên lầu rồi, đêm nay nhát ma hù cho biết tay. Nghĩ tới cảnh đó mình thấy khoái chí trong lòng, miệng cười Cưng cười gì mà ghê vậy? Nghĩ bậy gì đó?Tiếng chị vang bên tai làm mình giật bắn, lật đật ấp úng- Đâu có, đâu có gì đâu. Em đang nhớ lại cảnh thằng bạn bị té xe, nên thấy mắc nhìn mình nghi ngờ- Bạn té xe mà mắc cười, sao cưng ác quá vậy?!- Té nhẹ à chị ơi, tại nó chạy xe bốc đầu lấy le với tụi con gái nên bị té, mắc cười lắm!Công nhận tài nói xạo của mình vãi thiệt, chị tin sái cổ ngay, không hạch hỏi gì thêm chị đưa đồ vào phòng xong xuôi, chị bảo mình- Xong rồi, cám ơn cưng nghen. Giờ chị phải đi tắm, còn xuống phụ dì dượng dọn cơm chị đuổi khéo, mình đành đi xuống nhà. Trong đầu không hiểu sao lại cứ tưởng tượng đến những hình ảnh lung tung…- -Sau khi tắm xong, chị đi xuống bếp phụ mẹ mình dọn cơm. Mình cũng lại bon chen vờ bê nồi cơm, lấy ghế ngồi ra sắp xếp. Đứng gần chị nghe mùi thơm lắm các thím ạ, mà chả biết là mùi gì. Mình tò mò hỏi nhỏ không dám nói lớn, sợ mẹ mình nghi ngờ mình có ý đồ xấu với chị thì bỏ mợ.- Chị xài dầu gội gì mà thơm vậy?- Trời, dầu gội với xà bông tắm rẻ tiền mấy ngàn 1 cục à, thơm gì đâu mà nghĩ mình trêu, nên chị hơi ngại đỏ mặt Có dầu gội với sữa tắm dì để trong đó mà, sao con không lấy xài hả Diễm?Tự dưng có tiếng mẹ vang lên, làm thót cả tờ rym. Nãy giờ nói nhỏ xíu mà bà cũng nghe, công nhận mấy bà già thính tai vãi, các thím sau này có tán gái nhớ cẩn thận kẻo bị mẹ tụi nó nghe được tát vỡ alô Dạ, tại dầu gội con xài dưới quê còn nên đem theo lên đây xài cho hết luôn, đỡ phí mà dì. Chứ con không có ngại gì lỏn lẻn cười Ừ, thì dì dặn con vậy. Lên đây ở nhà dì rồi thì cứ tự nhiên, xem như ở nhà. Không được làm khách nghe chưa?- Dạ, con biết thường khi ăn cơm mình hay ngồi cạnh mẹ. Hôm nay có chị lên rồi, mẹ đuổi mình qua phía đối diện ngồi với ba, nhường chỗ cho chị. Vậy càng tốt, tha hồ ngắm nhà chị mặc đồ bộ, loại quần dài và áo có tay màu trắng, nhìn kín đáo, nết na thùy mị lắm. Không như mấy nhỏ bạn mình, ở nhà toàn mặc quần soọc ngắn cũn cỡn với áo thun sát nách, mỗi khi ngồi xuống là lú sịp cả tấc. Sau vai chị choàng cái khăn để mái tóc xõa dài lên, chắc là mới tắm tóc còn ướt, sợ chảy ra áo. Lúc này nhìn chị đáng yêu vãi đ*í, mình ngồi đối diện, tay gắp thức ăn và cơm lia lịa nhưng cặp mắt không lúc nào rời khỏi chị. Chắc mới lên còn ngại ngùng nên chị ăn rất chậm. Cả nhà ăn gần xong rồi mà chị vẫn chưa hết chén cơm, thấy vậy mình liền gắp cục thịt gà bỏ vào chén chị thói galang từ nhỏ đã thấm vào máu, miệng hối thúc- Sao chị ăn chậm quá vậy? Ăn nhiều vô, có gì đâu mà ngại. Mẹ em làm đồ ăn nhiều lắm, không thiếu Ừ, ừ. Chị biết rồi...Thấy vậy ba mẹ không nói gì thêm, ăn hết chén cơm cũng buông đũa, đi lên nhà trên để cho chị đỡ ngại Ủa, sao dì dượng ăn ít vậy T?Chị hỏi Tại chị ngại không dám ăn đó, nên ba mẹ em ngưng sớm đi lên trước cho chị thoải vậy, chị nhăn mặt- Vậy hả? Chết rồi, kì quá. Làm sao đây?- Thì mốt chị tự nhiên đi, đừng mắc cỡ ngại ngùng gì nữa hết là được. Ba mẹ em không thích vậy đâu!- Ừ…!!Chị đáp, giọng ỉu Chài, nói vậy chứ không có gì đâu. Chị cứ coi nhà em như dưới chị là được Sao được, nhà cưng mà sao coi như nhà chị Ax, có gì không được? Chị xa cách quá ba mẹ em ghét chị ráng chịu..- Ừ, thôi để chị chu môi, làm điệu bộ như đứa bé vừa bị thằng cô hồn nào đó ăn cắp cây kẹo, đang hờn dỗi. Mình nhìn mà thèm cắn cho vài miếng…Sau đó, mặc ình nài ép, chị vẫn ăn có một chén cơm, húp thêm tí canh rồi thôi. Rồi chị dọn dẹp nhà bếp. Bình thường ăn cơm xong là mình tót lên phòng ôm cái máy tính ngay, hoặc lên đồ đi chơi với bạn bè. Tùy hôm và tùy theo lịch hẹn, gái trai không phân biệt, đứa nào đt trước thì đi với đứa đó. Hôm nay thì khác, mình ở lại, đứng xớ rớ phụ chị, làm ba mẹ mình ngồi trên nhà coi tivi cứ nhìn xuống bằng ánh mắt sảng T lên trước đi, để chị dẹp được đuổi mình lên, không cho làm kệ chị nói, mình lăng xăng đi tới đi lui gom chén đũa, cất nồi cơm…- Thôi, được rồi. Giờ chị rửa chén, T lên trước chơi Làm gì đuổi em hoài dzậy? Đứng đây chơi hem được hả?Bị đuổi như đuổi tà, bực quá, mình sầm mặt xuống, làm mặt vậy, chị le lưỡi- Đâu có. Tại chị rửa chén sợ văng nước xà bông dơ trúng T thôi, mất công tắm lại Không sao, em chưa tắm cười he Hèn gì nghe hôi chua nãy giờ, đi tắm đi ông tướng, ở dơ thấy ớn!Chị lườm chưa kịp đáp thì có tiếng mẹ gọi- Đt con reo um sùm nãy giờ kìa đang vui thì thằng nào phá đám đây, bực vãi. Mình chạy lên lầu, cầm đt lên xem thì thấy 3 cuộc gọi nhỡ của thằng Thanh sida, liền gọi lại cho Nãy giờ làm gì không nghe đt vậy mạy?Đt vừa reo chưa dứt tiếng thì nó bắt máy hỏi ngay. -Tao bận, có gì mà gọi dữ vậy?- Lên đồ đi, 15p nữa ghé tao, mới tán được 2 em kute vãi lúa, hẹn đi cf tối nay Vậy hả? Ở đâu ra ngon vậy?- Hè hè, lượn trong siêu thị săn được. Rồi, vậy nhen, tao chờ đang định đồng ý, không hiểu sao tự dưng lại từ Tối nay tao bận rồi, mày rủ thằng Hải khìn đi Ơ dm thằng này, bận clgt?- Tao có hẹn chat với em kia rồi, mày éo biết đâu mà hỏi Ừ, dm không đi đừng có tiếc nhen ku, 2 em này kute lắm đó!!Thằng Thanh sida gầm gừ trong Ừ, nhường 2 đứa mày, éo tiếc đâu. Thôi tắt máy, lót tót chạy xuống nhà dưới. Chị rửa chén xong rồi, lẹ vãi, gái nhà lành đảm đang có Chị...Nghe mình kêu, chị đang lau dọn khuôn bếp thì quay Gì T?- Chị sắp xong chưa?- Sắp, lau cái này nữa là xong. Chi vậy?- Đi uống café với em không?Mình cười hiền lành, miệng dụ lắc Thôi, T đi đi. Chút chị phải ngủ sớm, mai ra tiệm học nghề Chời ơi, mới 7h, đi chút về sớm tha hồ mà mình nói cũng có lý, chị trầm ngâm 1 chút rồi lại lắc Thôi, uống café nóng lắm. T đi với bạn đệch, bực lắm rồi nhá. Xưa nay ít khi mình mở miệng mà bị gái từ chối, giờ bị chị lắc đầu 2 lần, thiệt đúng là… không biết nói gì nữa. Vào quán café thì bắt buộc phải uống café à? Đang đứng xớ rớ chưa kịp nói, thì mẹ mình lù lù đi xuống kêu Diễm thay đồ đi con, đi đây với dì Dạ, dì chờ con Mình rủ nãy giờ không đi, bà già vừa mở miệng là chạy đi thay đồ ngay, chẳng thèm hỏi là đi đâu? Loạn cmn hết bội quá, mình leo lên phòng, khi đi ngang phòng chị không quên ngó vào, cửa đóng kín mít, chả nhìn được dt lên bấm số gọi cho thằng Thanh Gì đó ku?- Đang ở đâu vậy? Đi chưa?Mình Đi rồi, tao với Hải khìn đang ngồi với 2 ẻm đây. Sao vậy? Bể kèo rồi hả há há..- Ờ, ngồi quán nào vậy? Tao Thôi mày ở nhà đi, nãy rủ éo đi thì thôi. Giờ 2 thằng 2 ẻm đủ cặp rồi, ra làm gì Ờ, éo cho thì thôi. Biến bực dọc tắt dt, sau đó bật máy tính lên. Không cho đi thì thôi, bố mày ở nhà xem xxx cũng sướng kém gì. Từ ngày có chị lên, cuộc sống gia đình mình vui hẳn. Không khí lúc nào cũng ấm cúng, mình ít đi chơi hơn, học về toàn ở nhà, chẳng những vậy còn loanh quanh phụ chị một số việc lặt vặt trong nhà, ba mẹ mình có vẻ rất hài nấu ăn rất ngon, mẹ mình dù vô cùng tự hào về khả năng nội trợ nhưng cũng phải công nhận điều đó. Hơn nữa, mình thấy chị siêng năng và có một niềm đam mê cháy bỏng đối với việc bếp núc, thu vén cuộc sống gia đình, đúng là mẫu vợ lý tưởng luôn các thím 2 tuần từ khi chị đến, mình cảm thấy rất hạnh phúc, cuộc sống nhìn đâu cũng thấy màu hồng. Bạn bè, gái gú dẹp qua hết một bên, trong đầu mình lúc này chỉ có chị thôi. Đi đâu, làm gì mình cũng nghĩ đến chị Dù biết mình và chị, với mối quan hệ rắc rối như thế này sẽ khó có kết quả, nhưng mình không thể dừng lại đầu chỉ là một chút say nắng của thằng em dành ột người chị xinh xắn, đáng yêu, nghĩ cũng không có gì đáng ngại. Dần dần, gần gũi tiếp xúc với chị mỗi ngày, mình cảm nhận được một thứ gì đó đang len lỏi hình thành trong tim mình và ngày càng lấn chiếm, lan rộng ra. Đến bây giờ, mình không biết sự quan tâm, nhớ mong mình luôn dành cho chị được gọi là gì phải ở tiệm cả ngày, từ sáng cho đến khoảng 4, 5h chiều mới về, hôm nào tiệm đông khách thì về muộn hơn. Trong lúc đó mình đi học nhưng đầu óc cứ như ở trên mây, hay ngồi suy nghĩ lung tung về chị, rồi tưởng tượng ra vài chuyện trong mơ để tdttCó hôm về sớm không biết làm gì, tụi bạn rủ cf nhưng mình chẳng có hứng đi, thế là xách xe chạy đến chỗ chị làm, chạy qua chạy lại chỉ để nhìn chị giữa trưa nắng chang chang. Nhiều lúc mình muốn đường hoàng đi vào tiệm thăm chị, nhưng chả biết nói lí do gì, với lại tiệm lúc nào cũng có khách, toàn nữ ngại bỏ mợ, chị với chị Ánh bận bịu, mình cũng không dám làm gian vui nhất trong ngày của mình là buổi tối, nói thế cũng không được chính xác cho lắm. Tóm lại, cứ khi nào chị có ở nhà, thì đó là lúc mình thấy vui nhất. Phụ chị bếp núc hôm nào chị về trễ thì mẹ nấu, về sớm thì chị đều giành nấu, không ẹ mình làm gì hết, nói phụ cho nó oai chứ thật ra chủ yếu là kiếm cớ ngồi tán dóc với chị thôi, ngồi lặt vài cọng rau gọi là.... Cơm nước xong xuôi, sau đó mình và chị lên lầu hóng mát, ban công nhà mình buổi tối gió thổi lồng lộng, mát mẻ thích lắm! Vừa ngắm trăng sao, vừa ngắm chị, nghe chị thỏ thẻ tỉ tê kể lại những chuyện lặt vặt ở tiệm, thật không gì hạnh phúc bằng. Mặc dù, mình phải công nhận mấy chuyện của chị kể nghe chán bỏ mợ, toàn chuyện vặt vãnh vớ vẩn của con gái, nhưng không hiểu sao mình lại phải ngồi căng tai ra nghe một cách say mê, lú điều mình mong ước nhất, là được đi chơi cùng chị thì vẫn không thể làm được. Mình đã rủ nhiều lần, lần nào chị cũng có lí do để từ chối. Không hiểu do chị ngại, hay không thích đi với mình. Trước giờ mình quen gái không ít, chẳng phải tự hào đẹp trai gì cho cam, nhưng tự thấy mình cũng có cái gì đó thu hút con gái. Cũng cao to vạm vỡ, mặt không kute như bọn gay Hàn xẻng nhưng cũng khá manly, miệng dẻo, galăng, lại hiểu tâm lý con gái do 2 bà chị mình truyền lại.Nên mình không nghĩ là chị chê mình, có lẽ có lí do gì khác, không lẽ chỉ xem mình như thằng em bé bỏng dại khờ thôi sao. Mình không thể đoán hiểu được tâm ý của chị, chẳng biết chị đang nghĩ gì... Lần nào đang nói chuyện vui vẻ, mình rủ thì chị từ chối cũng làm mình hụt hẫng, nhưng sau đó chị lại dỗ dành, thế là mình lại vui ngay vừa đấm vừa xoa, dại gái phải chịu.Rồi sau bao ngày bày mưu tính kế, nửa đêm vỗ gối, nước mắt đầm đìa, mình cũng tìm ra được sát chiêu dụ hổ ra khỏi đó, sau một hồi tâm sự, chị vô tình nói chị rất thích xem phim, nhất là từ nhỏ đến giờ chị chưa từng được đến rạp xem phim lần nào nghe mà thương ==. Thế là qua hôm sau, mình chạy đi mua cặp vé ngay, phim"ngôi nhà trong hẻm", thể loại kinh dị đúng sở thích và ý đồ của mình. Phim này cũ rồi, nhưng mình ở tỉnh, giờ nó mới đem về chiếu, thôi thì có còn đỡ hơn chị vừa về là mình chạy ra gạ gẫm ngay. Khi thấy mình cầm cặp vé, miệng không ngớt quảng cáo đến sùi bọt mép, chị có vẻ đắn đo một hồi, rồi lại kêu mình rủ bạn đi đi. Kệ, từ chối cũng không sao, dù sao đẹp trai không bằng chai mặt, hôm nay chị suy ngĩ lâu vậy có nghĩa cũng lay động trước mồi nhử của mình rồi. Mình lại chạy theo nài nỉ, dụ dỗ, giận hờn bla bla làm đủ trò mà mình có thể nghĩ ra. Cuối cùng chị cũng nhận lời, làm mình sướng run cả tờ đó chở chị đi xem phim mà người mình cứ lâng lâng, cảm giác người ngồi sau không phải chị họ, mà là người yêu. Lúc 2 đứa xin phép đi, ba mẹ mình đồng ý ngay, chắc thấy chị suốt ngày đi làm rồi ru rú trong nhà, ba mẹ cũng thương. Mọi chuyện diễn biến đều rất tốt, đúng như ý mình, ông bà già đều không nghi ngờ gì về động cơ đen tối của mình không được hay cho lắm, trừ vài khúc"thằng nhỏ" xuất hiện, những lúc đó chị đều rất sợ, vô tình nắm chặt tay mình mình cố tình để tay gần tay chị, để chị có mà nắm, kinh nghiệm sau nhiều lần đi xem phim với gái. Sau đó phát hiện ra, chị bẽn lẽn nhè nhẹ buông tay mình, mình thì vẫn giả vờ như đang chăm chú xem phim lắm, không để ý gì, nhưng thật ra trong bụng sướng vãi. Ngồi xem phim mà mình cứ lén nhìn chị, chả hiểu sao nhìn cả ngày mà vẫn cứ thích nhìn, không chán các thím phim xong cũng hơn 10h tối, mình chở chị dạo lòng vòng hóng mát, ghé vào mấy xe bán hàng rong mua vài xâu tàu hũ chiên, chị 1 xâu, mình 3 xâu, vừa chạy vừa ăn, không gì phê bằng. Buổi đi chơi hôm đó, mình thấy chị rất vui, và đúng như mình dự tính, sau hôm đó mình rủ chị đi chơi dễ hơn trước. Mặc dù chị cũng từ chối, nhưng ít ra rủ 2, 3 lần chị cũng đồng ý đi với mình 1 lần. Vậy mình cũng vui lắm rồi...
Mình chạy xe về nhà với cái mặt sưng húp, mắt bên trái chùm bụp không thấy đường luôn. Đang nghĩ không biết khi ba mẹ hỏi thì nói lí do gì đây, may sao lúc mình về đến nhà thì ba mẹ và chị đang ăn cơm ở nhà sau. Mình nhè nhẹ đi lên T hả? Sao về trễ vậy con? Xuống ăn cơm luôn tiếng mẹ Dạ thôi, con mới đi ăn lẩu với tụi bạn rồi, ba mẹ ăn đáp, rồi đi lên người xuống nệm, mình cứ nằm đó, chả buồn mở đèn lên. Căn phòng tối om, thật thích hợp với tâm trạng mình lúc này. Chưa bao giờ mình phải chịu nhục như hôm nay, bảo vệ chị không được đã đành, còn bị thằng đó cho ăn hành. Càng nghĩ càng uất ức, nghĩ đến sự bất lực của mình, bất giác nước mắt chảy ra ướt cả gối lúc nào không hay...Mình không phải loại con trai yếu đuối hở ra là khóc, từ nhỏ đến giờ cũng trải qua đâu ít chuyện, đánh nhau đã từng, chưa khi nào mình khóc cả. Vậy mà hôm nay mình lại thế này... mình khóc không phải vì đau, mà vì mình sợ mất chị. Càng ngày mình càng thấy chị xa tầm với của mình, muốn níu lại mà sao bất lực quá, thật khó khăn...- "cốc, cốc...", T đang làm gì vậy? Chị vào được không?Đang nằm tự kỷ thì chị gõ cửa, mình vội đưa tay chùi mặt, nói vọng ra- Em đang Chị vào phòng xịch mở, chị bước nhẹ vào. Mình vội giấu mặt vào gối, kéo cái mền lên quá Sao không mở đèn lên, để phòng tối thui ghê vậy?Vừa nói chị vừa với tay bật công vội ngăn lại- Đừng mở, sáng chói mắt em không ngủ được."cạch", bóng đèn chớp chớp vài cái rồi rọi sáng cả căn phòng. Mình càng rút chặt vào mền cố Tối quá chị sợ, tí đi ra chị tắt cho. Sao nay T ngủ sớm vậy? Bệnh hả?Dường như tại giọng mình nghẹt mũi nghe khác bình thường, nên chị À...ừm... e hơi nhức đầu, không có gì đâu, ngủ tí sáng hết ậm chị lo lắng- Vậy sao được. Bệnh phải uống thuốc mới hết được chứ, đâu để chị coi nóng lắm không?Vừa nói chị vừa đi lại chỗ mình, bỏ mợ Em không sao, giờ em mệt buồn ngủ lắm. Chị để em ngủ gắt lên. - Ngoan, chị rờ trán coi sốt cao không rồi mua thuốc cho T uống. Xong rồi tha hồ mà kéo mền ra. Mình nằm bên trong cố níu lại, cơ mà chị kéo mạnh quá, giữ kiểu sáng tràn vào, mình vội đưa hai tay lên ôm Trời ơi, con trai gì mà làm như con gái vậy, mắc cỡ nữa. Chị coi mắng yêu, đồng thời kéo tay mình rồi, muốn xem thì cho xem, mặt như cái mền rách đây A...trời ơi cưng bị gì dữ vậy nè? Cưng đánh nhau với ai vậy hả?Vừa nhìn cái mặt sưng húp của mình, chị hoảng hốt la lên. Mình vội đưa tay bịt miệng Nhỏ thôi, ba mẹ em nghe là chết. Đánh nhau với mấy thằng bạn cà chớn chứ ai Có gì thì nói được rồi, việc gì phải đánh nhau. Chờ chị tí, chị đi lấy thuốc sát trùng cho, để vầy là chết xong, không để mình kịp trả lời, chị đã vội vàng đi xuống phút sau, chị đi lên, cầm theo bông gòn, oxy già, vài miếng băng cá nhân với ca nước ấm. Vừa rửa vết thương ình cái chân mày bị tét chị vừa trấn Hơi rát tí, cưng ráng chịu Ừm, không sao. Em không nghe rát gì hết thề với các thím, mình không nghe đau tí nào cả. Lúc này, bàn tay chị lướt nhẹ trên mặt mình, êm ái vô cùng. Hồn mình cứ lâng lâng như ở trên mây, được chị quan tâm chăm sóc, có bị đánh 1000 lần nữa mình cũng vui vẻ chấp thế, hai người ngồi đối diện nhau, không gian thật yên tĩnh, nghe rõ được tiếng trái tim mình đập bình bịch vì xúc động. Mình ngồi nhắm mắt lại, đực mặt ra, chị thì chăm chú chùi lúc sau mình vô tình nhìn lên, không biết từ lúc nào, đôi mắt to tròn đen láy của chị đã bắt đầu đỏ đỏ, bị một màn nước mỏng như sương bao phủ. Chị khóc vì mình sao? Hạnh phúc Ai mà ác quá vậy nè. Đánh cưng ra nông nỗi này...Chị sụt sùi, tay vẫn không ngừng dùng bông gòn nhúng nước ấm lau Mấy thằng kia kìa, chị không biết đâu. Em bị vầy còn nhẹ đó, tụi nó vô bệnh viện hết tranh thủ chém liếc mình- Hay quá hén! Mốt không được đánh nhau nữa nghe chưa? Còn lần nữa chị méc dì dượng Ừ, em biết vết thương ình xong, chị ôm đồ nghề đi xuống, một lúc sau quay lên, tay cầm theo quả trứng gà mới lột vỏ trắng Chị luộc cho em ăn đó hả? Muối tiêu trứng gà, mình sáng mắt lên, vội Cái này để lăn ắt cưng hết bầm, đen thui rồi kìa. Ăn gì mà ăn, tham ăn như nghênh mặt, nhìn đáng yêu kinh khủng. Rồi lăn nhẹ quả trứng lên mắt mình, mềm mềm nong nóng, thật êm ái, sướng xuôi đâu đó, chị mỉm cười nhìn mình- Rồi đó, giờ cưng ngủ đi. Chị đi ra ngoài tắt đèn cho, thôi nói chị phiền phức rồi chị đứng lên, đi Chị... khoan đã...Mình gọi với theo. Cánh tay đưa lên công tắc định tắt đèn của chị dừng Gì vậy? Cưng nói đi chị nghe ngập ngừng- Chuyện hôm qua... em xin lỗi...!!!Chị nhìn mình mỉm cười- Không sao, cưng lo cho chị nên mới vậy mà..Chị không trách mình, thật tốt quá!Suy nghĩ một lúc, mình tiếp- Còn vụ thằng...à không, anh Quang đó...trước mặt chị mình không dám gọi nó là thằng, mất công chị nghĩ mình hỗn láo trẻ trâu nữa.- Ừm, sao nè?- Chị cẩn thận nhen, đừng có đi với ổng vô mấy chỗ bậy bạ, nguy hiểm lắm..Bao lời muốn nói, mình cố nuốt vào, chỉ dặn dò chị được vài câu thế Ừm, chị biết mà. Cưng đừng lo, chị của cưng không dễ dụ vậy đâu. Thôi, cưng ngủ ngon nghen!Chị nháy mắt mỉm cười với mình, rồi bước ra ngoài, không quên tắt đèn nằm trong bóng tối, suy nghĩ mông lung. Thật ra lời các thím tư vấn bảo mình mua máy ghi âm, lúc đó mình đã nghĩ đến rồi, chỉ là không nghĩ phải dùng đến thôi. Chắc phải làm thế, mai mình sẽ rủ Thanh sida đi mua máy ghi âm vậy, phải cho chị nghe được những lời khốn nạn bẩn thỉu của nó. Mình ngủ dậy, đầu đau như búa bổ, chắc do dư âm của trận chiến hôm qua để lại. Mắt vẫn còn sưng, rửa mặt lỡ tay đụng trúng chân mày đau vãi. Cả ngày, mình ngồi lì trong phòng xem phim, nghỉ học luôn. Mặt mày thế này đi đâu được. Kế hoạch cũng tạm hoãn lại, mình có đt cho Thanh sida, nghe mình bị ăn hành nó tức tối lắm, đòi kêu đám bạn đi dần thằng kia một trận, nhưng mình cản lại. Giờ cái cần làm trước hết là phải cho chị Diễm thấy rõ bộ mặt khốn nạn của thằng Quang, chuyện trả thù để sauMình trình bày kế hoạch lén ghi âm cho Thanh sida nghe, nó ủng hộ nhiệt liệt, còn bảo để nó hỏi thăm người quen bạn bè xem ai có máy ghi âm mượn ình. Nhưng tiếc là chẳng ai có cả, mình đành hẹn nó tối hôm sau đi mua, hiện giờ mặt mũi như đầu heo thế này, sao vác mặt ra đường đượcTrưa ăn cơm ba mẹ hỏi mình đã xảy ra chuyện gì với cái mặt, mình nói bị té xe, có vẻ ông bà không tin lắm. Nhưng mình lớn rồi, ba mẹ cũng không nói nhiều, chỉ kêu mình đi đứng cẩn thận với không được tụ tập đánh nhau. Mẹ hỏi mình cần đi bác sĩ không, mình bảo không sao, nhưng vết thương hơi đau, chắc phải mua thuốc uống au hết. Mẹ đưa ình 500k, ổn rồi, bù thêm tí nữa là đủ tiền mua máy ghi âmChiều đó, gần đến giờ chị về mình thấy lo lo. Không biết thằng cờ hó đó hôm nay có rủ rê chị đi đâu không, mình cầm đt lên định gọi cho chị, mè nheo than thở tí để chị về sớm. Nhưng chưa kịp gọi thì chị đã gọi ình, chị bảo đang chuẩn bị về, hỏi mình muốn ăn gì không chị mua cho. Tiêu chuẩn sĩ quan dành cho bệnh nhân- Tô hủ tíu xương đặc biệt bỏ thêm hoành thánh với nhiều tóp mỡ nhen nhiên không thể từ chối sự quan tâm chị dành ình rồiĐó là tô hủ tíu ngon nhất mình được ăn từ trước đến giờ, húp cạn cả nước không chừa một Húp rột rột như heo vậy ông tướng? Để mai chị mua nữa cốc nhẹ đầu Của chị mua mà, gì chị mua em cũng thích nịnh cười duyên- Ừm, khéo nói quá mà, chắc trước giờ làm khổ nhiều cô lắm rồi Xí, em chưa bao giờ nói với ai vậy đâu à, nằm mơ nhún vai phản Ai biết được. Con trai mấy người ghê lắm, mặt trăng cũng nói thành mặt trời được trề môi đi lên phòng thay tối, chị lại lên phòng chăm sóc ình. Thật ra chân mày tét có tí thôi, nhưng mình nhân cơ hội này để được chị quan tâm, ai bảo trẻ con cũng đượcMình thắc mắc sao hôm nay chị về sớm vậy, không đi với thằng nông dân à. Chị kể hồi chiều nó có đt tính lại rước chị, rủ chị đi ăn nữa, nhưng chị từ chối, nói là mình bị té xe, chị phải về lo ình, hẹn nó hôm khác. Nghe mà hả dạ vãi, thằng đó chắc máu xông lên não, hèn gì chiều giờ mình hắt xì suốtMột ngày bình yên hạnh phúc lặng lẽ trôi qua, không có sự xuất hiện của thằng nông dân đó thật dễ chịu, ước gì xe đụng nó chết cho rồi 12/ như hôm trước, mình ở nhà đến chiều, chị lại về sớm, không quên mua ình bọc phở tái nạm gân, mình biết chị không có nhiều tiền, ăn của chị thấy tội lắm, có gửi lại tiền nhưng chị nhất định không lấy, còn làm mặt giận với mình nữa, thôi khi khác mua quà gì tặng cho chị đấu xong tô phở, đi tới đi lui cho tiêu, tắm rửa thay đồ cũng gần 7h, mình xách xe chạy qua rước Thanh sida, hôm nay có hẹn đi mua máy ghi âm với thằng lượn vài vòng thị xã, cơ mà mấy tiệm đồ điện tử ở đây, không nơi nào bán máy ghi âm cả Mình và nó đi 3, 4 nơi rồi, chỗ nào cũng lắc đầu, kiểu này không lẽ phải chạy lên Sài Gòn mua, hoặc đặt hàng qua mạng? Nhưng mình đang cần gấp, chờ biết đến khi nào mới có. Đang loay hoay chạy lòng vòng không biết sao, thì Thanh sida xuýt Móa, con ghệ đã vãi!!- Đâu, đâu?Mình hỏi ngay, hai mắt láo liên tìm kiếm, gái xinh phải ngắm các thím ợ- Bên kia đường kìa, con ghệ mặc áo hai dây đỏ ngồi sau chiếc SH sida đưa tay chỉ nhìn theo hướng tay nó, công nhận con nhỏ chân dài trắng bóc, mặc áo hai dây hở cả một khoảng lưng, phê vãi. Ơ, mà sao chiếc xe này nhìn quen quen, đệch, là xe của thằng Quang Con đó đang ngồi sau lưng ôm eo ếch Là thằng cờ hó đang tán chị Diễm đó, khốn nạn tức tốc vọt qua con lươn, vòng lại đuổi theo nó, lòng thầm nghĩ"Cái thị xã này nhỏ thật, lần này coi mày chạy đằng trời".Thanh sida giật mình- Nó đó hả? Hèn gì chị mày thích là phải rồi... à tao giỡn thôi, thằng này được cái nhà giàu đi SH, chứ có mẹ gì hơn mày mình trừng mắt, nó vội chữa Giờ rượt theo nó rồi sao nữa mày?Thanh sida Mày lấy đt trong túi tao nè, tao chạy lên ngang mặt nó mày chụp mấy tấm nhen. Ráng chụp sao cho rõ cảnh con kia đang ôm nó, về cho chị tao coi. Lẹ hối Ờ, ờ. Rồi, chạy lên đi, tao chụp bảo đảm ăn sida vội vã mò mò trong túi quần mình, một lúc mới moi được cái đt ra, nó mò mém trúng thằng em của mình mấy lần, nhột bỏ mợ- Rồi, chuẩn bị chưa, mở sẵn camera đi, tao chạy lên đó. Mà thôi, mày quay phim luôn đi cho chắc Ờ, tao biết rồi. Ok, lên rú ga vọt Thanh sida bỗng gọi giật, đưa tay níu áo mình- Khoan, khoan đã. Tao nghĩ ra cách này hay hơn Cách gì?Mình hỏi, tay nhả ga cho xe chạy chậm sida cười đểu- Hè hè, mày nghĩ thằng kia chở con đó đi đâu?Nó hỏi mình mới để ý, nãy giờ lo đuổi theo, quẹo qua"con đường tình yêu" lúc nào không hay. Gọi là"con đường tình yêu" vì đường này toàn café đèn mờ, hàng chục quán lều dành cho tình nhân. Bạn bè, gia đình bình thường đi chơi rất ít khi đi đường này vì ngại.
Lưu ý Bạn có thể vừa nghe vừa bình luận đánh giá truyện mà không làm gián đoạn âm thanh Hiện có 70 đánh giá cho truyện này Ly Le 04/02/2022 044255 Đầu thì khá hay,nghe suốt đêm và cuối cùng thì nó chưng hửng,qua youtobe nghe rồi trèo vào tường face của tác giả để đọc mà nó hằm bà lằng loạn xì ngầu,
truyện yêu thầm chị họ