truyện về lòng trung thực

Starlight bị giằng xé giữa lòng trung thành của cô với Vought và mối quan hệ mới chớm nở của cô với Hughie. Tuy nhiên, những tương tác của cô với Nữ hoàng Maeve trong đêm chung kết-nơi cô nói với Starlight là"hãy là bản gốc"-có thể gợi ý về động lực trong tương lai Truyện Ngắn; Truyện Vừa; Lòng Trung Thực. Tác giả: Huỳnh Phạm Hương Trang tuyển chọn và dịch. Giọng đọc: Ngọc Hân. Lời Nói Đầu 03:21. Đa nghi 01:07. Những Bài Học Về Tình Bạn Và Lòng Trung Thành - Hạt Giống Tâm Hồn; Hướng dẫn: Để kích hoạt tài khoản, bạn vui lòng nhập một số điện thoại của bạn vào ô phía trên, số điện thoại này sẽ được dùng để kích hoạt tài khoản của bạn. Tác giả Minh Châu 16:39 10/03/2022 22,115 Tag Lớp 4. Chia sẻ. Bài văn lớp 4 kể về lòng trung thực Vuihoc.vn giới thiệu về 5 bài tập làm văn kể về lòng trung thực để các em tham khảo. Trong cuộc sống thường ngày, các em học sinh sẽ bắt gặp rất nhiều tình huống mà các em trực Làm rõ những nội dung cơ bản về thực trạng quan hệ Myanmar - Trung Quốc giai đoạn 2016 - 2021, trên cơ sở đó đưa ra những khuyến nghị đối với Việt Nam trong thúc đẩy quan hệ với Trung Quốc và Myanmar. Thesis Thu hút khách du lịch đến với Làng lụa Vạn Phúc, Hà Đông, Thành phố Hà Nội Authors: Nguyễn, Thị Thùy Linh; Advisor: Trần, Đức Thanh (2022) Ở đây không chạy theo xu hướng thị trường mà dẫn đầu và tạo ra trend. Tôi đã nhiều lần tiếp đối tác, thậm chí ký hợp đồng ngay trên bàn tiệc tại trung tâm tổ chức sự kiện Uri Palace. Đa phần đối tác của chúng tôi rất hài lòng với dịch vụ của nhà hàng. Cashberry Lừa Đảo. Trung thực có thể hiểu là ngay thẳng, thật thà, nói đúng sự thật, không làm sai lệch sự thật, là đức tính cần có ở người Việt Nam. Người có đức tính trung thực là người luôn nói đúng sự thật, không làm sai lệch sự thật, ngay thẳng, thật thà, là người luôn được mọi người tin tưởng. Việc giữ gìn lòng trung thực chính là giữ gìn đạo đức của mình, 1 cách đáng quý nhất. Và trong bài viết hôm nay chúng mình xin giới thiệu đến mẹ và bé các truyện cổ tích về lòng trung thực hay nhất qua bài viết dưới đây. Lòng trung thực của một gã ăn mày đáng kính Pinocchio – Cậu bé người gỗ Con rùa vàng Ba lưỡi rìu Những Hạt Thóc Giống Một ngày nọ, ông lão ăn xin gõ cửa một lâu đài tráng lệ. Ông nói với người quản gia “Vì tình yêu của Chúa, xin hãy bố thí cho kẻ nghèo này”. Người quản gia trả lời “Tôi phải hỏi ý kiến bà chủ đã”. Bà chủ là một quý bà hà tiện, bà nói “Hãy cho ông lão tội nghiệp một ổ bánh mì. Một thôi nhé. Đưa bánh ngày hôm qua ấy”. Ông lão trở về gốc cây nơi trú ngụ cả ngày lẫn đêm, ngồi xuống lôi ổ bánh vừa xin được ra ăn. Đột nhiên, răng ông cắn phải vật gì đó rất cứng. Ông lão hết sức ngạc nhiên khi phát hiện ra chiếc nhẫn vàng nạm kim cương mặt ngọc trai. “Mình thật may mắn!”, ông lão nghĩ thầm. “Mình bán chiếc nhẫn này đi và sẽ có đủ tiền trong một thời gian dài”. Thế nhưng, lòng trung thực của ông lão ngay lập tức ngăn ý định đó lại “Không, ta sẽ tìm chủ nhân của chiếc nhẫn và trả lại cho họ”. Bên trong chiếc nhẫn có khắc hai chữ “J. X”. Ông lão liền đi thẳng đến cửa hàng và tìm hỏi cuốn niên giám điện thoại. Cả thị trấn chỉ có mỗi một gia đình có tên bắt đầu bằng chữ “X” gia đình Xofaina. Quyết tâm sống trung thực, ông lão vội đi tìm nhà Xofaina. Và rất bất ngờ vì đó chính là gia đình đã cho ông ổ bánh. Ông nói với người quản gia “Tôi tìm thấy chiếc nhẫn vàng trong ổ bánh ngài mới cho tôi”. Bà chủ vui mừng khôn xiết “May quá, tìm được chiếc nhẫn bị mất tuần trước rồi. Ta đã làm rơi nó khi coi thợ nhào bột làm bánh. Chữ ' là tên viết tắt tên của ta, Josermina Xofaina”. Sau một hồi suy nghĩ, bà chủ nhà nói “Hãy cho ông lão tội nghiệp đó bất kỳ cái gì ông ấy muốn, miễn là đừng đắt quá”. Ông quản gia quay qua hỏi ông lão “Vì hành vi cao thượng, ông muốn nhận được phần thưởng gì?”. Ông lão ăn xin nói “Cho tôi một ổ bánh mì! Thế là đủ cho tôi rồi”. Thấy ông không có lòng tham, bà chủ bỗng nảy ra sáng kiến giữ ông lại để trông nom kho trong nhà. Từ đó bà hoàn toàn an tâm không bao giờ còn sợ mất trộm. Còn ông lão thì có việc làm đến suốt đời”. Một gã ăn mày có tấm lòng đáng kính, dù nghèo đói cũng không làm con người ta trở nên xấu xa. Mà thực chất trong môi trường khắc nghiệt ấy chỉ càng khiến cho lòng trung thực của con người tỏa sáng và được đền đáp xứng đáng. Lòng trung thực của một gã ăn mày đáng kính Ngày xửa ngày xưa có một bác thợ mộc tên là Gepetto. Bác sống một mình vì bác không có gia đình. Sau những ngày làm việc vất vả, bác rất thích làm những búp bê bé xinh bằng gỗ. Một đêm, có một bà tiên đến thưởng cho công việc nặng nề của bác và biến một bức tượng gỗ nhỏ thành một chú bé thật. Gepetto vô cùng vui sướng đặt tên cho nó là Pinocchio và cho chú bé theo học ở ngôi trường tốt nhất của làng. Than ôi! Pinocchio không hề thích đi học và nó bị hai đứa trẻ lang thang nó gặp trên đường đi học lôi kéo. Chẳng bao lâu nó bị người làm nghề múa rối bắt và bị giam trong một cái lồng. Pinocchio hối tiếc cuộc sống được đi học, nó cầu xin bà tiên đến cứu. Bà tiên xuất hiện yêu cầu nó kể lại toàn bộ sự thật, nhưng Pinocchio vẫn nói dối và cậu bé hoảng sợ nhận thấy mũi của nó cứ dần dần dài ra khi nó vẫn tiếp tục nói dối. Sau đó, khi bà tiện nghi hình phạt như vậy là quá đủ nên đã đưa cái mũi Pinocchio về hình dạng bình thường, cứu nó ra khỏi lồng và cho nó biết rằng bác Gepetto vì quá buồn phiền về sự mất tích của nó đã bỏ nhà ra đi. Bác Gepetto đã bị một con cá voi khổng lồ nuốt vào trong bụng. Pinocchio nhận ra những lỗi lầm nó đã gây ra và quyết định đi cứu bác, nó lặn xuống biển. Nó chui vào bụng cá voi, ở đó nó gặp lại bác Gepetto. Họ cùng đốt một ngọn lửa to trong bụng cá voi. Quá đau đớn, con cá voi đã phải thả tất cả ra và thế là hai người bạn của chúng ta được giải về nhà, bác Gepetto lại bắt tay vào việc, còn Pinocchio từ đó tỏ ra là một đứa bé rất ngoan là một cậu bé người gỗ, nếu như nói dối thì chiếc mũi sẽ bị dài ra. Câu chuyện được viết nhằm phê phán những đứa trẻ hư nói dối cha mẹ cũng như người lớn. Đồng thời cảnh báo hậu quả khôn lường nếu nói dối người khác, chúng ta sẽ bị trừng phạt bởi những tật xấu ấy. Pinocchio – Cậu bé người gỗ Xưa kia có hai người bạn chơi với nhau rất thân, hiềm vì một người thì giàu, còn một người nghèo. Người bạn giàu có cái tên là Đại Phú, còn người nghèo tên là Chí Quân. Vợ chồng Đại Phú thấy bạn nghèo thì có ý muốn giúp đỡ vốn liếng để làm ăn. Chí Quân lòng dạ ngay thẳng ngại rằng lấy tiền của bạn đem về, rủi làm ăn thất bát thì lấy đâu mà trả cho bạn. Vì vậy nên từ chối việc giúp đỡ của bạn. Nhà Đại Phú chẳng thiếu gì của quý, nhưng lại muốn có thêm của lạ nên hôm nọ lấy năm nén vàng đưa cho một người thợ bạc đặt làm con rùa vàng. Ngày kia, Chí Quân đến thăm bạn, Đại Phú liền đem con rùa vàng ra khoe. Chí Quân xem rồi để trong một cái đĩa, đoạn cùng bạn uống rượu đến say khướt nằm ngủ bấy giờ, con trai của Đại Phú đi học ở xa về, thấy con rùa vàng lấy đem đi chơi. Đến chừng Chí Quân ra về được một lát, Đại Phú mới sực nớ tới con rùa vàng, hỏi vợ thì vợ nói không có lấy cất. Đại Phú lấy làm bối rối, chẳng lẽ nghi cho người bạn tốt của mình ăn cắp con rùa vàng?Ngày sau, Đại Phú đến nhà Chí Quân chơi, nhân tiếc con rùa vàng có hỏi mát bạn rằng– Này anh, hôm trước anh có lấy con rùa vàng của tôi đem về để cho chị coi không? Nghe vậy Chí Quân nghĩ thầm rằng Có lẽ bạn ta nghi ta ăn cắp con rùa vàng chăng? Nhưng chẳng lẽ bảo là không lấy thì chi cho khỏi phật lòng bạn mình, nên đành nhận là có Phú mới bảo ban – Thôi được, anh cứ giữ con rùa vàng mà chơi. Tôi xin biếu Phú về rồi, vợ chồng Chí Quân lấy làm lo lắng, làm sao có con rùa vàng để trả cho bạn. Vợ chồng bàn nhau bán nhà bán cửa cho ông Phú và xin làm người hầu hạ để có đủ tiền làm con rùa vàng trả cho bạn. Ông Phú biết chuyện lấy làm động tâm, mới gọi người thợ bạc đến làm một con rùa vàng khác, trao cho vợ chồng Chí Quân đem về trả bạn và cũng không nhận vợ chồng Chí Quân làm người hầu hạ, mà chỉ cho ở ít lâu, người con trai của Đại Phú trở về nhà có đem theo con rùa vàng đã lấy độ trước, trả cho cha mẹ và nói – Hôm nọ, con về nhà thình lình thấy con rùa vàng để trong đĩa nên con lấy cất đây, nếu gặp phải kẻ gian thì mất luôn rồi. Vậy con xin trả lại. Thấy vậy, vợ chồng Đại Phú vô cùng ngạc nhiên. Rùa vàng con mình lấy đem đi chơi, rùa vàng nào bạn đem trả? Mới nghĩ ra, có lẽ người bạn nghèo sợ mình phiền trách nên làm con rùa khác để giờ Đại Phú mới đem con rùa vàng đến nhà Chí Quân để trả lại và xin lỗi bạn. Nhưng nhà đã bán rồi, vợ chồng bạn lại ở nhờ trong nhà ông Phú. Lập tức Đại Phú đến gặp ông Phú trao trả con rùa và xin đưa vợ chồng bạn về. Ông Phú từ chối như vầy- Anh có mượn rùa của tôi đâu mà trả? Còn vợ chồng Chí Quân tôi có bắt buộc gì đâu mà lãnh về? Còn Chí Quân nhận mình mắc nợ ông Phú nên không chịu chuyện trở thành rắc rối, cả ba mới đưa nhau đến cửa công để nhờ phân tự nhiên quan trên không biết xử làm sao đối với ba người ngay thật và tốt chuyện không chỉ đề cao tính thật thà của con người, thà nhận phần xấu về mình còn hơn phải nói dối. Người bạn nghèo trong câu chuyện có thể thẳng thừng nói rằng mình không lấy rùa vàng nhưng đã không làm như thế. Trong cuộc sống, đối xử với nhau bằng tấm lòng chân thành, bằng sự thấu hiểu thì thành quả nhận được bao giờ cũng xứng đáng. Con rùa vàng Xưa có một anh chàng tiều phu nghèo, cha mẹ anh bệnh nặng nên qua đời sớm, anh phải sống mồ côi cha mẹ từ nhỏ và tài sản của anh chỉ có một chiếc rìu. Hàng ngày anh phải xách rìu vào rừng để đốn củi bán để lấy tiền kiếm sống qua ngày. Cạnh bìa rừng có một con sông nước chảy rất xiết, ai đó lỡ trượt chân rơi xuống sông thì rất khó bơi vào bờ. Một hôm, như thường ngày chàng tiều phu vác rìu vào rừng để đốn củi, trong lúc đang chặt củi cạnh bờ sông thì chẳng may chiếc rìu của chàng bị gãy cán và lưỡi rìu văng xuống sông. Vì dòng sông nước chảy quá xiết nên mặc dù biết bơi nhưng anh chàng vẫn không thể xuống sông để tìm lưỡi rìu. Thất vọng anh chàng tiều phu ngồi khóc than thở. Bỗng từ đâu đó có một ông cụ tóc trắng bạc phơ, râu dài, đôi mắt rất hiền từ xuất hiện trước mặt chàng, ông cụ nhìn chàng tiêu phu và hỏi -Này con, con đang có chuyện gì mà ta thấy con khóc và buồn bã như vậy? Anh chàng tiều phu trả lời ông cụ -Thưa cụ, bố mẹ cháu mất sớm, cháu phải sống mồ côi từ nhỏ, gia cảnh nhà cháu rất nghèo, tài sản duy nhất của cháu là chiếc rìu sắt mà bố mẹ cháu trước lúc qua đời để lại. Có chiếc rìu đó cháu còn vào rừng đốn củi kiếm sống qua ngày, giờ đây nó đã bị rơi xuống sông, cháu không biết lấy gì để kiếm sống qua ngày nữa. Vì vậy cháu buồn lắm cụ ạ! Ông cụ đáp lời chàng tiều phu -Ta tưởng chuyện gì lớn, cháu đừng khóc nữa, để ta lặn xuống sông lấy hộ cháu chiếc rìu lên. Dứt lời, ông cụ lao mình xuống dòng sông đang chảy rất xiết. Một lúc sau, ông cụ ngoi lên khỏi mặt nước tay cầm một chiếc rìu bằng bạc sáng loáng và hỏi anh chàng tiều phu nghèo – Đây có phải lưỡi rìu mà con đã làm rơi xuống không ? Anh chàng tiều phu nhìn lưỡi rìu bằng bạc thấy không phải của mình nên anh lắc đầu và bảo ông cụ – Không phải lưỡi rìu của cháu cụ ạ, lưỡi rìu của cháu bằng sắt cơ. Lần thứ hai, ông cụ lại lao mình xuống dòng sông chảy xiết để tìm chiếc rìu cho chàng tiều phu. Một lúc sau, ông cụ ngoi lên khỏi mặt nước tay cầm chiếc rìu bằng vàng và hỏi chàng tiều phu -Đây có phải là lưỡi rìu mà con đã sơ ý làm rơi xuống sông không? Anh chàng tiều phu nhìn lưỡi rìu bằng vàng sáng chói, anh lại lắc đầu và bảo -Không phải là lưỡi rìu của con cụ ạ Lần thứ ba, ông cụ lại lao mình xuống sông và lần này khi lên ông cụ cầm trên tay là chiếc rìu bằng sắt của anh chàng tiều phu đánh rơi. Ông cụ lại hỏi -Vậy đây có phải là lưỡi rìu của con không! Thấy đúng là lưỡi rìu của mình rồi, anh chàng tiều phu reo lên sung sướng -Vâng cụ, đây đúng là lưỡi rìu của con, con cảm ơn cụ đã tìm hộ con lưỡi rìu để con có cái đốn củi kiếm sống qua ngày. Ông cụ đưa cho anh chàng tiều phu lưỡi rìu bằng sắt của anh và khen -Con quả là người thật thà và trung thực, không hề ham tiền bạc và lợi lộc. Nay ta tặng thêm cho con hai lưỡi rìu bằng vàng và bạc này. Đây là quà ta tặng con, con cứ vui vẻ nhận. Anh chàng tiều phu vui vẻ đỡ lấy hai lưỡi rìu mà ông cụ tặng và cảm tạ. Ông cụ hóa phép và biến mất. Lúc đó anh chàng tiều phu mới biết rằng mình vừa được bụt giúp đỡ. Đây là câu chuyện điển hình khi nhắc tới đức tính trung thực. Tác giả viết câu chuyện này nhằm mục đích ca ngợi những con người thật thà, trung thực, không ham vật chất. Những ai nếu như anh tiều phu, không bao giờ tham những thứ không phải của mình, luôn chân thành thật thà thì cuối cùng sẽ được giúp đỡ lại có được thành công và hạnh phúc. Trong cuộc sống, không nên vì lợi ích vật chất mà bán rẻ đi sự chân thật của lương tâm, hãy luôn thành thật với người khác và với chính bản thân mình. Ba lưỡi rìu Ngày xưa có một ông vua cao tuổi muốn tìm người nối ngôi. Vua ra lệnh phát cho mỗi người dân một thúng thóc về gieo trồng và giao hẹn ai thu được nhiều thóc nhất sẽ được truyền ngôi, ai không có thóc nộp sẽ bị trừng phạt. Có chú bé mồ côi tên là Chôm nhận thóc về, dốc công chăm sóc mà thóc vẫn chẳng nảy mầm. Đến vụ thu hoạch, mọi người nô nức chở thóc về kinh thành nộp cho nhà vua. Chôm lo lắng đến trước nhà vua, quỳ tâu– Tâu Bệ hạ! Con không làm sao cho thóc nảy mầm được. Mọi người đều sững sờ vì lời thú tội của Chôm. Nhưng nhà vua đã đỡ chú bé đứng dậy. Ngài hỏi còn ai để chết thóc giống không. Không ai trả lời. Lúc bấy giờ nhà vua mới ôn tồn nói– Trước khi phát thóc giống, ta đã cho luộc kĩ rồi. Lẽ nào thóc ấy còn mọc được? Những xe thóc đầy ắp kia đâu phải thu được từ thóc giống của ta! Rồi vua dõng dạ nói tiếp– Trung thực là đức tính quý nhất của con người. Ta sẽ truyền ngôi cho chú bé trung thực và dũng cảm này. Chôm được truyền ngôi và trở thành ông vua hiền minh. Những Hạt Thóc Giống cũng là một câu chuyện cổ tích cho bé nói về tính trung thực, một câu chuyện cổ tích nhẹ nhàng, sâu lắng nhưng chứa đựng rất nhiều bài học tuyệt vời dành cho các em. Những Hạt Thóc Giống Mong là những câu chuyện mà chúng mình giới thiệu trên đây sẽ trở thành những kí ức tuổi thơ đẹp nhất với mỗi người. Hy vọng bài viết của chúng mình sẽ hữu ích với bạn. Đăng bởi Lý Kế NghiệpTừ khoá 5 truyện cổ tích về lòng trung thực hay nhất Đã có trọn bộ đề thi thử THPT Quốc Gia 2022 các môn Hàng ngàn mã giảm giá shopee 0đ hôm nay cập nhật tại đâyTrung thực có thể hiểu là ngay thẳng, thật thà, nói đúng sự thật, không làm sai lệch sự thật, là đức tính cần có ở người Việt Nam. Người có đức tính trung thực là người luôn nói đúng sự thật, không làm sai lệch sự thật, ngay thẳng, thật thà, là người luôn được mọi người tin tưởng. Việc giữ gìn lòng trung thực chính là giữ gìn đạo đức của mình, 1 cách đáng quý nhất. Và trong bài viết hôm nay toplist xin giới thiệu đến mẹ và bé các truyện cổ tích về lòng trung thực hay nhất qua bài viết dưới Hạt Thóc GiốngNgày xưa có một ông vua cao tuổi muốn tìm người nối ngôi. Vua ra lệnh phát cho mỗi người dân một thúng thóc về gieo trồng và giao hẹn ai thu được nhiều thóc nhất sẽ được truyền ngôi, ai không có thóc nộp sẽ bị trừng chú bé mồ côi tên là Chôm nhận thóc về, dốc công chăm sóc mà thóc vẫn chẳng nảy vụ thu hoạch, mọi người nô nức chở thóc về kinh thành nộp cho nhà vua. Chôm lo lắng đến trước nhà vua, quỳ tâu– Tâu Bệ hạ! Con không làm sao cho thóc nảy mầm người đều sững sờ vì lời thú tội của Chôm. Nhưng nhà vua đã đỡ chú bé đứng dậy. Ngài hỏi còn ai để chết thóc giống không. Không ai trả lời. Lúc bấy giờ nhà vua mới ôn tồn nói– Trước khi phát thóc giống, ta đã cho luộc kĩ rồi. Lẽ nào thóc ấy còn mọc được? Những xe thóc đầy ắp kia đâu phải thu được từ thóc giống của ta!Rồi vua dõng dạ nói tiếp– Trung thực là đức tính quý nhất của con người. Ta sẽ truyền ngôi cho chú bé trung thực và dũng cảm được truyền ngôi và trở thành ông vua hiền Hạt Thóc Giống cũng là một câu chuyện cổ tích cho bé nói về tính trung thực, một câu chuyện cổ tích nhẹ nhàng, sâu lắng nhưng chứa đựng rất nhiều bài học tuyệt vời dành cho các lưỡi rìuXưa có một anh chàng tiều phu nghèo, cha mẹ anh bệnh nặng nên qua đời sớm, anh phải sống mồ côi cha mẹ từ nhỏ và tài sản của anh chỉ có một chiếc rìu. Hàng ngày anh phải xách rìu vào rừng để đốn củi bán để lấy tiền kiếm sống qua ngày. Cạnh bìa rừng có một con sông nước chảy rất xiết, ai đó lỡ trượt chân rơi xuống sông thì rất khó bơi vào hôm, như thường ngày chàng tiều phu vác rìu vào rừng để đốn củi, trong lúc đang chặt củi cạnh bờ sông thì chẳng may chiếc rìu của chàng bị gãy cán và lưỡi rìu văng xuống sông. Vì dòng sông nước chảy quá xiết nên mặc dù biết bơi nhưng anh chàng vẫn không thể xuống sông để tìm lưỡi rìu. Thất vọng anh chàng tiều phu ngồi khóc than từ đâu đó có một ông cụ tóc trắng bạc phơ, râu dài, đôi mắt rất hiền từ xuất hiện trước mặt chàng, ông cụ nhìn chàng tiêu phu và hỏi-Này con, con đang có chuyện gì mà ta thấy con khóc và buồn bã như vậy?Anh chàng tiều phu trả lời ông cụ-Thưa cụ, bố mẹ cháu mất sớm, cháu phải sống mồ côi từ nhỏ, gia cảnh nhà cháu rất nghèo, tài sản duy nhất của cháu là chiếc rìu sắt mà bố mẹ cháu trước lúc qua đời để lại. Có chiếc rìu đó cháu còn vào rừng đốn củi kiếm sống qua ngày, giờ đây nó đã bị rơi xuống sông, cháu không biết lấy gì để kiếm sống qua ngày nữa. Vì vậy cháu buồn lắm cụ ạ!Ông cụ đáp lời chàng tiều phu-Ta tưởng chuyện gì lớn, cháu đừng khóc nữa, để ta lặn xuống sông lấy hộ cháu chiếc rìu lời, ông cụ lao mình xuống dòng sông đang chảy rất xiết. Một lúc sau, ông cụ ngoi lên khỏi mặt nước tay cầm một chiếc rìu bằng bạc sáng loáng và hỏi anh chàng tiều phu nghèo– Đây có phải lưỡi rìu mà con đã làm rơi xuống không ?Anh chàng tiều phu nhìn lưỡi rìu bằng bạc thấy không phải của mình nên anh lắc đầu và bảo ông cụ– Không phải lưỡi rìu của cháu cụ ạ, lưỡi rìu của cháu bằng sắt thứ hai, ông cụ lại lao mình xuống dòng sông chảy xiết để tìm chiếc rìu cho chàng tiều phu. Một lúc sau, ông cụ ngoi lên khỏi mặt nước tay cầm chiếc rìu bằng vàng và hỏi chàng tiều phu-Đây có phải là lưỡi rìu mà con đã sơ ý làm rơi xuống sông không?Anh chàng tiều phu nhìn lưỡi rìu bằng vàng sáng chói, anh lại lắc đầu và bảo-Không phải là lưỡi rìu của con cụ ạLần thứ ba, ông cụ lại lao mình xuống sông và lần này khi lên ông cụ cầm trên tay là chiếc rìu bằng sắt của anh chàng tiều phu đánh rơi. Ông cụ lại hỏi-Vậy đây có phải là lưỡi rìu của con không!Thấy đúng là lưỡi rìu của mình rồi, anh chàng tiều phu reo lên sung sướng-Vâng cụ, đây đúng là lưỡi rìu của con, con cảm ơn cụ đã tìm hộ con lưỡi rìu để con có cái đốn củi kiếm sống qua cụ đưa cho anh chàng tiều phu lưỡi rìu bằng sắt của anh và khen-Con quả là người thật thà và trung thực, không hề ham tiền bạc và lợi lộc. Nay ta tặng thêm cho con hai lưỡi rìu bằng vàng và bạc này. Đây là quà ta tặng con, con cứ vui vẻ chàng tiều phu vui vẻ đỡ lấy hai lưỡi rìu mà ông cụ tặng và cảm tạ. Ông cụ hóa phép và biến mất. Lúc đó anh chàng tiều phu mới biết rằng mình vừa được bụt giúp là câu chuyện điển hình khi nhắc tới đức tính trung thực. Tác giả viết câu chuyện này nhằm mục đích ca ngợi những con người thật thà, trung thực, không ham vật chất. Những ai nếu như anh tiều phu, không bao giờ tham những thứ không phải của mình, luôn chân thành thật thà thì cuối cùng sẽ được giúp đỡ lại có được thành công và hạnh phúc. Trong cuộc sống, không nên vì lợi ích vật chất mà bán rẻ đi sự chân thật của lương tâm, hãy luôn thành thật với người khác và với chính bản thân rùa vàngXưa kia có hai người bạn chơi với nhau rất thân, hiềm vì một người thì giàu, còn một người nghèo. Người bạn giàu có cái tên là Đại Phú, còn người nghèo tên là Chí chồng Đại Phú thấy bạn nghèo thì có ý muốn giúp đỡ vốn liếng để làm ăn. Chí Quân lòng dạ ngay thẳng ngại rằng lấy tiền của bạn đem về, rủi làm ăn thất bát thì lấy đâu mà trả cho bạn. Vì vậy nên từ chối việc giúp đỡ của Đại Phú chẳng thiếu gì của quý, nhưng lại muốn có thêm của lạ nên hôm nọ lấy năm nén vàng đưa cho một người thợ bạc đặt làm con rùa vàng. Ngày kia, Chí Quân đến thăm bạn, Đại Phú liền đem con rùa vàng ra khoe. Chí Quân xem rồi để trong một cái đĩa, đoạn cùng bạn uống rượu đến say khướt nằm ngủ bấy giờ, con trai của Đại Phú đi học ở xa về, thấy con rùa vàng lấy đem đi chơi. Đến chừng Chí Quân ra về được một lát, Đại Phú mới sực nớ tới con rùa vàng, hỏi vợ thì vợ nói không có lấy cất. Đại Phú lấy làm bối rối, chẳng lẽ nghi cho người bạn tốt của mình ăn cắp con rùa vàng?Ngày sau, Đại Phú đến nhà Chí Quân chơi, nhân tiếc con rùa vàng có hỏi mát bạn rằng– Này anh, hôm trước anh có lấy con rùa vàng của tôi đem về để cho chị coi không?Nghe vậy Chí Quân nghĩ thầm rằng Có lẽ bạn ta nghi ta ăn cắp con rùa vàng chăng? Nhưng chẳng lẽ bảo là không lấy thì chi cho khỏi phật lòng bạn mình, nên đành nhận là có Phú mới bảo ban – Thôi được, anh cứ giữ con rùa vàng mà chơi. Tôi xin biếu Phú về rồi, vợ chồng Chí Quân lấy làm lo lắng, làm sao có con rùa vàng để trả cho bạn. Vợ chồng bàn nhau bán nhà bán cửa cho ông Phú và xin làm người hầu hạ để có đủ tiền làm con rùa vàng trả cho Phú biết chuyện lấy làm động tâm, mới gọi người thợ bạc đến làm một con rùa vàng khác, trao cho vợ chồng Chí Quân đem về trả bạn và cũng không nhận vợ chồng Chí Quân làm người hầu hạ, mà chỉ cho ở ít lâu, người con trai của Đại Phú trở về nhà có đem theo con rùa vàng đã lấy độ trước, trả cho cha mẹ và nói – Hôm nọ, con về nhà thình lình thấy con rùa vàng để trong đĩa nên con lấy cất đây, nếu gặp phải kẻ gian thì mất luôn rồi. Vậy con xin trả vậy, vợ chồng Đại Phú vô cùng ngạc nhiên. Rùa vàng con mình lấy đem đi chơi, rùa vàng nào bạn đem trả? Mới nghĩ ra, có lẽ người bạn nghèo sợ mình phiền trách nên làm con rùa khác để giờ Đại Phú mới đem con rùa vàng đến nhà Chí Quân để trả lại và xin lỗi bạn. Nhưng nhà đã bán rồi, vợ chồng bạn lại ở nhờ trong nhà ông Phú. Lập tức Đại Phú đến gặp ông Phú trao trả con rùa và xin đưa vợ chồng bạn về. Ông Phú từ chối như vầy– Anh có mượn rùa của tôi đâu mà trả? Còn vợ chồng Chí Quân tôi có bắt buộc gì đâu mà lãnh về? Còn Chí Quân nhận mình mắc nợ ông Phú nên không chịu chuyện trở thành rắc rối, cả ba mới đưa nhau đến cửa công để nhờ phân tự nhiên quan trên không biết xử làm sao đối với ba người ngay thật và tốt chuyện không chỉ đề cao tính thật thà của con người, thà nhận phần xấu về mình còn hơn phải nói dối. Người bạn nghèo trong câu chuyện có thể thẳng thừng nói rằng mình không lấy rùa vàng nhưng đã không làm như thế. Trong cuộc sống, đối xử với nhau bằng tấm lòng chân thành, bằng sự thấu hiểu thì thành quả nhận được bao giờ cũng xứng – Cậu bé người gỗNgày xửa ngày xưa có một bác thợ mộc tên là Gepetto. Bác sống một mình vì bác không có gia đình. Sau những ngày làm việc vất vả, bác rất thích làm những búp bê bé xinh bằng gỗ. Một đêm, có một bà tiên đến thưởng cho công việc nặng nề của bác và biến một bức tượng gỗ nhỏ thành một chú bé thật. Gepetto vô cùng vui sướng đặt tên cho nó là Pinocchio và cho chú bé theo học ở ngôi trường tốt nhất của làng. Than ôi! Pinocchio không hề thích đi học và nó bị hai đứa trẻ lang thang nó gặp trên đường đi học lôi kéo. Chẳng bao lâu nó bị người làm nghề múa rối bắt và bị giam trong một cái hối tiếc cuộc sống được đi học, nó cầu xin bà tiên đến cứu. Bà tiên xuất hiện yêu cầu nó kể lại toàn bộ sự thật, nhưng Pinocchio vẫn nói dối và cậu bé hoảng sợ nhận thấy mũi của nó cứ dần dần dài ra khi nó vẫn tiếp tục nói dối. Sau đó, khi bà tiện nghi hình phạt như vậy là quá đủ nên đã đưa cái mũi Pinocchio về hình dạng bình thường, cứu nó ra khỏi lồng và cho nó biết rằng bác Gepetto vì quá buồn phiền về sự mất tích của nó đã bỏ nhà ra Gepetto đã bị một con cá voi khổng lồ nuốt vào trong bụng. Pinocchio nhận ra những lỗi lầm nó đã gây ra và quyết định đi cứu bác, nó lặn xuống biển. Nó chui vào bụng cá voi, ở đó nó gặp lại bác Gepetto. Họ cùng đốt một ngọn lửa to trong bụng cá voi. Quá đau đớn, con cá voi đã phải thả tất cả ra và thế là hai người bạn của chúng ta được giải về nhà, bác Gepetto lại bắt tay vào việc, còn Pinocchio từ đó tỏ ra là một đứa bé rất ngoan là một cậu bé người gỗ, nếu như nói dối thì chiếc mũi sẽ bị dài ra. Câu chuyện được viết nhằm phê phán những đứa trẻ hư nói dối cha mẹ cũng như người lớn. Đồng thời cảnh báo hậu quả khôn lường nếu nói dối người khác, chúng ta sẽ bị trừng phạt bởi những tật xấu trung thực của một gã ăn mày đáng kínhMột ngày nọ, ông lão ăn xin gõ cửa một lâu đài tráng lệ. Ông nói với người quản gia “Vì tình yêu của Chúa, xin hãy bố thí cho kẻ nghèo này”.Người quản gia trả lời “Tôi phải hỏi ý kiến bà chủ đã”.Bà chủ là một quý bà hà tiện, bà nói “Hãy cho ông lão tội nghiệp một ổ bánh mì. Một thôi nhé. Đưa bánh ngày hôm qua ấy”.Ông lão trở về gốc cây nơi trú ngụ cả ngày lẫn đêm, ngồi xuống lôi ổ bánh vừa xin được ra ăn. Đột nhiên, răng ông cắn phải vật gì đó rất cứng. Ông lão hết sức ngạc nhiên khi phát hiện ra chiếc nhẫn vàng nạm kim cương mặt ngọc trai.“Mình thật may mắn!”, ông lão nghĩ thầm. “Mình bán chiếc nhẫn này đi và sẽ có đủ tiền trong một thời gian dài”.Thế nhưng, lòng trung thực của ông lão ngay lập tức ngăn ý định đó lại “Không, ta sẽ tìm chủ nhân của chiếc nhẫn và trả lại cho họ”. Bên trong chiếc nhẫn có khắc hai chữ “J. X”. Ông lão liền đi thẳng đến cửa hàng và tìm hỏi cuốn niên giám điện thoại. Cả thị trấn chỉ có mỗi một gia đình có tên bắt đầu bằng chữ “X” gia đình tâm sống trung thực, ông lão vội đi tìm nhà Xofaina. Và rất bất ngờ vì đó chính là gia đình đã cho ông ổ bánh. Ông nói với người quản gia “Tôi tìm thấy chiếc nhẫn vàng trong ổ bánh ngài mới cho tôi”. Bà chủ vui mừng khôn xiết “May quá, tìm được chiếc nhẫn bị mất tuần trước rồi. Ta đã làm rơi nó khi coi thợ nhào bột làm bánh. Chữ là tên viết tắt tên của ta, Josermina Xofaina”.Sau một hồi suy nghĩ, bà chủ nhà nói “Hãy cho ông lão tội nghiệp đó bất kỳ cái gì ông ấy muốn, miễn là đừng đắt quá”. Ông quản gia quay qua hỏi ông lão “Vì hành vi cao thượng, ông muốn nhận được phần thưởng gì?”. Ông lão ăn xin nói “Cho tôi một ổ bánh mì! Thế là đủ cho tôi rồi”. Thấy ông không có lòng tham, bà chủ bỗng nảy ra sáng kiến giữ ông lại để trông nom kho trong nhà. Từ đó bà hoàn toàn an tâm không bao giờ còn sợ mất trộm. Còn ông lão thì có việc làm đến suốt đời”.Một gã ăn mày có tấm lòng đáng kính, dù nghèo đói cũng không làm con người ta trở nên xấu xa. Mà thực chất trong môi trường khắc nghiệt ấy chỉ càng khiến cho lòng trung thực của con người tỏa sáng và được đền đáp xứng thực có thể hiểu là ngay thẳng, thật thà, nói đúng sự thật, không làm sai lệch sự thật, là đức tính cần có ở người Việt Nam. Người có đức tính trung thực là người luôn nói đúng sự thật, không làm sai lệch sự thật, ngay thẳng, thật thà, là người luôn được mọi người tin tưởng. Việc giữ gìn lòng trung thực chính là giữ gìn đạo đức của mình, 1 cách đáng quý nhất. Và trong bài viết hôm nay toplist xin giới thiệu đến mẹ và bé các truyện cổ tích về lòng trung thực hay nhất qua bài viết dưới đây. Mong là những câu chuyện mà toplist giới thiệu trên đây sẽ trở thành những kí ức tuổi thơ đẹp nhất với mỗi người. Hy vọng bài viết của toplist sẽ hữu ích với top 3 tiêu chí mà luôn luôn hướng tới để đem lại những thông tin hữu ích nhất cho cộng đồng Xin chào các bạn và quý Thầy Cô. Hãy nhập từ khóa mình muốn vào ô tìm kiếm trên Website để tìm kiếm mọi thứ hoặc trên google các bạn hãy nhập từ khóa + để tìm kiếm các bài viết của chúng tôi tại chúng tôi có hơn 25 nghìn bài văn mẫu các thể tài liệu, đề thi học sinh giỏi các lớp vô cùng phong ngày cập nhật hơn 100 đề thi chất lượng từ các website bán tài liệu đề thi VIP với giá siêu rẻ tại tài liệu về máyBài viết liên quanlòng trung thực hay nhấttruyện cổ tích về lòng trung thựctruyện về lòng trung thực Đọc truyện Bài học về lòng trung thựcCâu chuyện kể về một cậu bé tên là Sơn, ba của Sơn mất sớm trong chiến tranh. Trong bài kiểm tra văn của lớp, cô giáo đã ra đề văn là Hãy tả buổi làm việc ban đêm của ba em. Và Sơn đã nguyên giấy trắng, cô giáo đã cho Sơn 0 điểm, cả lớp cũng rất bất ngờ vì bình thường Sơn là một học sinh giỏi văn. Tuy nhiên khi mọi người đã hiểu rõ lý do Sơn không làm bài kiểm tra thì mọi người đều cảm thấy thán phục và yêu mến Sơn hơn vì lòng trung thực của cậu. Đây là một bài học rất đáng quý về lòng trung thực mà các em nhỏ nên học tập kể bé nghe Anh em nhà ThỏVideo truyện kể Tiếng Anh cho trẻ em Chú cá nhỏChuyện kể bé nghe Câu chuyện bó đũaChuyện kể bé nghe Viên ngọc ướcNghe đọc câu chuyện Bài học về sự trung thựcĐọc truyện Bài học về sự trung thựcHai cha con cùng nói chuyện với nhau về bài kiểm tra văn vừa rồi ở trên lơpCon Ba ơi, con quên chưa khoe ba là bài kiểm tra vừa rồi con được điểm cao nhất lớp đấy!Ba Thật vậy ư, con được mấy điểm?Con 8 điểm ba ạ, trong khi bạn Sơn giỏi văn nhất lớp con lần này lại bị 0 điểm đấy ba Không điểm ư, sao vậy? Đề văn khó quá sao?Con Không khó ba ạ, đề văn là "Hãy tả buổi làm việc ban đêm của ba em"Ba Vậy con đã tả như thế nào?Con Dạ, vì ba không làm việc ban đêm nên con đã tưởng như ba chính là bác hàng xóm bên nhà mình vẫn hay làm ca đêm đó Vậy sao, vậy bạn Sơn bị điểm 0 đó bạn ấy tả cái gì?Con Bạn ấy để giấy trắng ba Ồ vậy thì bị 0 điểm là đúng Không phải ba ạ, để con kể cho ba nghe chuyện xảy ra trước đó ở trên lớpCả lớp cùng bàn tán nhau về điểm bài kiểm tra văn vừa được mấy điểm?5 điểm. Còn cậu?6 điểm, sao cô cho khắt khe thế nhỉ?Mình tả rất hay thế mà chỉ được có 5 điểm. Chắc có lẽ Sơn được điểm cao nhất lớp ấy học sinh tiên tiến mà nhưng sao trông bạn ấy buồn thế? Cứ cúi gằm mặt xuống kìa!Cô giáo Nào, cả lớp xong chưa? Ổn định trật tự giáo Em Sơn, Sơn đâu? Tại sao em không làm bài?Kìa Sơn, cô hỏi kìa!Các bạn cùng lớp xôn xao thắc mắc vì Sơn không làm bài kiểm tra lần giáo hỏi lại một lần nữa Sơn tại sao lần này em không làm bài?Sơn Thưa cô, con... Bởi vì con chẳng biết viết cái gì ạ. Sơn ấp úng trả giáo Sao lại không biết viết cái gì, đề bài đâu quá khó? Sao em lại không làm?Sơn Bởi vì, con... Con...Cô giáo Hãy giải thích rõ ràng ra đi! Em có biết bỏ bài thi là rất nghiêm trọng không. Cô muốn nói với em rằng nếu em không thành thật sửa chữa em sẽ bị hạ hạnh kiểm Nhưng mà cô ơi, con không viết được. Bởi vì con không có...Lúc này, cô giáo mới chợt nhớ ra là Sơn không có ba, Sơn mồ côi từ khi lọt lòng mẹ. Ba em hy sinh khi làm nhiệm vụ, từ ấy mẹ ở vậy nuôi Sơn khôn giáo đã ôm Sơn vào lòng và xin lỗi cha của cậu bé sau khi nghe con kể xong câu chuyện ở trên lớp đã rất xúc Cậu bạn của con thực sự rất đáng khen!Sao lại đáng khen hả ba? Con thấy làm gì phải thế. Nếu là con con sẽ tả ba của đứa khác chứ không bao giờ chịu bị 0 Con nhầm rồi, bạn Sơn của lớp con bị 0 điểm đó là một nỗi đau nhưng đối với con đó là một bài học, bài học về sự trung thực. Sáng tạo không đồng nghĩa với sự bịa đặt, giữa những sự bịa đặt và trang giấy trắng bạn Sơn của con đã đúng. Cậu ấy đã để lại trang giấy trắng trung thực trên bài khi đọc câu chuyện trên đây, hy vọng các em nhỏ sẽ rút ra bài học cho riêng mình Trung thực có thể hiểu là ngay thẳng, thật thà, nói đúng sự thật, không làm sai lệch sự thật, là đức tính cần có ở người Việt Nam. Người có đức tính trung thực là người luôn nói đúng sự thật, không làm sai lệch sự thật, ngay thẳng, thật thà, là người luôn được mọi người tin tưởng. Việc giữ gìn lòng trung thực chính là giữ gìn đạo đức của mình, 1 cách đáng quý nhất. Và trong bài viết hôm nay toplist xin giới thiệu đến mẹ và bé các truyện cổ tích về lòng trung thực hay nhất qua bài viết dưới Hạt Thóc GiốngNgày xưa có một ông vua cao tuổi muốn tìm người nối ngôi. Vua ra lệnh phát cho mỗi người dân một thúng thóc về gieo trồng và giao hẹn ai thu được nhiều thóc nhất sẽ được truyền ngôi, ai không có thóc nộp sẽ bị trừng chú bé mồ côi tên là Chôm nhận thóc về, dốc công chăm sóc mà thóc vẫn chẳng nảy vụ thu hoạch, mọi người nô nức chở thóc về kinh thành nộp cho nhà vua. Chôm lo lắng đến trước nhà vua, quỳ tâu– Tâu Bệ hạ! Con không làm sao cho thóc nảy mầm người đều sững sờ vì lời thú tội của Chôm. Nhưng nhà vua đã đỡ chú bé đứng dậy. Ngài hỏi còn ai để chết thóc giống không. Không ai trả lời. Lúc bấy giờ nhà vua mới ôn tồn nói– Trước khi phát thóc giống, ta đã cho luộc kĩ rồi. Lẽ nào thóc ấy còn mọc được? Những xe thóc đầy ắp kia đâu phải thu được từ thóc giống của ta!Rồi vua dõng dạ nói tiếp– Trung thực là đức tính quý nhất của con người. Ta sẽ truyền ngôi cho chú bé trung thực và dũng cảm được truyền ngôi và trở thành ông vua hiền Hạt Thóc Giống cũng là một câu chuyện cổ tích cho bé nói về tính trung thực, một câu chuyện cổ tích nhẹ nhàng, sâu lắng nhưng chứa đựng rất nhiều bài học tuyệt vời dành cho các Hạt Thóc Giống Những Hạt Thóc GiốngBa lưỡi rìuXưa có một anh chàng tiều phu nghèo, cha mẹ anh bệnh nặng nên qua đời sớm, anh phải sống mồ côi cha mẹ từ nhỏ và tài sản của anh chỉ có một chiếc rìu. Hàng ngày anh phải xách rìu vào rừng để đốn củi bán để lấy tiền kiếm sống qua ngày. Cạnh bìa rừng có một con sông nước chảy rất xiết, ai đó lỡ trượt chân rơi xuống sông thì rất khó bơi vào hôm, như thường ngày chàng tiều phu vác rìu vào rừng để đốn củi, trong lúc đang chặt củi cạnh bờ sông thì chẳng may chiếc rìu của chàng bị gãy cán và lưỡi rìu văng xuống sông. Vì dòng sông nước chảy quá xiết nên mặc dù biết bơi nhưng anh chàng vẫn không thể xuống sông để tìm lưỡi rìu. Thất vọng anh chàng tiều phu ngồi khóc than từ đâu đó có một ông cụ tóc trắng bạc phơ, râu dài, đôi mắt rất hiền từ xuất hiện trước mặt chàng, ông cụ nhìn chàng tiêu phu và hỏi-Này con, con đang có chuyện gì mà ta thấy con khóc và buồn bã như vậy?Anh chàng tiều phu trả lời ông cụ-Thưa cụ, bố mẹ cháu mất sớm, cháu phải sống mồ côi từ nhỏ, gia cảnh nhà cháu rất nghèo, tài sản duy nhất của cháu là chiếc rìu sắt mà bố mẹ cháu trước lúc qua đời để lại. Có chiếc rìu đó cháu còn vào rừng đốn củi kiếm sống qua ngày, giờ đây nó đã bị rơi xuống sông, cháu không biết lấy gì để kiếm sống qua ngày nữa. Vì vậy cháu buồn lắm cụ ạ!Ông cụ đáp lời chàng tiều phu-Ta tưởng chuyện gì lớn, cháu đừng khóc nữa, để ta lặn xuống sông lấy hộ cháu chiếc rìu lời, ông cụ lao mình xuống dòng sông đang chảy rất xiết. Một lúc sau, ông cụ ngoi lên khỏi mặt nước tay cầm một chiếc rìu bằng bạc sáng loáng và hỏi anh chàng tiều phu nghèo– Đây có phải lưỡi rìu mà con đã làm rơi xuống không ?Anh chàng tiều phu nhìn lưỡi rìu bằng bạc thấy không phải của mình nên anh lắc đầu và bảo ông cụ– Không phải lưỡi rìu của cháu cụ ạ, lưỡi rìu của cháu bằng sắt thứ hai, ông cụ lại lao mình xuống dòng sông chảy xiết để tìm chiếc rìu cho chàng tiều phu. Một lúc sau, ông cụ ngoi lên khỏi mặt nước tay cầm chiếc rìu bằng vàng và hỏi chàng tiều phu-Đây có phải là lưỡi rìu mà con đã sơ ý làm rơi xuống sông không?Anh chàng tiều phu nhìn lưỡi rìu bằng vàng sáng chói, anh lại lắc đầu và bảo-Không phải là lưỡi rìu của con cụ ạLần thứ ba, ông cụ lại lao mình xuống sông và lần này khi lên ông cụ cầm trên tay là chiếc rìu bằng sắt của anh chàng tiều phu đánh rơi. Ông cụ lại hỏi-Vậy đây có phải là lưỡi rìu của con không!Thấy đúng là lưỡi rìu của mình rồi, anh chàng tiều phu reo lên sung sướng-Vâng cụ, đây đúng là lưỡi rìu của con, con cảm ơn cụ đã tìm hộ con lưỡi rìu để con có cái đốn củi kiếm sống qua cụ đưa cho anh chàng tiều phu lưỡi rìu bằng sắt của anh và khen-Con quả là người thật thà và trung thực, không hề ham tiền bạc và lợi lộc. Nay ta tặng thêm cho con hai lưỡi rìu bằng vàng và bạc này. Đây là quà ta tặng con, con cứ vui vẻ chàng tiều phu vui vẻ đỡ lấy hai lưỡi rìu mà ông cụ tặng và cảm tạ. Ông cụ hóa phép và biến mất. Lúc đó anh chàng tiều phu mới biết rằng mình vừa được bụt giúp là câu chuyện điển hình khi nhắc tới đức tính trung thực. Tác giả viết câu chuyện này nhằm mục đích ca ngợi những con người thật thà, trung thực, không ham vật chất. Những ai nếu như anh tiều phu, không bao giờ tham những thứ không phải của mình, luôn chân thành thật thà thì cuối cùng sẽ được giúp đỡ lại có được thành công và hạnh phúc. Trong cuộc sống, không nên vì lợi ích vật chất mà bán rẻ đi sự chân thật của lương tâm, hãy luôn thành thật với người khác và với chính bản thân lưỡi rìu lưỡi rìuCon rùa vàngXưa kia có hai người bạn chơi với nhau rất thân, hiềm vì một người thì giàu, còn một người nghèo. Người bạn giàu có cái tên là Đại Phú, còn người nghèo tên là Chí chồng Đại Phú thấy bạn nghèo thì có ý muốn giúp đỡ vốn liếng để làm ăn. Chí Quân lòng dạ ngay thẳng ngại rằng lấy tiền của bạn đem về, rủi làm ăn thất bát thì lấy đâu mà trả cho bạn. Vì vậy nên từ chối việc giúp đỡ của Đại Phú chẳng thiếu gì của quý, nhưng lại muốn có thêm của lạ nên hôm nọ lấy năm nén vàng đưa cho một người thợ bạc đặt làm con rùa vàng. Ngày kia, Chí Quân đến thăm bạn, Đại Phú liền đem con rùa vàng ra khoe. Chí Quân xem rồi để trong một cái đĩa, đoạn cùng bạn uống rượu đến say khướt nằm ngủ bấy giờ, con trai của Đại Phú đi học ở xa về, thấy con rùa vàng lấy đem đi chơi. Đến chừng Chí Quân ra về được một lát, Đại Phú mới sực nớ tới con rùa vàng, hỏi vợ thì vợ nói không có lấy cất. Đại Phú lấy làm bối rối, chẳng lẽ nghi cho người bạn tốt của mình ăn cắp con rùa vàng?Ngày sau, Đại Phú đến nhà Chí Quân chơi, nhân tiếc con rùa vàng có hỏi mát bạn rằng– Này anh, hôm trước anh có lấy con rùa vàng của tôi đem về để cho chị coi không?Nghe vậy Chí Quân nghĩ thầm rằng Có lẽ bạn ta nghi ta ăn cắp con rùa vàng chăng? Nhưng chẳng lẽ bảo là không lấy thì chi cho khỏi phật lòng bạn mình, nên đành nhận là có Phú mới bảo ban – Thôi được, anh cứ giữ con rùa vàng mà chơi. Tôi xin biếu Phú về rồi, vợ chồng Chí Quân lấy làm lo lắng, làm sao có con rùa vàng để trả cho bạn. Vợ chồng bàn nhau bán nhà bán cửa cho ông Phú và xin làm người hầu hạ để có đủ tiền làm con rùa vàng trả cho Phú biết chuyện lấy làm động tâm, mới gọi người thợ bạc đến làm một con rùa vàng khác, trao cho vợ chồng Chí Quân đem về trả bạn và cũng không nhận vợ chồng Chí Quân làm người hầu hạ, mà chỉ cho ở ít lâu, người con trai của Đại Phú trở về nhà có đem theo con rùa vàng đã lấy độ trước, trả cho cha mẹ và nói – Hôm nọ, con về nhà thình lình thấy con rùa vàng để trong đĩa nên con lấy cất đây, nếu gặp phải kẻ gian thì mất luôn rồi. Vậy con xin trả vậy, vợ chồng Đại Phú vô cùng ngạc nhiên. Rùa vàng con mình lấy đem đi chơi, rùa vàng nào bạn đem trả? Mới nghĩ ra, có lẽ người bạn nghèo sợ mình phiền trách nên làm con rùa khác để giờ Đại Phú mới đem con rùa vàng đến nhà Chí Quân để trả lại và xin lỗi bạn. Nhưng nhà đã bán rồi, vợ chồng bạn lại ở nhờ trong nhà ông Phú. Lập tức Đại Phú đến gặp ông Phú trao trả con rùa và xin đưa vợ chồng bạn về. Ông Phú từ chối như vầy– Anh có mượn rùa của tôi đâu mà trả? Còn vợ chồng Chí Quân tôi có bắt buộc gì đâu mà lãnh về? Còn Chí Quân nhận mình mắc nợ ông Phú nên không chịu chuyện trở thành rắc rối, cả ba mới đưa nhau đến cửa công để nhờ phân tự nhiên quan trên không biết xử làm sao đối với ba người ngay thật và tốt chuyện không chỉ đề cao tính thật thà của con người, thà nhận phần xấu về mình còn hơn phải nói dối. Người bạn nghèo trong câu chuyện có thể thẳng thừng nói rằng mình không lấy rùa vàng nhưng đã không làm như thế. Trong cuộc sống, đối xử với nhau bằng tấm lòng chân thành, bằng sự thấu hiểu thì thành quả nhận được bao giờ cũng xứng rùa vàngCon rùa vàngPinocchio – Cậu bé người gỗNgày xửa ngày xưa có một bác thợ mộc tên là Gepetto. Bác sống một mình vì bác không có gia đình. Sau những ngày làm việc vất vả, bác rất thích làm những búp bê bé xinh bằng gỗ. Một đêm, có một bà tiên đến thưởng cho công việc nặng nề của bác và biến một bức tượng gỗ nhỏ thành một chú bé thật. Gepetto vô cùng vui sướng đặt tên cho nó là Pinocchio và cho chú bé theo học ở ngôi trường tốt nhất của làng. Than ôi! Pinocchio không hề thích đi học và nó bị hai đứa trẻ lang thang nó gặp trên đường đi học lôi kéo. Chẳng bao lâu nó bị người làm nghề múa rối bắt và bị giam trong một cái hối tiếc cuộc sống được đi học, nó cầu xin bà tiên đến cứu. Bà tiên xuất hiện yêu cầu nó kể lại toàn bộ sự thật, nhưng Pinocchio vẫn nói dối và cậu bé hoảng sợ nhận thấy mũi của nó cứ dần dần dài ra khi nó vẫn tiếp tục nói dối. Sau đó, khi bà tiện nghi hình phạt như vậy là quá đủ nên đã đưa cái mũi Pinocchio về hình dạng bình thường, cứu nó ra khỏi lồng và cho nó biết rằng bác Gepetto vì quá buồn phiền về sự mất tích của nó đã bỏ nhà ra Gepetto đã bị một con cá voi khổng lồ nuốt vào trong bụng. Pinocchio nhận ra những lỗi lầm nó đã gây ra và quyết định đi cứu bác, nó lặn xuống biển. Nó chui vào bụng cá voi, ở đó nó gặp lại bác Gepetto. Họ cùng đốt một ngọn lửa to trong bụng cá voi. Quá đau đớn, con cá voi đã phải thả tất cả ra và thế là hai người bạn của chúng ta được giải về nhà, bác Gepetto lại bắt tay vào việc, còn Pinocchio từ đó tỏ ra là một đứa bé rất ngoan là một cậu bé người gỗ, nếu như nói dối thì chiếc mũi sẽ bị dài ra. Câu chuyện được viết nhằm phê phán những đứa trẻ hư nói dối cha mẹ cũng như người lớn. Đồng thời cảnh báo hậu quả khôn lường nếu nói dối người khác, chúng ta sẽ bị trừng phạt bởi những tật xấu – Cậu bé người gỗPinocchio – Cậu bé người gỗLòng trung thực của một gã ăn mày đáng kínhMột ngày nọ, ông lão ăn xin gõ cửa một lâu đài tráng lệ. Ông nói với người quản gia “Vì tình yêu của Chúa, xin hãy bố thí cho kẻ nghèo này”.Người quản gia trả lời “Tôi phải hỏi ý kiến bà chủ đã”.Bà chủ là một quý bà hà tiện, bà nói “Hãy cho ông lão tội nghiệp một ổ bánh mì. Một thôi nhé. Đưa bánh ngày hôm qua ấy”.Ông lão trở về gốc cây nơi trú ngụ cả ngày lẫn đêm, ngồi xuống lôi ổ bánh vừa xin được ra ăn. Đột nhiên, răng ông cắn phải vật gì đó rất cứng. Ông lão hết sức ngạc nhiên khi phát hiện ra chiếc nhẫn vàng nạm kim cương mặt ngọc trai.“Mình thật may mắn!”, ông lão nghĩ thầm. “Mình bán chiếc nhẫn này đi và sẽ có đủ tiền trong một thời gian dài”.Thế nhưng, lòng trung thực của ông lão ngay lập tức ngăn ý định đó lại “Không, ta sẽ tìm chủ nhân của chiếc nhẫn và trả lại cho họ”. Bên trong chiếc nhẫn có khắc hai chữ “J. X”. Ông lão liền đi thẳng đến cửa hàng và tìm hỏi cuốn niên giám điện thoại. Cả thị trấn chỉ có mỗi một gia đình có tên bắt đầu bằng chữ “X” gia đình tâm sống trung thực, ông lão vội đi tìm nhà Xofaina. Và rất bất ngờ vì đó chính là gia đình đã cho ông ổ bánh. Ông nói với người quản gia “Tôi tìm thấy chiếc nhẫn vàng trong ổ bánh ngài mới cho tôi”. Bà chủ vui mừng khôn xiết “May quá, tìm được chiếc nhẫn bị mất tuần trước rồi. Ta đã làm rơi nó khi coi thợ nhào bột làm bánh. Chữ là tên viết tắt tên của ta, Josermina Xofaina”.Sau một hồi suy nghĩ, bà chủ nhà nói “Hãy cho ông lão tội nghiệp đó bất kỳ cái gì ông ấy muốn, miễn là đừng đắt quá”. Ông quản gia quay qua hỏi ông lão “Vì hành vi cao thượng, ông muốn nhận được phần thưởng gì?”. Ông lão ăn xin nói “Cho tôi một ổ bánh mì! Thế là đủ cho tôi rồi”. Thấy ông không có lòng tham, bà chủ bỗng nảy ra sáng kiến giữ ông lại để trông nom kho trong nhà. Từ đó bà hoàn toàn an tâm không bao giờ còn sợ mất trộm. Còn ông lão thì có việc làm đến suốt đời”.Một gã ăn mày có tấm lòng đáng kính, dù nghèo đói cũng không làm con người ta trở nên xấu xa. Mà thực chất trong môi trường khắc nghiệt ấy chỉ càng khiến cho lòng trung thực của con người tỏa sáng và được đền đáp xứng trung thực của một gã ăn mày đáng kínhLòng trung thực của một gã ăn mày đáng kính By Thích Soạn Văn 07/05/2022 Lòng trung thực là đức tính đáng tự hào của con người, việc giữ gìn lòng trung thực chính là giữ gìn đạo đức của mình, 1 cách đáng quý nhất. Các bài văn mẫu Kể một câu chuyện về lòng trung thực ngắn nhất được biên soạn và chia sẻ dưới đây sẽ giúp các em hiểu hơn về lòng trung thực, luôn phát huy và gìn giữ tinh thần đáng quý này. Ghi chú Tải "Tài liệu, Lời giải" có phí, bạn liên hệ qua Facebook TẠI ĐÂY hoặc Zalo 0363072023. mời các em tham khảo dàn ý và 5 bài văn mẫu Kể một câu chuyện về lòng trung thực ngắn nhất, mong rằng với nội dung tham khảo này sẽ giúp các em có thể hoàn thiện bài văn của mình một cách tốt một câu chuyện về lòng trung thực ngắn nhấtMẫu 1Mẹ em là người rất yêu thích thơ văn, mẹ luôn dạy em qua những câu chuyện cổ và cả chuyện đời thường. Có một câu chuyện mẹ kể về lòng trung thực mà em vô cùng thích thú. Đó là xưa có một nhà làm nghề buôn bán, âm mưu chế ra một cái cân cán rỗng, trong đổ thuỷ ngân, hai đầu bịt đồng, không ai cân hàng bán cho khách thì họ dốc cán cân về phía móc; khi cân hàng mua vào thì lại dốc cán cân về đằng làm ăn điên đảo nên nhà ấy giàu bốc lên nhanh chóng. Đã lắm của lại có hai con trai, mặt mũi khôi ngô, học hành tấn tới. Thiên hạ ai cũng khen là nhà có hôm, hai vợ chồng bàn với nhau về việc để phúc đức cho con sau này, không nên tiếp tục kéo dài việc làm ăn gian dối, đảo điên xong, hai vợ chồng thuận tình sửa cái lễ sám hối, trên thì cúng Trời, Phật, dưới thì cúng tổ tiên. Rồi đem cái cân ra chẻ. Nhưng ghê thay, khi chẻ ra thì thấy trong cán cân có đọng một cục máu đỏ hon hỏn. Hai vợ chồng nhìn nhau hoảng sợ, từ đó ngày đêm lo làm việc thiện, tu nhân tích vài năm sau, tự nhiên một đứa con trai lăn ra chết, tiếp đó đứa thứ hai cũng chết nốt. Hai vợ chồng vật vã khóc than, cho rằng mình đã thật bụng cải tà quy chính mà Trời, Phật không chứng đó, hai vợ chồng cùng mơ thấy có ông Bụt đến bảo cho biết rằng– Vợ chồng ngươi hãy lo tu tỉnh làm ăn, đừng vội trách Trời không có mắt. Trước thấy chúng bay làm ăn lừa lọc, Trời đã sai hai con quỷ đầu thai làm con để phá tán cho hết những của phi nghĩa đi. May mà vợ chồng đã sớm hối cải, tu nhân tích đức, nên Trời mới sai bắt hai con quỷ ấy về. Đừng thương tiếc chúng nó làm chi nữa. Vợ chồng cứ chí thú làm ăn rồi Trời sẽ cho hai đứa con nhiên, về sau vợ chồng nhà ấy đã sinh được hai đứa con trai cũng rất Khoẻ mạnh, khôi ngô và học hành giỏi giang. Họ rất biết ơn Trời Phật và sống yên vui với tuổi già. Em hiểu rằng, khi ta biết sống lương thiện, thật thà thì sẽ gặp được may mắn và bình an. Mẹ em cũng thường dặn bảo em như 2Tuần trước, trường em phát động phong trào thi đua học tập và làm theo Năm điều Bác Hồ dạy. Em đã làm được một việc tốt là nhặt được của rơi và trả lại cho người đánh đó là chiều thứ năm, như thường lệ, em đi học về, thì vô tình qua một quãng đường vắng gần nhà, em nhìn thấy một túi xách nhỏ màu đỏ nằm giữa đường. Em nhặt lên rồi vừa đi chầm chậm, vừa đưa mắt chú ý xung quanh xem có ai lại hỏi lúc lâu sau, vẫn không thấy ai quay lại hỏi. Em đoán người đánh rơi chiếc túi đã đi xa hoặc không biết là mình đánh rơi. Mà nếu biết, chắc giờ này họ đang loay hoay tìm trên những đoạn đường đã qua. Người ấy là ai nhỉ? Em đưa mắt nhìn quanh lần nữa. Những người chạy xe máy hay xe đạp trên đường không một ai chú ý tới em đang ngơ ngác với chiếc cặp trên vai và chiếc túi lạ trên nghĩ ngợi và phân vân mãi, không biết phải làm thế nào. Trả hay không trả? Nếu mình không trả, có ai biết đâu mà trách? Có tiền, mình sẽ mua truyện tranh này, mua áo quần mới này và mua những đồ chơi mà mình ao ước từ lâu. Tưởng tượng đến lúc ấy, em thích lắm, bước chân như nhanh hơn, nhẹ nhàng hơn. Tuy nhiên, em chợt nhớ tới lời thầy cô, ba mẹ cũng luôn nhắc nhở em phải biết thật thà, trung thực. Cái gì không phải của mình thì phải đem trả lại cho người nhân chiếc túi xách này sẽ mừng biết bao nếu tìm lại được nó. Nhưng ai là người đánh rơi mà trả? Em chợt nhớ mẹ có dặn nếu điều gì mình vô tìnhphát hiện mà không biết của ai phải đem nộp cho các chú công liền đi thẳng đường đến trụ sở công an xã gần nhà. Thấy em ngập ngừng ở cửa, chú vồn vã hỏi– Có chuyện gì đó cháu?– Dạ thưa chú, cháu nhặt được cái túi xách này. Cháu đem nộp, nhờ chú trả lại cho người mất ạ!Đỡ chiếc túi từ tay em, chú tươi cười xoa đầu em rồi bảo– Cháu ngoan lắm, không tham của rơi! Chú cháu mình xem trong này có những gì để còn ghi vào biên bản nhé !Rồi chú lấy ra một xấp giấy tờ chủ quyền nhà, chủ quyền xe và hơn hai triệu tiền mặt. Chú ghi rõ từng thứ vào biên bản rồi yêu cầu em ghi tên và địa chỉ xuống phía động trả lại cho người đánh rơi của em đã được gửi thư tới trường. Thứ hai tuần sau, em được thầy Hiệu trưởng và cô Tổng phụ trách Đội tuyên dương trong tiết chào cờ. Tiếng vỗ tay nồng nhiệt của toàn trường khiến em vô cùng xúc thân em cảm thấy rất vui mừng và hạnh phúc khi đã làm được điều ý nghĩa. Hơn nữa, ba mẹ em cũng rất tự hào về em. Em hiểu rằng mình cần phải biết trung thực sẽ được nhiều người quý 3Trong buổi chào cờ đầu tuần vừa qua, bạn Hoa của lớp 3B đã được tuyên dương trước toàn trường bởi đức tính trung thực của mình thể hiện qua hành động “nhặt được của rơi, trả người đánh mất” của như lời của thầy hiệu trưởng kể lại thì ngày thứ Năm của tuần trước, lớp 3B tan học sớm hơn các lớp khác. Và trên đường đi học về, bạn Hoa đã nhặt được một chiếc hộp mà thường được dùng để đựng đồ ở các tiệm vàng bạc, ban đầu bạn chỉ có ý định nhặt chiếc hộp để làm đồ chơi nhưng khi nhặt lên bạn phát hiện ra trong đó có một chiếc dây lúc đó đã khá trưa nên bạn mang chiếc hộp đó về nhà và đến buổi chiều bố Hoa đèo Hoa ra cơ quan công an huyện để nhờ các chú công an tìm giúp người đánh mất. Các chú đều khen Hoa thật thà và trung thực, tin tức nhanh chóng được thông báo và chỉ một ngày sau người đánh rơi chiếc hộp đó đã tìm đến cơ quan công an để nhận lại đồ của đánh rơi là một bác đã khá nhiều tuổi, chiếc dây chuyền là món quà mà bác mua để dành tặng cho cô con gái sắp cưới của bác nhưng bác không cẩn thận nên đã để rơi, tìm lại được chiếc dây chuyền bác rất vui và xin các chú công an số điện thoại và địa chỉ của gia đình bạn Hoa để cảm ơn, bác tìm đến nhà và gửi Hoa một ít tiền để cảm ơn bạn nhưng bạn không nhận không phải vì số tiền mà bác đưa ít mà bạn nói đây là việc cần phải làm của mỗi cuối cùng bác đã tìm đến tận trường của Hoa học thông báo cho thầy cô để khen thưởng Hoa về việc làm của mình. Trong buổi chào cờ, Hoa đã được thầy hiệu trưởng tặng giấy khen vì đức tính thật thà, trung thực của bạn ấy, thầy còn nhấn mạnh đây chính là một tấm gương sáng để các bạn học sinh trong trường học tập và noi 4Em đã được đọc rất nhiều truyện cổ tích, truyện thiếu nhi…Một câu chuyện mà em nhớ mãi đó là chuyện Ba lưỡi rìu. Câu chuyện nói về lòng trung thực của con người rất đáng ngưỡng là anh tiều phu cùng kiệt ở một làng xa xôi nọ. Gia tài của anh chỉ có một chiếc rìu đốn củi để sống qua ngày. Một hôm, anh chặt củi bên bờ sông. Vừa chặt được vài nhát thì rìu gãy cán, văng lưỡi rìu xuống đáy sông. Anh tiều phu buồn rầu than thở– Khổ quá! Mình chỉ có mỗi chiếc rìu này, giờ đã mất, biết sống sao đây? Vừa lúc đó, một cụ già râu tóc bạc phơ xuất già bảoThôi, con đừng buồn nữa! Ta sẽ giúp con tìm được chiếc rìu ấy. Nói xong, cụ già nhảy tõm xuống nước. Anh tiều phu chưa hết ngạc nhiên thì cụ già đã ngoi lên mặt nước, tay cầm lưỡi rìu bằng vàng và hỏi– Cái này có phải của con không?Anh tiều phu đáp– Không! Thưa cụ, cái rìu vàng này không phải của già lại lặn xuống nước, sau đó ngoi lên, trong tay cầm lưỡi rìu bằng bạc sáng lóa. Cụ đưa lưỡi rìu lên và nói– Cái này chắc là của con rồi!Anh tiều phu lễ phép thưa– Không, cũng không phải của con cụ ạ! Lưỡi rìu của con bằng thứ ba, cụ già lại lặn xuống và đem lên một lưỡi rìu bằng sắt cũ kỹ và hỏi– Thế còn cái này?Anh tiều phu kêu lên– Cái này mới là rìu của con đấy ạ?Cụ già tươi cười trao lưỡi rìu cho anh tiều phu. Anh quỳ xuống cảm ơn cụ và đưa hai tay đỡ lấy lưỡi rìu. Cụ già xoa đầu anh và khen– Con là người thật thà, trung thực. Con không tham lam những gì không phải của mình. Vì thế ta thưởng cho con chiếc rìu vàng và chiếc rìu bạc kia. Con hãy nhận lấy!Thế là anh tiều phu cùng kiệt khó nhưng trung thực ấy đã có được hai chiếc rìu quý. Còn cụ già tốt bụng kia chính là ông tiên thường xuống trần gian để thử lòng dạ con người và cứu giúp người cùng kiệt 5Mỗi tối trước khi đi ngủ, em đều may mắn được bà kể cho nghe những câu chuyện hay. Nào là câu chuyện cổ tích, chuyện cuộc sống hàng ngày xung quanh em. Nhưng có một lần em ấn tượng nhất, đó là khi bà kể chuyện về Những hạt thóc giống. Câu chuyện là một ví dụ tiêu biểu để kể về tính trung thực đáng một ông vua, đã cao tuổi nhưng lại không có con để nhường ngôi. Vua mong muốn tìm một người đủ tài đức để trao lại ngôi vua của mình để cai trị đất nước. Thế là ông Vua đã quyết định giao cho dân mỗi người một đấu thóc. Vua ra lệnh “Ai nộp được nhiều thóc nhất sẽ được truyền ngôi báu; ai không có thóc nộp sẽ bị trừng phạt!”.Thời gian thấm thoát trôi, vụ mùa cũng đến, mọi người thi nhau chở thóc lúa về kinh thành, duy chỉ có một cậu bé đến tay không. Cậu bé kính cẩn quỳ xuống trước mặt vua và tâu xin nhận tội vì thóc mà vua ban cậu gieo không người chỉ trỏ bàn tán tại sao cậu bé lại ngu ngốc như thế. Chỉ có vua là cười và nói rằng “Thóc phát ra đã bị luộc cả rồi, làm sao mà gieo thành mạ được. Những gánh thóc, xe thóc kia đâu phải thu được từ thóc giống của ta!…”.Cuối cùng, cậu bé đã được nhường lại ngôi vua nhờ lòng trung thực và sự gan dạ đáng quý của câu chuyện về Những hạt thóc giống, em cảm thấy rất ngưỡng mộ sự trung thực của cậu bé. Cậu sẵn sàng dũng cảm nói ra sự thật, không ngại nguy hiểm, không ngại khó khăn. Cậu dám thừa nhận những lỗi lầm về mình. Bà còn nhắc nhở em rằng, cho đến cùng lòng trung thực sẽ chiến ý kể một câu chuyện về lòng trung thực ngắn nhấtI. Mở bài- Ở phần mở đầu, các em sẽ dẫn dắt tới câu chuyện “Kể về lòng trung thực” mà em định kể hoặc viết trong bài. Ví dụ em nghe hoặc đọc nó từ đâu nghe mẹ hoặc bà kể, nghe thầy cô kể lại, hay là mình tự đọc, tự chứng kiến, và tự mình làm,…II. Thân bài- Ở phần nội dung thân bài, các em sẽ bắt đầu kể chi tiết câu chuyện. Diễn biến câu chuyện đó ra sao. Có phần nào quan trọng nhất, hoặc phần nào em tâm đắc nhất- Các em nên kể theo từng đoạn nhỏ để người nghe hoặc người đọc dễ nắm bắt về tấm gương lòng trung thực. Và kết thúc của câu chuyện như thế Kết bài- Trong phần cuối cùng của bài viết, các em sẽ nêu lên những suy nghĩ, tình cảm của mình về câu chuyện. Về những bài học, đức tính mà em học được qua câu chuyện đây là nội dung văn mẫu Kể một câu chuyện về lòng trung thực ngắn nhất, hãy chia sẻ những câu chuyện về lòng trung thực đáng tự hào nhất với nhé. Chúc các em học tốt. Câu Chuyện Về Khổng Tử - Giá Trị Của Lòng Trung Thực Cuốn sách là câu chuyện tóm tắt về cuộc đời Khổng Tử, một nhà tư tưởng, một người thầy vĩ đại của Trung Hoa, từ lúc sinh thời đến khi về già. Nội dung cuốn sách đi sâu vào việc khắc họa tư tưởng của ông về lòng trung thực với những câu chuyện nhỏ trong cuộc đời của Khổng Tử cũng như cách ông truyền bá tư tưởng về lòng trung thực của mình cho học trò và những người xung quanh. “Câu chuyện về Khổng Tử - Giá trị của lòng trung thực” là một cuốn sách giúp các bạn nhỏ hiểu rõ hơn về cuộc đời cũng như tư tưởng của Khổng Tử. Ông là người học rộng, tài cao. Bất cứ việc gì, ông cũng để ý xem xét rất kỹ lưỡng cho đến khi hiểu rõ mới thôi. Những câu chuyện trong cuốn sách được xây dựng những sự kiện diễn ra trong cuộc đời Khổng Tử. Thông qua đó, các bạn nhỏ sẽ hiểu hơn về giá trị và ý nghĩa của lòng trung thực. Cuốn sách đồng thời cũng giúp các em trau dồi đạo đức và tư duy hướng tới những điều tốt đẹp và lẽ phải.

truyện về lòng trung thực