truyện tổng giám đốc tuyển thê
Quý Vân Tranh trở thành người đàn bà của Lôi Lạc. Hai người đính hôn với nhau và dự định một thời gian sau sẽ cử hành hôn lễ. Nhưng đúng lúc đó Lị
Truyện Tổng giám đốc tuyển thê - Tống Vũ Đồng. Truyện ngôn tình, hoàn, cổ đại, hiện đại, xuyên không post nhanh nhất, nhiều nhất. Truyện Tây, Việt đủ loại.
Tổng Giám Đốc Tuyển Thê - Tống Vũ Đồng There's nothing to match curling up with a good book when there's a repair job to be done around the house. Joe Ryan
Tổng Giám Đốc Tuyển Thê Full Tổng Giám Đốc Tuyển Thê Mp3 Tổng Giám Đốc Tuyển Thê MC Phan Hồng Mời quý vị và các bạn cùng lắng nghe câu chuyện ngôn tình Tổng Giám Đốc Tuyển Thê của tác giả Tống Vũ Đồng, qua giọng đọc của MC Phan Hồng. Chúc quý vị và các bạn có những phút giây thật thư giãn tại RadioTruyen.Info Gửi bình luận, đánh giá truyện
EPUB (86.55 KB) Danh sách chương Tổng Giám Đốc Tuyển Thê Chương 1 1 Edit: BilundethuongMột người là sinh viên vừa tốt nghiệp ở trường đại học nổi tiếng về quản lí nhà hàng ở bên Mỹ có khả năng gì đâu? Đáp án chính là, ở một thời điểm tất yếu còn phải chấp nhận vào làm nhân viên phục vụ trong khách sạn. Loading Chương 2
Danh sách chương. Chương 1: Thất thân. Chương 2: Vậy thì lấy lòng tôi. Chương 3: Làm tròn bổn phận của người vợ. Chương 4: Nhất định phải tìm được cô! Chương 5: Sỉ nhục. Chương 6: Nhưng tôi là vợ của anh. Chương 7: Hình như cô mang thai? Chương 8: Ước pháp tam chương.
Cashberry Lừa Đảo.
Tổng giám đốc Mạc Tư Quân từ trước đến giờ hưởng thụ bao đặc quyền, được người người săn đón, ngay cả cái cách thể hiện tình cảm của anh của tràn ngoan cố và chiếm ràng anh biết Đường Hoài An chỉ mong muốn một tình yêu bình dị giản đơn, nhưng anh cố tình lại không muốn cho cô, cho rằng mình không có tình cảm với cô nhưng lại không muốn những người khác tiếp cận ghét bỏ cô, nhưng lại cố tình sủng ái nuông chiều cô...
Edit BilundethuongMột người là sinh viên vừa tốt nghiệp ở trường đại học nổi tiếng về quản lí nhà hàng ở bên Mỹ có khả năng gì đâu? Đáp án chính là, ở một thời điểm tất yếu còn phải chấp nhận vào làm nhân viên phục vụ trong khách sạn. Nàng Quý Vân Tranh – chính là thực là một ví dụ không hay ho đó, rõ ràng là một quản lý nhà hàng cao cấp, cũng thực thuận lợi tiến vào Hongkong tổ chức một buổi tiệc khai chương khách sạn sáu sao cấp quốc tế Á Thái, lại không nghĩ rằng bởi vì khách sạn Á Thái ở Đài Loan tháng năm năm nay long trọng khai chương, nhất định cần phải có kinh nghiệm và năng lực quản lí nhân viên, thế là liền phái nàng đến Đài loan làm việc ba loan nha, lúc trước nàng vì muốn giấu diếm thân phận, mới lựa chọn chạy đến khách sạn Hongkong thực tập, kết quả a…?Thế nhưng ở đây nàng lại xuất đầu lộ diện giữa một nơi có một đống những người nổi tiếng, thậm chí khi bận tối tăm mặt mày, lại còn phải phụ trách phục vụ bàn…này nếu như bị người quen thấy thì làm sao đây? Nàng chỉ còn có thể âm thầm cầu nguyện, hi vọng mình sẽ không gặp phải việc không hay ho như bên bưng đồ ăn đến bàn tiệc, một bên tùy thời ứng phó với những câu hỏi của khách, liên tục ba ngày tăng ca thức đêm tiến hành thực hiện kế hoạch để kịp tiến độ, đã làm cho thể lực nàng muốn cạn kiệt, hơn nữa ba bữa ăn thì tùy tiện, làm cho dạ dày của nàng bắt đầu phát ra kháng nghị mà đau cảm thấy tay chân mình như là bị nhão cả ra, cảm giác như hù chết người, nàng một bên nhíu mày, một bên quay đầu lại đối mặt mỉm cười với thực khách, quả thực làm cho nàng muốn điên đến đầu sỏ gây nên, chắc chắn là do kẻ đứng đầu khách sạn – cổ đông tập đoàn Nhật bản Á Thái, kiêm chủ tịch tập đoàn chuyên vận chuyển bằng hàng không và tàu thủy Lôi Lạc, Lôi đại thiếu lễ khai chương khách sạn sáu sao lớn nhất Đài loan đã đủ làm cho thế gian chú ý, thế mà hắn – Lôi chủ tịch vĩ đại lại còn cùng một ngày vừa tổ chức khai chương khách sạn vừa mở đại hội tuyển vợ? có cần phải công khai tuyển vợ một cách thái quá như vậy không? Quả thực là đem chính mình biến thành hoàng đế cổ chí, tạp chí, nhật báo viết về vị chủ tịch hào hoa khắp cả Nhật Bản này sở hữu cả hãng hàng không, tàu thủy, đối với nàng là không có nhiều hứng thú cho lắm, bất quá, lời đồn về vị Lôi đại chủ tịch, trong ba năm phát triển khắp nơi, không phân biệt từ Hongkong, Ấn độ, Singapore, Đài loan đến Malaysia đều có mặt khách sạn sáu sao của tập đoàn Á thái…chỉ có điều đó là nàng tuyệt đối chú ý vì vậy, nàng lúc trước mới có thể lựa chọn đến khách sạn Á thái ở Hongkong làm việc, hy vọng xâm nhập vào bên trong khách sạn học hỏi cách quản lại, vô luận như thế nào, quang cảnh trong buổi khai trương khách sạn Á thái ở Đài loan kiêm đại hội tuyển vợ của chủ tịch, đạt tới cảnh giới của chân thiện mỹ, công tác chuẩn bị cho buổi tiệc thật sự là làm cho người ta chú ý…sớm đoán được ngày này quả là khiến kinh tâm động phách, chỉ riêng khách khứa được mời đến dự cũng đã hơn trăm, càng không nói đến việc họ mang theo cha mẹ anh chị em nữa chứ, quả là làm cho nhân viên phục vụ cùng nhà bếp khách sạn ra sức mà phục vụ.“Động tac nhanh nhanh một chút! Tiểu Thái! Bàn bên kia không có gì, mau đem đồ ăn tới!” quản lí Trương bộ phận ăn uống ở bên đầu kia kêu, hai tay chống lưng, rất giống với Mẫu Dạ điều hôm nay Mẫu dạ xoa thoạt nhìn có vể đặc biệt xinh đẹp, son môi hồng hồng, môi như bôi mật. Trên người tuy là mặc đồng phục, bên ngoài còn đính kim cài áo, oa, tất chân thì càng huyên, toàn màu bạc, thật sự là “lòe loẹt” đến động lòng người chỉ có Trương quản lí, phải nói hôm nay toàn bộ nhân viên khách sạn, từ già đến trẻ, chỉ cần là nữ, mặc kệ là cao thấp mập ốm tất cả đều tỉ mỉ chăm chút bề ngoài, rõ ràng biết rằng lượng công việc hôm nay cũng đủ chết người, còn người người đi giày cao gót ba phân điệu bộ như là đi diễn tuồng Quý Vân Tranh khó dấu được một chút cười trên khuôn mặt xinh đẹp thanh đều là bởi vì Lôi đại chủ tịch ở trên truyền thông nói một câu? “ chỉ cần là nữ nhân ở buổi lễ khai trương khác sạn hôm đó, đều có thể được đề cử là vợ tương lại của tôi”.Cho nên, trong đám dân chúng bình thường đó, liền nhóm lên một hi vọng, hi vọng chính mình lúc đó được bay lên cao thành phượng thật sự là chút đáng yêu của đứa nhỏ ngốc nghếch. Tập đoàn Nhật Bản Á Thái bao gồm ba mươi xí nghiệp lớn, vị thái tử cao cao tại thượng lại coi trọng ngày hội của dân chúng, trừ khi thiên hạ màu quản lí quét mắt về phía mọi người, rốt cục lại quét mắt về phía Quý vân tranh..“Cố kia từ Hongkong đến…tôi nói là Quý tổ trưởng, đừng đứng ở đó ngây ngô cười, mau giúp bê đồ uống phục vụ khách, phục vụ sinh đều nhanh việc bất quả đến đây!”“Vâng, quản lí, tôi đi ngay.” Quý vân tranh nhịn cười, bước nhanh đi đến quầy bar lấy đồ là như thế nào, lại kì thị người đến từ Hongkong? Nha? Kể từ ba tháng trước nàng bắt đầu làm ở khách sạn này, Trương quản lí này liền thấy như thế nào cũng không thuận mắt với nàng. Vốn là đồng hương, chủ tớ gì quá phân?Nàng dù sao cũng sinh trưởng ở Đài loan, người này dù sao cũng là quản lí thế sao lại không nhìn qua cả lí lịch của nhân viên?Thôi, dù sao chính là đến hỗ trợ mà thôi, chờ sau khi kết thúc đại hội tuyển vợ một cách vui vẻ nàng là có thể bay đến Hongkong rồi, không cần cùng bà già mắt to lườm đôi mắt nhỏ khứa rất nhiều, quầy bar bận rộn rót rượu phục vụ khách, trên bàn quầy rượu hông sắp xếp dài dặc. Quý vân tranh có điểm cố hết sức dùng hai tay bưng đặt lên bàn, chẳng may động vào cái chén kinh hoàng một chút, ly rượu thiếu chút nữa tràn ra.“Cẩn thận một chút! Làm vỡ cô phải đền đó!” luống cuống tay chân, cơn tức nổi lên, quản lý cô là ai, thấy vậy liền gầm nhẹ.“Đã biết.” quý vân tranh mỉm cười, rất là cẩn thận bưng khay nước tiến lại đi trong đám người, gặp người liền hỏi “Tiểu thư, tiên sinh, mời dùng rượu!”Người ta vốn là nhân viên phục vụ việc đi đi lại lại bưng khay nước là điều bình thường, trong tình huông nào cũng có thể tiêu sai mà bước đi không đụng vào ai, nhưng nàng Quý vân tranh là không thể, vốn dĩ chỉ là một nhân viên bưng rượu bất đắc dĩ, cho nên rất khó quen được những động tác này, hơn nữa mấy ngày nay ở khách sạn làm cu li, lại đi bố trí khắp hội trường, sáng sớm hôm nay lại giúp việc bếp núc, bưng bê đồ ăn lên xuống khắp nơi, một cái không cẩn thận liền bị trật gân thương là có thể xin phép ở nhà nghỉ ngơi sao? Không có cửa đi! Chỉ cần chống đỡ qua một ngày hôm nay nữa, tất cả rồi cũng sẽ đau cũng phải cắn răng chống đõ mà đi lại.“Tiểu thư, cho tô một ly rượu” Có người hướng nàng vẫy tay.“Vâng” Quý Vân Tranh cười, một tay lấy ra ly rượu trên quầy bar đưa cho đối động tác rất đơn giản, nàng làm đứng lên cũng là rất mạo hiểm, dựa vào bàn rượu nhưng bởi vì sức khỏe không đủ làm cho bàn rượu trượt xuống một chút, những ly rượu ở trên lách cách va nhau vỡ thành một hàng, nàng vội vã bảo vệ bàn rượu, vội vàng nâng ly rượu nhét vào trong tay nữ khách, sau đó chạy nhanh lù về sau đem người chống đỡ, lại bởi vậy làm cho ly rượu kia tràn ra, rượu văng lên người nữ khách. Chỗ này viết hơi khó hiểu, ý là Nàng lấy một li rượu trên quầy đặt lên khay mang cho khách – bilun“A! chêt tiệt!” Vị khách nữ thét ra tiếng chói tai, cúi đầu nhìn bộ lễ phục dạ hội hãng Chanel mới tinh màu hồng trên người, thân thể bởi vì tức giận cùng kích động mà run run đáng sợ, mười ngón tay nắm chặt.“Trời ơi, trời ơi! Cô là đồ vô dụng, quỷ quái chứ nhân viên phục vụ gì, có lầm hay không…trời ạ!”Quý vân tranh bảo vệ bàn rượu đồng thời cũng nhìn thấy chính mình gây đại họa, chỉ có thể cúi đầu xin lỗi “thực xin lỗi, vị tiểu thư này, thật sự là không phải, là lỗi của tôi, tôi sẽ bồi thường tổn thất cho cô, giúp cô đem lễ phục này đi tẩy giặt rồi trả lại cho cô sau – -”“Đền? Đền như thế nào?” Nữ nhân ngẩng đầu lên tiếng trừng mắt oán hận nhìn nàng.“Hôm nay là buổi tiệc kén vợ quan trọng cô có biết không? Con ranh chết tiệt này! Ngươi muốn ta mặc bộ lễ phục ướt sũng này cho Lôi thiếu gia xem sao? Bộ dạng ta trông như thế này, Lôi thiếu gia ngay cả khả năng liếc mắt xem ta một cái cũng không có, ngươi muốn đền như thế nào đây?”“Thật sự thực có lỗi!” Quý vân tranh vẫn là cúi đầu.“Vị tiểu thư này, cô có thể cùng tôi đi vào, tôi nhất định sẽ tìm kiếm lễ phục khác sạch sẽ cho cô thay…”“Ngươi cho là một bộ lễ phục có thể tùy tiện khoác lên một người có thân phận địa vị như ta sao? Ngươi có biết ta là ai không?” Đối phương đột nhiên thân thủ một phen tát Quý Vân Tranh một cái, làm cho buộc tóc trên đầu nàng rơi ra, mái tóc đen dài mềm mại giống như thác nước buông khách nháy mắt giật mình một cái, tựa hồ không nghĩ tới nữ nhân phục vụ này có một mái tóc dài đến như vân tranh lại bị móng tay do hành động thô lỗ của đối phương làm bị thương ở má, đâu đến nhắm mắt lại, khiến bàn rượu không được chống hôi tinh thần, nữ khách lại kéo lấy mái tóc dài của nàng.“Nói! Có phải hay không ngươi cố ý làm như vậy?” Nhìn đến một nữ phục vụ đang chật vật như nàng lại còn có vẻ đẹp xinh hơn cô, một cỗ khí tức lại không ngừng bừng lên.“Nói mau đi! Ngươi có nói không!”“Đúng là lỗi của ta, là ta sai, thực có lỗi! nhưng mà vị tiểu thư này…” quý vân tranh giương mắt nhìn đối phương.“Cô như vậy tiếp tục la hét chói tai mắng chửi người, cẩn thận làm cho Lôi thiếu gia nghe thấy được. theo tôi được biết, Lôi thiếu gia cũng không thích phụ nữ lớn giọng…”Báp một tiếng, một cái tát mạnh giáng thẳng vào mặt quý vân tranh — quý vân tranh bị đánh cho liêu xiêu, bàn rượu đang đỡ trên tay rơi xuống, thoáng chốc, hội trường vang lên một tiếng vang thật lớn, là âm thanh do ly thủy tinh rơi trên mặt đất phát ra, tung tóe bắn ra, những mảnh nhỏ như lệ bắn vào bắp chân nàng, đưa đến một trận đau..đau a, không chỉ bắp chân, chính khuôn mặt cũng nóng rực, quý vân tranh cảm giác được khuôn mặt tựa hồ đang chậm rãi sưng lên, lỗ tai của nàng cũng ong ong kêu, giống như nghe được thanh âm bốn phía lung tung vang lên, lại nghe không đúng thực…sự huyên náo lơn, khách khứa xông tới, làm cho vị nữ khách đâm lao thì phải theo lao, lại vẫn như cũ miệng lưỡi vẫn không buông tha nàng.“Đồ chết tiệt nhà ngươi, đám dạy bảo bổn tiểu thư sao? Sai ngươi, ngươi là cái thái độ gì vậy? đây là khách sạn sáu sao mà nhân viên phục vụ đối đãi với khách như vậy đó à? Ta muốn khiếu nại, gọi quản lí của ngươi ra đây cho ta!”Vừa nói xong, thật sự có một người đứng ra. Một thân hoàn mĩ, quần áo véc đen, áo sơ mi trắng bên trong, giày da đen, lông mày được tỉa gọn tỉ mỉ sau mái tóc đen, hai mắt cười có thần, hình dáng rõ ràng, tuấn tú phi phàm, dáng người cao lớn, đôi chân dài, tỉ lệ hoàn mĩ với thân hình, vừa xuất hiện liền dễ dàng thu hút được mọi ánh nữ nhân ở đây vì sự xuất hiện của nam nhân mà nín thở khẩn trương, không dám hô hấp, cho dù nam nhân này khóe miệng vẫn mang một ý cười, lại vẫn như có một sự uy nghiêm trời sinh, làm cho người ta không dám trước mặt anh lỗ mãng hoặc nói một lời bất kính này không phải là quản lí khách sạn, mà là chủ tịch của khách sạn, là nam nhân vật chính của buổi tuyển vợ hôm nay- – Lôi Lạc, Lôi đại thiếu thấy anh nhanh nhẹn hướng người nữ khách đi đến, cới áo véc trên người khoác lên người cô, chắn đi đôi ngực của nàng trong bộ áo ướt…“Thật là có lỗi, vị tiểu thư này… ngại quá, tôi còn không biết phải xưng hô thế nào? Có thể nói cho tôi biết tên của cô không?”“Vương…quân như.” Nữ khách nâng đầu, nhìn vào mắt hắn, mới vừa rồi khí thế kiêu ngạo bừng bừng phút chốc tan thành mây khói, ngược lại toát ra vẻ thẹn thùng của nữ nhân, gương mặt điểm một chút hồng.“Quân như?” Lôi Lạc nhìn chằm chằm xem đối phương, ôn nhu ở bên môi hé ra một chút cười “Tôi trước hết sai quản lí mời cô đến phòng dành cho khách quý nghỉ ngơi thay bộ lễ phục khác được không? Khách sạn chúng tôi trong phòng có sẵn lễ phục có thể tạm thời cho cô thay đỡ, tiệc tối hôm nay, tôi sẽ tự mình cho người chọn lựa một bộ lễ phục đem lên, khách sạn đối với cô có chỗ chưa chu toàn, có được không?”Vương quân như bị ánh mắt của anh làm cho choáng váng, thẹn thùng gật gật lạc thấy vậy, quay đầu gọi đầu gọi người “Quản lí Trương, trước tiên mang Vương tiểu thư đi thay quần áo đi”“Vâng, chủ tịch” Trương quản lí ưỡn ngực mỉm cười, hướng Vương quân như hơi hơi hạ thấp người.“Vương tiểu thư xin mời theo tôi”Vương quân như lưu luyến không rời nhìn Lôi Lạc liếc mắt một cái, Lôi lạc nhìn nàng gật đầu mỉm cười.“Vương tiểu thư còn gì muốn ta phục vụ ở đây sao?”“Không phải, chính là áo khoác của anh…”“Không sao đâu, cô cứ sai người đem trả lại cho tôi cũng được.”“…vâng” Vương quân như đi theo quản lí Trương đi rồi, lại từng bước suy lạc không đếm xỉa tới cái nữ nhân với ánh mắt quấn quýt si mê, hai mắt sáng ngời dừng ở nữ phục vụ trước mắt. Khuôn mặt trắng như tuyết có một vết đỏ, bên má cũng mang theo một vết máu, không chỉ như thế, nàng lại không hề chú ý đến vết thương, thật là đáng kinh nữ nhân này thế nhưng cũng không rơi lệ?Ánh mắt nhìn khắp mặt nàng chuyển đến trước ngực đang ướt đẫm, quả nhiên là nhìn một cái không bỏ sót chỗ nào a! Đồng phục trắng ôm sát vào khuôn ngực đầy đặn, theo hơi thở của nàng không ngừng phập phồng lên xuống, tạo nên một cỗ cuộn sóng xinh đẹp, quả thực thu hút ngay được ánh mắt của nam nhân tại hiện thể của nàng rất tốt, chỗ nên đẫy đà liền đẫy đà, chỗ cần mảnh khảnh liền mảnh khảnh tinh tế, một thân hình với màu da trắng như tuyết dưới một mái tóc dài đen nhánh, quả thực rất đẹp, có điều cái thu hút anh chính là đôi mắt, mang theo một chút bướng bỉnh, ương ngạnh, kiên cường, thật mâu thuẫn ở trên một nữ nhân yếu đuối nhân này sở dĩ ở trong mắt anh là một mĩ nhân, ngay tại trên khuôn mặt kia có thể thấy ánh mắt, một đôi mắt quật cường kiêu ngạo lại khiết chần chừ, lôi lạc một bước tiến đến trước mặt nàng, dùng thân hình cao lớn thay nàng che đi một mảng xinh đẹp cảnh vân tranh thấy anh, theo bản năng cúi đầu.“Thực xin lỗi, chủ tịch, tôi đã làm hỏng mọi thứ”“cô rất bản lĩnh a, ngã làm hỏng nhiều ly thủy tinh cùng rượu thượng đẳng của tôi, lại còn đắc tội với khách của tôi.” Anh đáp nhẹ, một bên cúi đầu nhìn nàng đang cúi gầm khuôn mặt nhỏ nhắn, một bên giơ tay gọi người.“Còn đứng đấy nhìn cái gì? Mau dọn dẹp sạch sẽ chỗ này đi!”Nghe vậy, quý vân tranh cũng đi theo tiếng gọi, ngồi xổm xuống muốn bắt đầu công việc dọn dẹp, một bàn tay thon dài to ấm cầm lấy cổ tay mảnh khảnh của nàng kéo lên.“Đi theo tôi” Lôi lạc lôi kéo tay nàng đi về phía trước, một tay còn lại bỏ trong túi quần, dáng vẻ bước đi vẫn như cũ, người bên ngoài nhìn vào căn bản nhìn không ra, bị hắn lôi kéo nữ nhân kia kì thật không chịu phối hợp liền kháng cự.“Mời bỏ tay ra” Nàng thấp giọng kháng nghị.“Không “ Đơn giản lưu loát trả lời, thập phần hoàn toàn từ chối.“Đợi chút…anh muốn đi đâu?”Lôi lạc không nói, đem nàng kéo vào thang máy, ấn vào tầng thượng chuyên dụng cho chủ tịch, tầng 38, lại ngắn ngủn một phút đồng hồ đã mở, là một phòng khách cá nhân, trên tường treo những bức họa vô giá, chung quanh bầy trí thư pháp danh gia, sàn gỗ thô màu violet đặc biệt quý, ghế sofa, toát lên vẻ cổ kính nhàn nam nhân này làm cho người ta có cảm giác bá đạo, thật sự không thoải mái.“Chủ tịch…” nàng thử rút về chính mình thủ thế“Xin hỏi…”Anh liếc nhìn nàng một cái, thuận thế buông nàng ra.“Ngồi xuống.” dứt lời, bóng dáng cao lớn chợt tiến vào một gian phòng khác, chỉ chốc lát sau đi ra, một tay cầm một hộp cứu thương nhỏ, một tay cầm một khối như là khăn mặt gì vân tranh vừa thấy đến cái hộp kia biết ngay anh dùng để làm gì với mình, liền lập tức từ sôfa đứng lên.“Không cần, chủ tịch, không cần phải quan tâm đến vết thương của tôi a.”Lôi lạc không kiên nhẫn nhìn nàng một cái “tôi bảo là cô ngồi xuống.”Không dám làm trái ý của ông chủ, quý vân tranh tâm trạng bất an ngồi xuống, bàn tay nhỏ bé liền có một cái gì đó lạnh lẽo nhét vào.“Khăn mặt có bọc đá, để cô chườm lên mặt đỡ sưng.” Thấy nàng ngơ ngác không nhúc nhích làm, lôi lạc không khỏi nhướng mày.“Còn làm cái gì vậy? muốn tôi giúp cô sao?”“Dạ? Không, không cần” Quý vân tranh nhanh chóng cầm lấy áp vào bên má đang sưng vù vì bị đánh, cảm giác lành lạnh làm cho nàng không khỏi cảm thấy thoải mái thở dài một lạc nhếch môi cười, ngồi xổm xuống dưới nâng một chân của nàng lên ý muốn cởi giày của nàng.“A. anh muốn làm gì?” nàng giật mình nhảy dựng lên, theo bản năng muốn rút chân vê, lại bị hắn dùng lực giữ chặt mắt cá chân, một tay nắm gọn bàn chân của nàng, nàng vừa thẹn lại quẫn, chân bị bàn tay của anh truyền một cảm giác cấm áp làm cho run rẩy.“Cô không có đi tất chân” Anh nâng bàn chân cô lên, nghiền ngẫm dường như giật nhẹ môi. Khách sạn quy định khi nào lại ăn mặc cẩu thả như vậy?“Đối….thực xin lỗi” hừm~~ nghĩ như thế nào cũng không hình dung ra tình huống như thế này lại bị chủ tịch cầm chân, quý vân tranh lộ ra khuôn mặt nóng bừng, đầu cúi càng không nói gì, cầm lấy bông gòn thấm nước, đem bắp chân nàng lau đi vết thương, lại rút ra một miếng bông khác có tẩm thuốc sát trùng, động tác mềm nhẹ mà thong thả, như là sợ làm đau nàng.“Có biết đau không hả? nếu có muốn nói, có mảnh nhỏ găm vào, tuyệt đối không được đi mạnh, biết chưa?” anh chầm chậm vụng trộm ngẩng đầu lên xem hắn liếc mắt một cái, đường đường là đại chủ tịch thế nhưng lại còn chuyên chú ở bắp chân trắng tuyết của nàng…ve mặt này quả thật làm cho người ta cảm thấy có cảm giác thân mật. Tim đập nhanh hơn một chút, bùm bùm tiếng vang lớn làm cho nàng đột nhiên hoảng hốt, anh mới buông lỏng tay, nàng liền vội vàng đem chân rút hình như nhìn qua nàng một cái, đôi tay lại nâng một chân khác của nàng lên.“Không cần, thật sự! tôi có thể tự làm!” đến lúc này nàng sống chết đem chân rút về, làm cho bàn tay nam nhân rơi vào khoảng sự là….không ổn a…Nào có một ông chủ lại đối đãi với nhân viên của mình như này a? huống chi nàng chính là một tổ trưởng nhỏ bé? Hơn nữa cô nam quả nữ… lôi lạc nhíu nhíu mày, nữ nhân này nhiều lần khiêu chiến với tính nhẫn nại của hắn hành vi có điểm bất mãn.“Cô chắc chắn có thể một bên vừa chườm mặt một bên vừa sát trùng vết thương ở bắp chân?”“Ách…tôi có thể đến bác sĩ…”“Hôm nay khách sạn bề bộn nhiều việc, không rảnh cho cô xin phép tìm bác sĩ.”Một câu ngăn chặn lời muốn nói tiếp của quý vân chủ độc ác!còn tưởng hắn có ý tốt, thì ra là sợ nàng xin nghỉ phép tìm bác sĩ làm chậm chính sự a?“Tôi có thể chờ một chút nữa làm” Thật muốn cắn hắn một cái.“Tôi không rảnh chờ cô”“Anh không cần chờ tôi”Lôi lạc nhíu mày.“Thời gian cô tranh cãi cùng tôi cũng đủ để tôi giúp cô xem xét vết thương đấy, cô bé .”Dứt lời lại nắm lấy mắt cá chân nàng, cởi giầy nàng ra, mặc kệ những kháng nghị của nàng, mặc kệ rụt rè của nàng, càng làm như không nhìn thấy nàng đang trừng trừng đôi mắt xinh bé? Người này thế nhưng lại trước mặt nàng kêu là “cô bé” quả thật là cao ngạo đến ánh mắt muốn gắn trên đỉnh đầu của “xú tiểu tử”.“Anh làm như vậy làm tôi bị mắng” Nàng cắn răng, bởi vì khẩn trương, bởi vì tức giận mà khốn quẫn. Khiến cho nàng làm cho chính mình quên mất mà buông lời nhịn không được mà trách cứ nam nhân trước mắt.“Hôm nay là bữa tiệc chủ tịch đại nhân tuyển vợ, lẽ ra anh phải ở hội trường mà tìm kiếm cho mình một người vợ tương lai chứ, mà lại ở đây làm cái công việc xử lý vết thương bé tẹo này, anh không chỉ hại tôi bị mắng, còn hại tôi bị người ta ném đá, thậm chí bị người khác ám sát…anh có biết, anh mời khách khứa đến mà không tiếp đãi sao?”Nàng sở dĩ biết, là vì nàng thậm chí hiểu biết về xí nghiệp ở đài loan này không bằng anh, nghĩ vậy nàng liền nhíu mày, hi vọng sự việc vừa phát sinh ngoài ý muốn ở hội trường sẽ không làm cho nàng thành tâm điểm của sự chú ý chứ, ngàn vạn lần không Thật là khó! Nam nhân vật chính hôm nay một tay kéo nàng ra khỏi hội trường, nàng nhất định đã bị người ta chú vậy, Lôi lạc lơ đãng ngắm quần áo của nàng một cái, nhìn biển tên chỉ ba chữ Quý Vân Tranh, anh có thể khẳng định nàng không phải là quản lý của khách sạn, chỉ một cơ sở nho nhỏ mà có thể một cách hợp lý hợp tình nói cho anh, làm người quả thật không thể tưởng tượng.“Cô rất sợ chết?”“Đúng, rất sợ chết!”Lôi lạc nở nụ cười, hạ tay xuống, đem mấy thứ đặt lên bàn trà, mới quay lại đối diện mặt nàng mà thong thả nói “có một cách có thể khiến cô không gặp phải tai nạn gì cả”“Cái gì?”“Làm vợ tôi” Anh không ngần ngại mà buông vân tranh trừng lớn mắt, tai bị ù đi còn nghiêm trọng hơn khi bị Vương Như Quân tát lúc định là lỗ tai bị đánh nên hỏng rồi, mới có thể nghe nói lầm…chắc chắn là “Anh vừa mới nói cái gì?” Hỏi lại lần nữa, không nghe rõ người ta nói gì, thực thất lễ.“Tôi nói, tôi muốn chọn em làm vợ!” nụ cười mê hoặc lòng người, mang theo mười phần mị hoặc. Nét cười hiện lên trên khuôn mặt, chờ đợi một đôi mắt sung sướng mà khóc hẳn là phải cao hứng mà bay lên trời?Một nhân viên phục vụ nhỏ nhoi, đảo mắt có thể bay lên làm phượng hoàng, chẳng lẽ lại không phấn khích đến phát khóc mà nhảy lên?Dù sao, anh chính là muốn nhìn thấy bộ dáng vui đến phát khóc của nàng. Lôi lạc ý xấu mà tưởng định là vui sướng đi, chớp mắt, lệ chảy xuống vui mừng, trăm phần trăm là vui sướng đến động chờ, chờ nàng nhỏm dậy ôm lấy anh, chủ động dâng lên đôi môi hồng phấn mê người kia…là, anh thừa nhận là bản thân đối với cô gái này có điểm chờ mong, dù sao, nàng là một người rất khác, ngoại trừ có được một dáng người hoàn hảo, một đôi mắt kiêu ngạo xinh đẹp, trên người nàng thậm chí còn mang một khí chất phi thường độc đáo – - một khí chất không thể có ở một nữ phục vụ bình thường.“Anh nói đùa hay quá!”quý vân tranh không vui sướng đến phát khóc, còn trắng mắt sợ ứng của nàng làm cho anh nhếch mày một cái “chuyện này có thể nói đùa được sao?”“Cho nên….anh nói thật sao?” đầu kêu loạn, trống tại là như thế nào? Nam nhân này làm sao có thể chọn nàng làm vợ được chứ?Lôi lạc bỗng dưng ôm lấy nàng vào lòng, khuôn mặt tuấn tú, gần nàng nói “Đương nhiên, bây giờ em chỉ cần nói một tiếng đồng ý, là có thể làm vợ sắp cưới của anh.”“Vì sao?” nàng xoay mình khỏi vòng tay anh, sợ tới mức đang trên sôfa mà dựng đứng lên, túi trườm đá trên tay cũng rơi xuống đất, bất quá, nàng quản không được nhiều như vậy, rất nhiều sự việc phải nói cho rõ ràng minh bạch mới được.“Chuyện đó…chủ tịch, tôi cũng không phải là tiểu thư lá ngọc cành vàng gì! Tôi chỉ là một tổ trưởng ẩm thực nhỏ nhoi…không, tôi chỉ là một nhân viên phục vụ nhỏ nhoi thôi, là nhân viên phục vụ nha! Anh nghe rõ rồi chứ!?”Đại chủ tịch với nhân viên phục vụ nhỏ bé? Có ngốc cũng không thể nghĩ ra vân tranh tự hạ thấp bản thân không thương tiếc, chính là không muốn cái vị trí Lôi đại thiếu phu lạc giật nhẹ môi, muốn cười lại không cười nổi, nét mặt khó dò nhìn nàng chằm ứng của cô gái này, dường như là muốn chạy ngay khỏi đây thì khẽ hừ một tiếng.“Từ trước tới giờ tôi chưa từng nói, tôi chọn nhất định phải là thiên kim tiểu thư”“Hả?” Miệng mở lớn thiếu chút nữa làm cho cằm rớt độp xuống đất.“càng bình thường càng tốt, tôi chính là rất coi trọng những người bình thường” chọn một cô gái bình thường làm vợ, tha hồ mà thao túng sai bảo, nhìn cách nào cũng hoàn hảo a. Vừa tưởng tượng, nhịn không được mà khoái quý vân tranh ngây ngẩn cả người?Cái gì cùng cái gì? Nam nhân quỷ quái này rốt cuộc đang nói cái gì?“Tôi thật sự không phải người xinh đẹp nhất ở hội trường đâu” Hại nàng hơn nửa ngày mới tìm lại được đầu lưỡi, lại có vẻ nói năng lộn xộn.“Có phải ngươi thực ngực lớn? của tôi tuy rằng lớn, nhưng cũng không phải là rất lớn, còn nữa, tôi cũng không phải là cao nhất, cái kia….anh thích tóc dài sao? Tôi nói cho anh biết, tôi lập tức sẽ cắt bỏ nó, vì mùa hè sắp đến, rất nóng…nếu anh thích chân dài, Vương tiểu thư vừa rồi chân so với tôi cũng dài hơn, so với tôi cũng xinh đẹp hơn, anh vẫn là nên chọn người khác đi, cám ơn, hẹn gặp lại.”Nói xong, nàng không chút nghĩ ngợi xoay người chạy đi, đã quên chính mình không có đi giầy, đã quên nơi này là tầng thượng chuyên dụng cho chủ tịch, chỉ một mình chủ tịch mới mở được thang máy ở đây, thẳng vọt tới thang máy mới phát hiện chính mình căn bản không có cách nào làm cho thang máy đi xuống lạc tao nhã hướng nàng đi tới, thâm thúy nhìn chằm chằm khuôn mặt của nàng – -“Những gì tôi muốn, chưa từng có gì là không có được, cô bé ạ!”Như là đùa cợt với dáng vẻ chạy nạn chẳng một chút khôn ngoan của nàng, đôi môi khẽ nhếch lên một nụ cười hình cung một cách khiêu khích…Hết chương 1
Lôi lạc, cổ đông lớn của tập đoàn Á Thái - Nhật Bản , Chủ tịch tập đoàn chuyên vận chuyển quốc tế đường hàng không, tàu thủy khắp Á tính đối với những kẻ tà nịnh, tuyệt đối không ưa, vì muốn thoát khỏi sự sắp đặt của mẹ kế, một hôm đã cố ý mở một bữa tiệc ở khách sạn sáu sao, cao giọng tuyên bố tổ chức đại hội tuyển đó còn truyền hình trực tiếp để mọi người cùng chứng lấy một cố gái có ngoại hình thanh lệ xinh xắn là nhân viên phục vụ để trở thành vợ mình! Nhưng hắn ngàn vạn lần không nghĩ tới, chẳng những nàng không chút do dự cao ngạo cự tuyệt hắn, thậm chí còn to gan lớn mật nhắm mặt hắn cho một cái tát hì hì năm đứa con về với má!!-bilun, xoay người bước Quý Vân Tranh chỉ là một nhân viên kiến tập ở khách sạn Á Thái mà thôi. Cho dù hắn là Lôi đại thiếu gia công nhận là người đàn ông độc thân cấp hoàng kim ý nói là vừa có tiền vừa có quyền í ạ! –bilun, cũng không nên không được phép chưa được sự đồng ý của nàng mà tự tiện tuyên bố nàng là vị hôn thê của hắn nha!Hắn rõ ràng bá đạo một cách vô lễ như vậy, không cả tôn trọng ý kiến của ở của nàng cách hắn khá xa, đến cái nhắm mắt làm ngơ, cũng không tin hắn thần thông quảng đại tìm tới cửa, nhanh chóng bắt nàng trở về!
Đại sảnh nhà Long điền, ít khi có đầy đủ mọi người, bao gồm cả người chưa chính thức vào cửa Quý vân tranh. Từ lúc vừa bước vào, Lôi lạc vẫn không buông tay quý vân tranh ra, còn đối với nàng luôn luôn mỉm cười, cái bộ dạng này chưa từng thấy bao giờ, như là muốn cười cho cả hơn hai mươi năm qua một dương thì không may mắn như vậy, từ lúc được quản gia đỡ vào cửa, sắc mặt tái nhợt không nói, chậm rãi đi đến chỗ ngồi ngồi yên một chỗ, đôi chân dài dường như bị tàn phế, thiếu chút nữa còn bị trượt chân ngã ông này giả bộ giỏi ghê!”.Quý vân tranh thấy thế hoảng sợ, như thế nào cũng không nhìn ra mấy ngày trước còn có khí lực để bảo vệ nàng, đánh nhau cùng Lôi lạc, chỉ trong vài ngày đã biến thành cái bộ dạng như người sắp chết đến nơi, nàng nhịn không được muốn tiến lên hỏi thăm, lại bị Lôi lạc dùng ánh mắt ngăn lại.“Nhưng mà…”“Không việc gì đâu, ngoan” Lôi lạc một lần nữa vỗ vỗ tay nàng, dịu dàng mỉm cười với sơn lị tử nhìn thấy cảnh Lôi lạc cùng quý vân tranh cười nói ôn nhu cảm thấy trong lòng đau đớn, buồn khổ, bực tức muốn chạy đến ngăn cản. Cuối cùng nhịn không được anh anh khóc lên tiếng – -“Dì, dượng, hai người lấy lại công bằng cho con, Lạc ca ca chính anh ấy nói chịu trách nhiệm. Thế mà bây giờ lại vui mừng hoan hỉ lôi kéo một nữ nhân vào cửa, rốt cục là muốn đối xử với con như thế nào? Đứa nhỏ trong bụng con phải làm sao bây giờ? Không bằng con chết đi cho xong!”Quý vân tranh tâm nhất ngưng, chân ý thức lùi lại sau, Lôi lạc vẫn không buông tay. Đi lên phía trước, anh đã muốn hợp tác với Lôi dương, việc này để Lôi dương toàn quyền xử lý, trừ khi bất đắc dĩ anh sẽ không nhúng tay minh viễn nhìn Long điền nhã tử liếc mắt một cái, không nói gì, ý muốn nói chuyện này ông cũng không quản, để tự Long điền nhã tử làm chủ, điều này nhiều năm qua đã được bồi dưỡng cho ăn điền nhã tử liền chuyển ánh mắt sang Lôi lạc.“Anh nói đi xem nào, ngày đó, chính miệng anh nói sẽ chăm sóc cho Lị tử cùng đứa nhỏ trong bụng nó, ta nghĩ anh đã quyết định được nên làm thế nào cho tốt.”Lôi lạc còn chưa kịp trả lời, bên kia Lôi dương chợt ho khụ lên, hơn nữa ho như là muốn nôn cả lục phủ ngũ tạng ra ngoài KhiếpLong điền nhã tử chạy nhanh về phía hắn, vỗ vỗ lưng, gọi người mang nước.“Con có sao không? Không thoải mái như vậy thì lên giường nằm nghỉ ngơi đi, làm gì lại theo mọi người đến đây!”“Mẹ à…” Lôi dương thân mật gọi bà một tiếng, cùng tiếng ho khù khụ đứng lên.“Con có việc muốn nói…” Long điền nhã tử đau lòng, nhìn con khổ sở như vậy, nước mắt mau chóng chảy xuống.“Được, được, được, con nói đi, con nói trước đi, mọi người đang nghe”“Con muốn lấy Lị tử” Lời Lôi dương vừa thoát ra khỏi miệng, toàn bộ mọi người trừng mắt nhìn tử dừng khóc, choáng váng. Lôi lạc cũng ngoài ý muốn nhìn Lôi dương, như thế nào cũng không nghĩ đến biện pháp hắn nói là lấy Lị điền nhã tử đình chỉ mọi động tác, miệng há ra, một lúc lâu không nói ra lời.“Đứa trẻ trong bụng Lị tử thực ra là của con, một chút quan hệ với anh hai đều không có” Lôi dương lại một lần nữa hù chết mọi người không cần đền vậy Long điền nhã tử tức giận.“Con nói hươu nói vượn cái gì vậy?”“Con nói thật, đứa trẻ trong bụng cô ấy là của con –”“Trong bụng nó căn bản không có đứa trẻ nào, làm sao có thể là của con?” đúng là dấu đầu lòi đuôi =.=!!!Long điền nhã tử kích động nói ra tiếng, căn bản không chịu nổi khi đứa con dứt ruột đẻ ra nói những lời như vậy, nói xong, mới thấy mình trong lúc cấp bách đã nói ra mọi chuyện, ngượng ngùng cúi đầu, sắc mặt lúc tối lúc đen.“Cái gì?” Lôi lạc nhíu mày, nhìn Phúc sơn lị tử không thể tin được, không nghĩ tới cô lại lừa sơn cũng bị lời nói trong lúc cấp bách của dì mình dọa đến ngây người, không chỉ có kinh ngạc mà còn cả xấu hổ, cô quả không thể tin được chuyện này lại bị dì mình làm hỏng, nói muốn giúp cô thực hiện âm mưu, cuối cùng lại làm ra trò cười như vậy?”Lén lút nhìn Lôi lạc, Lị tử nhìn ánh mắt sắc bén pha chút thất vọng của Lôi lạc, trong lòng tràn đầy đả kích. Như là nháy mắt bị đẩy xuống mười tám tầng địa ngục, cuối cùng không được siêu sự là nực cười! Nàng không những không chiếm được Lạc ca ca yêu, lại còn làm cho khả năng sau này Lạc ca ca không yêu thương nàng nữa…Gọi là mất cả trì lẫn trài ý mà heeee. Còn nữa, cái vị anh họ sắp chết kia lại nói muốn lấy nàng, cho dù thật sự trong bụng nàng có đứa trẻ đi nữa, nàng thà đi phá đi còn hơn.“Con đói bụng, đi tìm cái gì ăn đây, mọi người từ từ nói chuyện”Phúc sơn lị tử thấy không thể lừa dối thêm nữa, liền nhanh chóng tìm cách chạy vật chính nói mang thai chạy đi rồi, thì còn diễn tuồng làm gì nữa.“Gì? Trong bụng Lị tử không có đứa nhỏ?” Lôi dương giả bộ bộ dáng kinh ngạc, khóe môi cũng không tiết lộ ra nét mỉm cười, nụ cười đó, chỉ có Lôi lạc và quý vân tranh nhìn ra, còn những người khác vẫn còn đang chìm đắm trong vở kịch khôi hài này.Anh Lôi dương nhà ta đúng là ngây thơ cụ, cáo già giả dạng nai tơ!!!!“Điều đó thật đáng tiếc, mẹ, con còn nghĩ sắp có con để bồng bế, tin tức này thật làm cho con thương tâm quá a” Nói hết lời, Lôi dương lại tiếp tục dùng sức khụ khụ mấy tiếng giả đò.“Con muốn đứa nhỏ như vậy sao?” Bà thương con, đời này liệu còn có thể làm cha sao? Hốc mắt Long điền nhã tử đỏ đỏ như muốn khóc.“Một khi đã như vậy, sao con không đồng ý lấy vợ xung hỉ cho mẹ? Không có vợ thì làm sao làm cha được?”Trác, trác, trác….“Mẹ…cho dù con có lấy vợ, cũng không có khả năng sinh con…”“Không thử thì làm sao mà biết? Con ngay cả niềm hi vọng này cũng không đáp ứng mẹ sao, thật sự là bất hiếu mà!”“Mẹ, anh hai cùng chị dâu đã có đứa nhỏ rồi!”Lôi minh viễn ngẩn ra, Long điền nhã tử sửng sốt, đem ánh mắt dồn hết về phía Quý vân tranh cùng Lôi lạc mỉm cười gật đầu, thâm tình nhìn về phía người con gái bên cạnh.“Vâng, Vân tranh mang thai. Cha mẹ sắp làm ông bà nội rồi”Lôi minh viễn thoạt nhìn có điểm kích động.“Chuyện này là thật sao?”“Đương nhiên, cha”“Thật sự là tốt quá…” Ông sẽ làm ông nội, nghĩ đến chính mình có thể bế một đứa bé oa oa, mỗi ngày đều đi dạo trong vườn, nghe bé kêu oa oa ông nội ông nội, trong lòng liền vui mừng không thật là khi về già, cũng đều ao ước ngậm kẹo đùa chơi với điền nhã tử thản nhiên bỏ qua một bên mắt, không thể nào cảm thấy vui vẻ với tin tức này, nhưng chuyện đã rồi, thân bà là trưởng bối, cũng phải tỏ vẻ một chút, đành phải nhẹ nhàng đối với họ nói một chút ” chúc mừng a, các con động tác mau lẹ thật”Trong giọng nói của bà, có chút chua, có chút xót, cũng có một chút tiếc hận.“Mẹ….” Lôi dương đột nhiên cầm lấy tay Long điền nhã tử.“Nếu con đồng ý lấy vợ xung hỉ, mẹ có đồng ý đáp ứng tâm nguyện lớn nhất của con không?”“Con…” Long điền nhã tử kinh ngạc nhìn đứa con bà yêu thương nhất, trong thời gian ngắn không biết nên trả lời vấn đề của hắn như thế nào. Bà không muốn trả lời, bởi vì bà biết, tâm nguyện lớn nhất của Lôi dương là muốn đem tập đoàn Á thái nhật bản trao quyền cho Lôi lạc, mà đây là chuyện bà không muốn mà, sức khỏe Lôi dương ngày càng sa sút…có một số việc, có lẽ vẫn phải thỏa hiệp…Lễ cưới đây eeeeeeeeeeeeeKhách sạn Á thái ở Tokyo hôm nay sắc đỏ tràn ngập. Từ trước cửa khách sạn đến tận bên cửa chính là những lẵng hoa san sát nhau, lại tử cửa lớn đến tận bên trong lễ đài, khắp nơi hoa hồng trải thảm đỏ, trong không khí tràn ngập mùi hương hoa hồng ngào ngạt, hạ phong khinh đưa, nháy mắt tràn ngập toàn bộ khách này, đang cử hành một hôn lễ long trọng–khúc nhạc cho lễ kết hôn vang lên rộn ràng, cô dâu Quý vân tranh xinh đẹp trong váy lụa trắng nắm tay cha mình Quý phong tiến vào lễ đường, hai bện chậm rãi rải hoa, hoa tung lên nghênh đón nàng, bên trên lễ đường là một bóng dáng mặc áo bành tô màu trắng chú rể Lôi lạc đang đón lạc hôm nay, thật sự là cứ rối tinh rối mù, luống ca luống cuống, khuôn mặt tuấn mĩ luôn mang theo nụ cười, đứng ở nơi cao nhất đợi nàng, thật giống như là muốn đứng ở nơi đó cả cần tiến thêm một bước, nàng đã có thể gắt gao cầm tay cả đời mình giao cho anh, tính cả cục cưng hạnh phúc…nghĩ đến, Quý vân tranh nhịn không được nước mắt lưng tròng.“Đừng khóc, con gái ngốc, hôm nay là ngày hạnh phúc nhất a” Quý phong nắm chặt tay con gái thủ thỉ, nội tâm tuyệt đối không biểu hiện ra bên ngoài ông, ông hi vọng vợ ông trên trời có linh thiêng có thể nhìn thấy lễ cưới của con gái họ, giống ông đang chứng kiến giây phút hạnh phúc của con gái.“Ba…mẹ trên trời có đang xem không?”“Tất nhiên, bà anh đang xem, hơn nữa còn cười ôn nhu, con là bảo bối của bà ấy, vĩnh viễn là bảo bối.” Nói xong Quý phong nghẹn ngào đứng vân tranh sống mũi cay cay, nước mắt lại rơi xuống.“Ba….ba làm con càng muốn khóc, cha bảo con đừng khóc mà chính mình lại đang khóc đấy.”“Ba đâu có khóc” Chết cũng không nhận, trưởng giả vĩ phong cầm tay con gái gắt gao trao cho Lôi lạc, một khắc không muốn buông tay, hai người đàn ông trước mặt vị mục sư dường như đang đấu sức, làm tay nàng đau đớn.“Ba, con sẽ yêu thương cô ấy cả đời, ba buông tay đi” Lôi lạc mỉm cười cất lời khuyên bảo.“Thật vậy chứ?” Quý phong trừng mắt nhìn anh, trong một giây, ông cảm thấy hối hận lúc trước đã bán đứng con gái mình, ông thực không phải người cha tốt, đem con gái gả cho một nam nhân thâm trầm vậy có được không? Sẽ hạnh phúc chứ? Aiz!“Con hứa, con sẽ yêu cô ấy lẫn cục cưng trong bụng, yêu cả cuộc đời, dùng cả sinh mệnh của con để bảo vệ hai người họ”Lôi lạc thâm tình chân thành nhìn Quý vân tranh. Hai tay nắm chặt tay cho tay, cùng bách niên giai phút này trong đầu óc anh, hiện lên một câu là như vậy, hạnh phúc rất khó tìm sao?Có thể cùng người phụ nữ mình yêu thương sống đến già, cả đời này còn mong muốn gì nữa?Giống với cảm xúc hiện tại của anh, Quý vân tranh hạnh phúc nở nụ mục sư nói xong bản thệ ước hôn nhân, bọn họ không hẹn mà cùng nói ra “Con đồng ý!”Nháy mắt, trên không trung hàng ngàn vạn cánh hoa hồng tung bay, trời quang vạn dặm, dải băng bay khắp không gian, náo nhiệt không thôi…Hôn lễ đi qua, là một hồi vui vẻ sôi nơi từ khắp thế giới đến dự, tây trang hoa phục tham dự tiệc tùng, hôn lễ ngắn ngủi trong nửa giờ, các vị khách dược đưa đến phòng tiệc của khách sạn. Nhân viên khách sạn từ lớn đến nhỏ tấp nập phục vụ khách khứa, có thể nghe được tiếng Anh, Nhật, Pháp, Trung mọi ngóc ngách vang lên, mọi người luôn miệng chúc phúc cho cô dâu cùng chú rể, còn có, một số bàn tán xôn xao xung quanh…Nói, lúc trước trên truyền thông thái tử hàng không cùng thủy vận, chủ tịch tập đoàn Lôi lạc tổ chức đại hội tuyển thê, thế nhưng chỉ vài ngày sau liền công bố trở thành người nối nghiệp tập đoàn Á thái Nhật tức này vừa đưa ra liền khiến mọi người ồ lên, nhất là những người gia tộc nhân sĩ khe khẽ nói nhỏ, họ vốn nghĩ rằng Lôi dương phải là người thừa kế gia nghiệp nhà Long điền thế nào lại trở thành Lôi lạc, làm sao con trai riêng của người giám đốc lại được chọn thành người thừa kế, tiếng sét này làm cho người khác không khỏi sửng sốt.“…Nghe nói là nhị thiếu gia không sống lâu được, nên Long điền nhã tử mới không thể không buông tay”“Tôi cũng nghe nói, nếu Long điền nhã tử vẫn kiên trì trống đối Lôi lạc, mà ban giám đốc không chịu chấp nhận nhị thiếu gia, chỉ sợ làm Long điền gia tộc mất đi tư cách, ba ta làm như vậy là sáng suốt, bằng không lúc đó hai bên đều trắng tay, mất đi quyền kinh doanh Long điền không phải tương đương mất đi hơn nửa giang sơn?”“Đúng vậy, đúng vậy, nghĩ rằng dựa vào một người con bệnh đang hấp hối, chi bằng dựa vào sức lực tài cán của con nuôi…mà, rốt cục con bà ấy mắc bệnh gì? mới hơn hai mươi tuổi đầu mà đã vong mệnh?”“Tôi nghe nói, là một bệnh truyền nhiễm đáng sợ…”Người này có ý đè thấp tiếng nói, đeo kính râm che đi đôi mắt, nhìn xung quanh một cái bộ dạng lén lút thị phi, rồi mới nhỏ giọng nói “Bọn họ đang tìm cho nhị thiếu gia một cô gái, nghe nói là để cưới vợ xung hỉ!”“Cái gì? muốn tìm một cô gái gả cho một người sắp chết?”Có người nhịn không được kêu to “Có nhầm hay không? chuyện vô nhân đạo thế làm sao có thể làm?”“Hư, nhỏ tiếng thôi” Người nói chuyện nóng nảy, dùng sức vỗ vai kêu quỷ người kia một chút.“Ông muốn hại chết tôi à, hôm nay là hôn lễ của con trai lớn người ta, lại rủa người con thứ hai chết…phủi phui cái mồm. Tóm lại, là xem có nhà nào giám gả con gái cho hắn không, tôi đi đây.”Nói xong, người nọ cúi đầu rất nhanh tránh đi, mấy người kia còn lại lại chụm đầu vào nhau tán chuyện…“Thật hay giả vậy?”“Thật là vô nhân đạo!”“Không biết ai lại đem gả con gái cho một người sắp chết”“Tôi nhất định phải đem tin này vụng chộm nói cho bạn bè, để họ không biết lại đem con gái gả cho nhị thiếu gia, rồi làm góa phụ cả đời…”Cứ như vậy, lời đồn đại trong hôn lễ của Lôi lạc cứ thế truyền đi truyền lại khắp nơi a….không biết rằng, người tung ra tin đồn này đích thị là nhị thiếu gia của tập đoàn Á thái nhật bản Lôi dương, hắn mặc quần áo tây trang màu trắng lẻn vào hội trường, tung ra tin đồn, nhưng chả có một người nào có thể nhận ra nói, hôm nay nhị thiếu gia Lôi dương bệnh nặng phải nằm trên giường không thể đi dự hôn lễ quan trọng của anh trai, không có người nào có thể đoán ra hắn là ai nên cũng chẳng quan khi như vậy, hắn cứ thong thả mà đi dạo một hồi nhỉ!Toàn thư hoàn
Cùng đọc truyện Tổng Giám Đốc Tuyển Thê của tác giả Tống Vũ Đồng tại Trùm Truyện. Mong bạn có một trải nghiệm tốt tại lạc, cổ đông lớn của tập đoàn Á Thái - Nhật Bản , Chủ tịch tập đoàn chuyên vận chuyển quốc tế đường hàng không, tàu thủy khắp Á tính đối với những kẻ tà nịnh, tuyệt đối không ưa, vì muốn thoát khỏi sự sắp đặt của mẹ kế, một hôm đã cố ý mở một bữa tiệc ở khách sạn sáu sao, cao giọng tuyên bố tổ chức đại hội tuyển đó còn truyền hình trực tiếp để mọi người cùng chứng lấy một cố gái có ngoại hình thanh lệ xinh xắn là nhân viên phục vụ để trở thành vợ mình! Nhưng hắn ngàn vạn lần không nghĩ tới, chẳng những nàng không chút do dự cao ngạo cự tuyệt hắn, thậm chí còn to gan lớn mật nhắm mặt hắn cho một cái tát hì hì năm đứa con về với má!!-bilun, xoay người bước Quý Vân Tranh chỉ là một nhân viên kiến tập ở khách sạn Á Thái mà thôi. Cho dù hắn là Lôi đại thiếu gia công nhận là người đàn ông độc thân cấp hoàng kim ý nói là vừa có tiền vừa có quyền í ạ! –bilun, cũng không nên không được phép chưa được sự đồng ý của nàng mà tự tiện tuyên bố nàng là vị hôn thê của hắn nha!Hắn rõ ràng bá đạo một cách vô lễ như vậy, không cả tôn trọng ý kiến của ở của nàng cách hắn khá xa, đến cái nhắm mắt làm ngơ, cũng không tin hắn thần thông quảng đại tìm tới cửa, nhanh chóng bắt nàng trở về!
truyện tổng giám đốc tuyển thê