truyện tình yêu của anh thế giới của em sstruyen

Em Là Cả Thế Giới Của Anh. Câu chuyện cổ tích đều là những kết thúc hạnh phúc. Nhưng ngoài đời, có mấy ai là "công chúa", có mấy ai tìm được "bạch mã hoàng tử" của đời mình Trong chuyện cổ tích, cô bé lọ lem xinh đẹp đánh rơi giày tinh, nhờ đó hoàng tử nhặt được rồi ra sức tìm kiếm nàng Danh Sách Chương. Chương 1: Con ma cuồng công việc. Chương 2: Bách hóa tinh quang. Chương 3: Hạ đại công tử. Chương 4: Buổi hòa nhạc lúc nửa đêm. Chương 5: Chào bán hàng mới. Chương 6: Audiobook. Chương 7: Chân đạp hai thuyền. Chương 8: Follow lẫn nhau. Em Là Thế Giới Của Anh. 5.7/10. 26101. Tác giả: Hồng Trần. Thể loại: Ngôn Tình, Đô Thị. Nguồn: Vietpub. Trạng thái: Đang ra. Mọi người, ai cũng nghĩ đến việc giẫm đạp lên anh. Nhưng anh không quan tâm, anh chỉ muốn cùng em, nắm đôi tay ấy, dâng cho em cả thế giới này! Chương 29. Hạ Tu không thèm xem thông báo đang nhảy liên tục trên Weibo mà lập tức nhắn tin cho Giản Ngôn. Nhìn thấy Giản Ngôn gửi lại khuôn mặt cười nhạt, Hạ Tu lập tức thở dài. May là cô vẫn còn để ý tới anh, không giống như anh đã cho Đường Chính vào danh sách đen C1: [hoàn] Thức Ăn Trong Nồi, Em Trong Chăn!!! C2: [hoàn] Dịu Dàng Dành Riêng Em. C3: [hoàn] Khương Tiên Sinh Hôm Nay Cũng Muốn Công Khai. C4: [đang Edit] Chỉ Riêng Mình Em. C5: [đang Edit] Mối Tình Đầu Của Anh. C6: [hoàn] Cả Đời Sủng Ái. C7: [hoàn] Vụng Trộm Yêu Anh (đã Đăng) C8: [đang Anh muốn được ở bên em trọn đời. Anh yêu em. Yêu em không thể kiểm soát. Rất yêu em! Lệ Chi, anh đang nghĩ, có phải em đang nghe đoạn thu âm này vào dịpchúng mình kỷ niệm một năm ngày cưới hay không? Có phải chúng mình đưa em bé của chúng ta đi du lịch không? Anh sẽ đứng dưới bầu trời xanh thẳm của ngày đó, nói với anh và em của ngày hôm nay rằng: Lệ Chi, anh yêu em! Nước mắt tôi cứ Cashberry Lừa Đảo. Editor Yulmi2704Ánh nắng ban mai rực rỡ chiếu xuyên qua khe hở của rèm cửa sổ rơi xuống sàn nhà bằng gỗ, cuối cùng thì Giản Ngôn cũng đã vẽ xong bản thảo cuối cùng.“Xong rồi…”. Cô ngả người ra phía sau tựa lên lưng ghế, vươn vai duỗi thắt lưng. Cái chụp mắt đang đeo lỏng lẻo trên đầu theo động tác của cô rơi xuống đất, cô cũng chẳng thèm để người trợ lý vừa nghe cô nói liền giống như đang đứng trước vực thẳm thì được kéo trở lại, trong mắt cuối cùng cũng có chút sinh khí “Cuối cùng cũng hoàn thành…”.Có trời mới biết. bọn họ đã liên tục thức đêm làm thêm giờ nửa tháng nay, chỉ cần thêm một ngày nữa thì bọn họ có thể ngất bất cứ lúc nào.“Tôi đi rửa mặt, các cô kiểm tra lại một chút, đợi lát nữa Lâm Trân sẽ mang đồ ăn sáng tới”.“Vâng, sư phụ”.Hai người trợ lý đợi cô rời khỏi phòng liền nằm bò ra bàn, không ai muốn nhìn bản thảo thêm một lần nào nữa.“Trời ạ, Đường Chỉ sư phụ chính là một con ma cuồng công việc, sao lúc đầu tôi lại đi theo cô ấy cơ chứ”. Trợ lý Giáp nhỏ giọng than thở.“Tôi cũng vậy”. Trợ lý Ất bức xúc nói “Bản thảo của hai kỳ tạp chí lại giao trong một lần, không phải vội vàng viết xong kết thúc sao?”“Tôi nghe Lâm tổng nói, cô ấy muốn cho ra mắt tác phẩm mớ nên mới cần chuẩn bị”.“Hả?” Trợ lý Ất không dám tin vào tai mình “Cô ấy là người máy sao, không cần nghỉ ngơi à? Tại sao lại phải liều mạng như vậy cơ chứ!”“Kiếm nhiều tiền chứ còn sao nữa”.“Tiền cô ấy kiếm được còn ít sao! Bản quyền phim điện ảnh Thượng khả’, phim truyền hình và phim hoạt hình đều đã bán hết rồi, hơn nữa tiền nhuận bút, tiền bản quyền của cô ấy với mấy tác phẩm này mấy năm nay cũng phải kiếm được mấy chục triệu rồi, còn chưa đủ ư?”“Đâu có ai ngại mình nhiều tiền…”Lúc Giản Ngôn quay lại vừa lúc nghe thấy hai trợ lý ngồi bên trong đang oán giận mình. “Sư phụ của chúng ta không có bạn trai cũng không sao cả, nhưng tôi có bạn trai cơ mà! Tôi ở đây nửa tháng, chẳng phải bạn trai cũng muốn chia tay sao!”Tôi cũng vậy, hôm qua cũng cãi nhau với hắn một trận. Tôi tăng ca đã vô cùng mệt mỏi mà hắn ta còn nói tôi”.“Cậu nói xem, sư phụ xinh đẹp như vậy nhưng tại sao lại không có bạn trai? Nếu có bạn trai không chừng sau này sẽ không liều mạng làm việc như vậy nữa”.“Ai biết, mặc dù mỗi ngày cô ấy đều tự nhốt mình trong nhà để vẽ, nhưng lại ăn mặc đẹp như vậy, chẳng lẽ là để cho chúng ta ngắm sao?”“Ha ha ha, đúng vậy, hơn nữa quần áo của cô ấy cũng cực kỳ đắt tiền…”Giản Ngôn nghe đến đây liền giơ tay gõ cửa, đi vào “Nói chuyện gì vậy, lại náo nhiệt như thế?”Hai người trợ lý hơi sững người, trợ lý Ất phản ứng nhanh, cười ha hả “Chúng em đang bàn luận tin tức trên trang nhất, paparazi tung tin hot Hạ đại công tử của bách hóa Tinh Quang là bạn trai của Vương Tâm Viễn!”“Vương Tâm Viễn? Chính là nữ minh tinh đó sao?”“Đúng vậy, chính là cô ấy!”Giản Ngôn khẽ nhướn mày “Lần trước tôi nghe nói Đới Hiểu cũng là bạn gái của Hạ đại công tử mà”.Trợ lý Giáp là người ngưỡng mộ Hạ đại công tử, lúc này phải đứng ra nói thay anh “Hạ đại công tử lúc nào cũng bị’ trở thành bạn trai, đây đã là lần thứ chín rồi…” Paparazi cũng là dựa vào tính cách dễ chịu của Hạ đại công tử, nếu như đổi lại là Tống Nam hay Tống Tổng thì nửa phút sau bọn họ đã phá sản Ngôn có cũng được không có cũng được gật đầu một cái, dường như không có hứng thú với mấy tin bát quái này “Hai người đi rửa mặt đi”.Hai người trợ lý đồng thanh “Vâng” một tiếng, nhanh chóng đi ra ngoài, Giản Ngôn quay lại trước máy tính, bắt đầu sửa sang lại bản thảo truyện tranh. Mười phút sau Lâm Trân mang đồ ăn sáng nóng hổi tới, hai người trợ lý nhìn thấy cô liền nhào tới giống như sói đói “Lâm tổng, chị thật tốt!”“Từ từ thôi, nóng đấy”. Lâm Trân để đồ ăn lên bàn, sau đó cầm một hộp sữa nóng và một bát cháo thịt trứng muối đưa cho Giản Ngôn “Em cũng ăn đi”.“Ừ”. Giản Ngôn một tay bưng bát cháo, một tay đưa máy tính bảng cho cô “Bản thảo ở bên trong, chị xem qua một chút, nếu không có vấn đề gì thì có thể gọi biên tập được rồi, nói là phải nhanh chóng đem đi in”.Lâm Trân cầm máy tính bảng ngồi xuống ghế sa lon, lật xem từng trang một. Tổng cộng có 56 trang, đây là đại kết cục của tác phẩm đã kéo dài ba năm rưỡi “Ừm, trong khoảng thời gian ngắn như vậy chị không biết nên nói như thế nào…”. Lâm Trân im lặng một chút, cố gắng nặn ra một câu “Quần áo của nhân vật đẹp thật đấy!” Tác phẩm của Giản Ngôn nổi bật bởi nhân vật đẹp và quần áo tinh tế, hấp hẫn phần lớn nhóm độc giả nữ. Đồng thời nội dung cũng là về câu chuyện giữa thiếu nữ và nhân vật nam chính quyến rũ, càng khiến cho độc giả muốn ngừng mà không lý Ất nghe Lâm Trân nói xong, nuốt thìa cháo trong miệng xuống, cũng không thèm quan tâm có nóng hay không “Đúng đúng! Lúc chúng tôi nhìn thấy cũng vô cùng kinh ngạc, Đường Chỉ sư phụ không hổ danh là tốt nghiệp chuyên ngành thiết kế thời trang!” Mặc dù bọn họ khó tránh khỏi việc oán giận với cường độ công việc áp lực cao, nhưng đối với tác phẩm của Giản Ngôn mà nói thì vô cùng bội Ngôn bình tĩnh nói “Được rồi, đừng có nịnh, ăn xong rồi nhanh về nhà ngủ đi”.Lâm Trân nghe vậy liền liên tục gật đầu “Khoảng thời gian này mọi người đều đã vất vả rồi, mau về nghỉ ngơi đi”.Hai người trợ lý ăn xong liền thu dọn đồ đạc rời đi, Lâm Trân vẫn ngồi trên ghế sa lon nhìn Giản Ngôn, nói “Trang bìa của tạp chí kỳ này đã chuẩn bị ổn thỏa”.Giản Ngôn chỉ ngáp một cái, nói “Chị không có chuyện gì thì cũng mau đi đi, em cũng phải ngủ một giấc đã”.Lâm Trân nói “Không biết tại sao nghe em nói buồn ngủ chị lại có chút xúc động”.Giản Ngôn “…”Lâm Trân thả máy tính bảng trong tay xuống, đi tới trước bàn làm viêc của Giản Ngôn “Hôm nay chị có nghe tin tức trên báo…”.“Hạ đại công tử lại có bạn gái?”“…” Lâm Trân yên lặng một chút, hỏi “Em nghe ai nói?”Giản Ngôn trừng mắt nhìn, sau đó đưa tay làm động tác mời’ “Chị cứ tiếp tục”.Lâm Trân nghĩ một chút mới nhớ ra mình vừa muốn nói gì “Hôm nay chị thấy tin trên báo, lại có người mệt đến chết rồi, thật thảm”.“… Cho nên?”“Cho nên em cần phải nghỉ ngơi, thừa dịp Thượng khả’ kết thúc, đúng lúc có thể đi du lịch một chuyến, chị cho em nghỉ”.Giản Ngôn cười nói “Lấy đâu ra thời gian đi du lịch, em còn phải chuẩn bị tác phẩm mới”.Lâm Trân nghiêm mặt dạy dỗ cô “Không cần gấp như thế, độc giả sẽ không quên em nhanh như vậy đâu”.Giản Ngôn không lên tiếng, Lâm Trân lại nói “Em nói thử xem, tính từ lúc em đi theo chị tới giờ đã năm năm rồi, đã có lúc nào em nghỉ ngơi chưa? Em giống như một con quay không ngừng chuyển động, ngay cả sang nước ngoài xem tuần lễ thời trang cũng chỉ đến xem rồi nhanh chóng quay về tiếp tục vẽ, sao em không nhân cơ hội mà ở lại nước ngoài chơi một chuyến?”“Thời gian đi chơi đó em có thể vẽ xong rất nhiều bản thảo rồi”.Mặc dù Lâm Trân là bà chủ, nhưng đối với một Giản Ngôn cuồng công việc cũng cảm thấy mệt mỏi “Coi như em không nghỉ ngơi thì trợ lý của em cũng phải nghỉ ngơi chứ? Em nhìn xem, người ta lúc tới là hai cô gái xinh đẹp biết bao, bây giờ đều bị em tàn phá thành hình dạnh gì rồi”.Giản Ngôn nhớ lại mấy lời than phiền của hai người trợ lý lúc trước, khẽ cau mày nói “Chị tìm thêm trợ lý cho em đi, lúc bận rộn còn có thể để cho bọn họ thay nhau nghỉ ngơi một chút”.Lâm Trân “…”Cô vừa muốn mở miệng, nhưng còn chưa kịp nói thì đã bị Giản Ngôn cắt ngang “Được rồi, hoàn cảnh của em cũng đâu phải chị không biết, em đi tắm trước đây”.Cô nói xong liền đứng dậy đi vào phòng tắm, sau khi tắm rửa kỳ cọ bằng nước ấm thì mệt mỏi tích lũy bao lâu mới được giải Ngôn khẽ thở dài, trong đầu hiện ra hình ảnh lúc mới quen Lâm ấy cô vừa tốt nghiệp đại học, đăng lên Weibo một bộ truyện tranh ngắn, lấy một cái tên đặc biệt “Vườn pháp thuật Eden”.Bộ truyện tranh này chẳng qua cô chỉ là thuận tay vẽ, nội dung cũng lồng ghép một ít chuyện lúc cô còn đi học, nhưng không ngờ lại được Lâm Trân nhìn trúng. Lúc đó Weibo còn chưa thịnh hành như bây giờ, Giản Ngôn cảm thấy đây chính là duyên phận ông trời đã định đó Lâm Trân vẫn còn là biên tập cho tạp chí truyện tranh, cô ấy nói Giản Ngôn phát triển câu chuyện này thành một câu chuyện hoàn chỉnh để cô ấy nộp cho tạp chí thử xem. Giản Ngôn thực ra cũng chỉ thử gửi bản thảo một lần, không nghĩ sau khi được đăng, cô gái nhỏ với ước mơ trở thành nhà thiết kế lại trở nên nổi tiếng, vô cùng được hoan Ngôn chỉ một lần như vậy mà nổi tiếng, cô gái nhỏ’ kia cuối cũng cũng không trở thành nhà thiết kế mà lại trở thành họa sĩ vẽ truyện tranh.“Vườn pháp thuật Eden” đã được đăng trên tạp chí hơn một năm, lúc đó Lâm Trân vì nhiều nguyên nhân nên đã nghỉ làm ở tạp chí. Cô ấy tự mình mở một phòng làm việc, chiêu mộ vài người, Giản Ngôn cũng nằm trong số làm việc ban đầu rất khó khăn, Giản Ngôn vào lúc này đã bắt đầu vẽ “Thượng khả”, có thể nói, tác phẩm này đã mở ra thị trường cho phòng làm mắt năm năm đã trôi qua, Giản Ngôn nhớ lại năm năm trong đời mình này, chợt phát hiện ra cô chỉ làm một mạng kiếm tiền. Cô cũng sẽ cảm thấy mệt mỏi, nhưng cô không có cách nào dừng lại, cũng không dám dừng khi ra khỏi phòng tắm, Giản Ngôn đi tới trước tủ quần áo. Cô có một phòng để quần áo cực lớn, mỗi lần chọn quần áo cho bản thân đều là thời khắc cô cảm thấy hạnh phúc Lily & SA *… Ánh mắt lướt qua từng sản phẩm đắt giá, Giản Ngôn cảm thấy linh hồn mình như được thăng hoa.* tên các nhãn hàng thời trangQuả nhiên, cách để hết buồn chỉ có thể là đột nhiên phát cô mặc xong áo choàng ngủ bằng nhung, chân trần bước xuống lầu, Lâm Trân vẫn chưa thấy quần áo trên người cô, Lâm Trân không nhịn được chép miệng một cái “Cả ngày chẳng ra khỏi cửa, em mặc đẹp như vậy cho ai nhìn?”Giản Ngôn “Cho bản thân em nhìn không được sao? Cho dù cuộc sống có khổ sợ mệt mỏi thế nào đi chăng nữa thì em vẫn phải luôn xinh đẹp nhất”.Lâm Trân “…”“Hơn nữa đây là áo ngủ, em chuẩn bị đi ngủ rồi mà sao chị vẫn còn chưa đi?”Lâm Trân nói “À, đang chuẩn bị đi thì nhìn thấy tin mà em nhắc đến về bạn gái của Hạ đại công tử, đứng đầu mục giải trí ngày hôm nay đó”.Giản Ngôn nhún vai một cái, cầm hộp sữa đã bắt đầu lạnh trên bàn lên uống một Trân vẫn đang chăm chú đọc báo nói “Em nói xem, tại sao lần nào paparazi cũng khẳng định là Hạ đại công tử, không thấy chán sao? Nhưng Hạ đại công tử đúng là đẹp trai thật, em có muốn nhìn không?”“Không, em dị ứng với đàn ông”.Lâm Trân lẩm bẩm gì đó, rồi lại nói về chuyện cũ “Đúng rồi, chị cho em nghỉ một tháng, hãy nghỉ ngơi đi”.“Hai trợ lý của em có thể nghỉ, nhưng em còn có chuyện khác phải làm”.“Em có chuyện gì?” Lâm Trân cau mày, chẳng lẽ con bé này lại còn không cần cả trợ lý, muốn tự vẽ một mình?Giản Ngôn nhìn cô, dáng vẻ phóng khoáng trừng mắt nói “Em phải đến bách hóa Tinh Quang bán quần áo”. Editor CửuBeta-er Yulmi2704Giản Ngôn và Hạ Tu vừa mới tới Pháp thì sự việc của Hạ Thần ở bên này cũng bại năm nay Hạ Cảnh Long chỉ hoạt động ở công ty của ông, bình thường chỉ quan tâm tới tình hình hoạt động của của công viên Tinh Quang lẫn bách hóa Tinh Quang thông qua hội nghị thường kỳ của tập đoàn. Chỉ có điều lần này xảy ra chuyện lớn như thế mà bên cạnh chẳng ai thông báo cho ông kịp thời tức sôi máu về đến nhà, lôi cổ Hạ Thần còn đang ngủ dậy “Anh còn có tâm trạng mà ngủ cơ à? Tôi hỏi anh, chuyện Samuel có phải anh làm không?”Hạ Thần vẫn đang còn lim dim buồn ngủ nhìn vào hai mắt ông, khóe miệng nở nụ cười lãnh đạm “Bố nói Samuel gì cơ, là ai thế?”Hạ Cảnh Long thấy thái độ anh ta giống như chưa thấy quan tài chưa nhỏ lệ thì càng tức thêm “Được, thế thì tôi nói thẳng luôn, có phải anh tiết lộ dự án của bách hóa Tinh Quang cho Thượng n không?”Hạ Thần giơ tay vò tóc, không nói lời nào, Hạ Cảnh Long lại cho rằng anh ta đang ngầm thừa nhận “Hạ Thần, rốt cuộc anh đang nghĩ cái quái gì thế hả? Kể cả anh không ưa anh trai mình thì bách hóa Tinh Quang cũng là sản nghiệp nhà ta, sao anh lại đi giúp người ngoài?”Hạ Thần cười lạnh, ngước mắt lên nhìn ông hỏi vặn “Thế làm sao bố lại nghĩ con không coi Hạ Tu là người ngoài?”Hạ Cảnh Long nhất thời cứng họng.“Hơn nữa bách hóa Tinh Quang là do bố kinh doanh cùng Hạ Tu, nó với con chẳng có nửa xu dính dáng nào cả.”“Anh nói cái quái gì thế? Bách hóa Tinh Quang cũng trực thuộc tập đoàn Hạ Thị, anh cũng đừng quên anh họ Hạ.”“Thế bố giáo bách hóa Tinh Quang cho con đi.”Hạ Cảnh Long mím môi, một lúc sau mới hết trầm tư nói “Con quản lý công viên Tinh Quang, Hạ Tu phụ trách bách hóa Tinh Quang, như thế không ổn à?” “Tất nhiên là không ổn rồi! Ai chẳng biết doanh thu mỗi năm của bách hóa Tinh Quang vượt xa công viên Tinh Quang. Cả nước ở đâu chẳng có bách hóa Tinh Quang, bố có giỏi thì mở công viên Tinh Quang trên toàn quốc đi!”Hạ Cảnh Long nén giận lần nữa, thở dài nói “Công viên Tinh Quang là nơi ta và mẹ con đầu tư thành lập cùng nhau, trong tương lai mấy chục năm nữa chính phủ sẽ đẩy mạnh phát triển nó, triển vọng không thể ước lượng được.”“Cũng chẳng thể bằng bách hóa Tinh Quang được!”Hạ Cảnh Long híp mắt “Hạ Thần, năm nay con đã 27 tuổi rồi, đừng có suy nghĩ ngây thơ như thế nữa được không? Anh con lúc nào cũng được chỗ tốt, còn còn thì không tốt phải không? Nếu bây giờ ta giao công viên Tinh Quang cho Hạ Tu quản lý, chắc con lại thấy công viên Tinh Quang tốt hơn ấy nhỉ?”Hạ Thần mím môi nhưng lại chẳng tìm được lời nào để phản bác, cuối cùng đành cười giễu một cái, nhìn Hạ Cảnh Long nói “Không phải chuyện củaSamuel đã được giải quyết rồi sao? Còn đáng để bố chạy tới đây mắng con à? Còn nói không phải tại bố thiên vị?”Hạ Cảnh Long nhíu mày nói “Giải quyết được vấn đề chứng minh Hạ Tu có năng lực làm việc, không có nghĩa là việc làm của con được bỏ qua. Hôm nay con ở nhà suy nghĩ cho tỉnh táo lại đi.”Hạ Cảnh Long bước nhanh ra ngoài, còn đóng cửa cái “rầm”. Hạ Thần đạp cái bàn một phát, túm gối ném mạnh về phía Thần phải ở nhà suy nghĩ một ngày làm Triệu Dĩnh Phương đứng ngồi không yên, đến thẳng công ty tìm Hạ Cảnh Long. Hạ Cảnh Long vừa mới họp xong thì thấy Triệu Dĩnh Phương nổi giận đùng đùng bước tới, bèn khoát tay với mấy người bên cạnh, ý bảo bọn họ đi trước.“Có chuyện gì thì về phòng rồi nói.” Trong lòng đã đoán được lý do vì sao bà lại đến, Hạ Cảnh Long bước nhanh về phía phòng làm việc của mình. Triệu Dĩnh Phương mặt hằm hằm đi sau lưng ông, vừa mới đóng cửa phòng lại đã nổi đóa lên “Hạ Cảnh Long, ông có ý gì thế hả? Không phải Thần mới làm sai có tí việc thôi à, ông có cần phải mắng thằng bé tới nỗi vậy không? Sao thế, chỉ có mới Hạ Tu mới là con trai ông thôi à, còn thằng bé thì không phải phải không?”Sắc mặt Hạ Cảnh Long không tốt cho lắm “Thằng bé mà không phải là con trai tôi thì còn lâu tôi mới để ý tới nó! Nó gây ra chuyện như thế mà bà còn bảo là nhỏ hả? Thằng bé trở nên như thế này cũng là do bà nuông chiều mà ra cả!”“Tôi nuông chiều nó? Đúng thế, tôi mà không chiều, liệu còn ai quan tâm thằng bé không?”“Ý bà là tôi không quan tâm tới thằng bé?”“Nếu ông thương thằng bé thì tại sao lại không giao bách hóa Tinh Quang cho nó? Còn không phải do ông xây bách hóa Tinh Quang vì người đàn bà kia sao?” Hạ Cảnh Lòng buồn bực đi qua đi lại trong phòng làm việc một lúc lâu mới trầm giọng nói “Tại sao các người cứ nhằm vào bách hóa Tinh Quang mãi không buông vậy? Vậy hôm nay tôi cho cô biết, bách hóa Tinh Quang là do tôi gây dựng nên, đất tôi mua, nhà cũng là tôixây, cho dù mấy năm nay mở rộng không ít, nhưng cũng chẳng bớt lấy một đồng của nhà họ Triệu các bà, tôi muốn để lại cho ai thì là của người đấy!”Ông vừa nói xong những lời này, Triệu Dĩnh Phương tựa như bị đả kích vô cùng nặng nề, chỉ vào mặt ông giận dữ nói “Tốt lắm, sau nhiều năm như vậy cuối cùng ông cũng nói những lời trong lòng mình ra rồi, có phải ông cũng định để lại số cổ phần công ty trong tay ông cho đứa con hoang đấy không? Hạ Cảnh Long, Hạ Thần cũng là con trai của ông đấy, ông không thể thiên vị như vậy được!”Hạ Cảnh Long trầm ngâm một lát, nhìn bà nói “Hạ Thần và Hạ Tu không giống nhau, Hạ Thần còn có cô và nhà họ Triệu, thậm chí là nhà họ Từ nữa, nhưng mà Hạ Tu, thằng bé có tôi mà thôi.”“Được lắm, nếu ông không dành phần hơn cho Hạ Thần, thì còn lâu tôi mới để cho thằng con hoang đó được lợi!” Triệu Dĩnh Phương tức giận ngút trời ném lại câu này, đạp cửa bỏ Cảnh Long mệt mỏi vô lực ngồi xuống ghế làm việc, đưa tay xoa xoa huyệt Thái Dương đang đau Dĩnh Phương bỏ đi xong thì quay thẳng về nhà, thấy Hạ Thần vẫn đang tự nhốt mình trong phòng thì gõ cửa một cái rồi bước vào, nhìn anh ta đang nằm trên sofa đưa lưng về cửa.“Thần ơi.” Bà kêu Hạ Thần một tiếng, anh ta không đáp lại. Bà mím môi, cười miễn cưỡng, nhìn lưng Hạ Thần mà nói “Con yên tâm, chuyện này mẹ sẽ giải quyết thay con, Hạ Tu không vui vẻ được mấy ngày đâu.”Lông mi Hạ Thần khẽ rung, mở mắt Dĩnh Phương thấy anh ta vẫn lặng thinh không nói, bà liền kể kế hoạch của mình cho anh ta nghe “Điểm nổi bật nhất của bách hóa Tinh Quang ngoại trừ Mộng Huyễn Y Thụ của Hạ Tu ra thì còn có cửa hàng của Úc thị nữa. Sự tăng trưởng tiêu thụ trong vòng mấy năm gần đây của bách hóa Tinh Quang có một phần lớn là do Úc Thị đem lại. Nếu như chúng ta lôi kéo được doanh nghiệp này về thì chắc chắn sẽ tạo cho Hạ Tu một đả kích lớn.” Bà nói tới đây, đôi mắt cũng trở nên ngoan độc, “Nhân cơ hội trong hai ngày Hạ Tu không có mặt này, mẹ sẽ cho người liên hệ với họ, sẽ có tin tức nhanh thôi.”Hạ Tu hiện đang ở nước Pháp xa xôi không hay biết, nhà họ Hạ bây giờ đã loạn tới mức chó gà cũng không yên nữa rồi, vấn đề đau dâuf nhất hiện tại của anh là làm sao để thuyết phục Giản Ngôn thôi không tới tiệm bánh ngọt thứ 6 trong ngày hôm nay nữa, mà quay về khách sạn ngủ cung anh.“”Vẫn kịp, vẫn kịp, may mà chưa đóng cửa.” Giản Ngôn lôi Hạ Tu chạy thẳng vào trong quán. Nhìn thực đơn đầy những loại bánh ngọt xinh đẹp, con sâu háu ăn trong người Giản Ngôn lại rục rịch hoạt động rồi “Thực ra điểm yếu lớn nhất của em là tình yêu vô cùng to lớn đối với bánh phô mai sầu riêng.”Hạ Tu giương mắt nhìn cô một chút, anh phát hiện ra lúc Giản Ngôn nói tiếng Pháp lưu loát nhất là lúc cô gọi tên các món tiếc anh chàng nhân viên tóc vàng đẹp trai của tiệm lại nhìn cô cười xin lỗi “Xin thứ lỗi, hôm nay chúng tôi đã bán hết lọai này rồi.”Mặc dù Giản Ngôn rất buồn bực nhưng vẫn nhanh chóng gọi một món khác “Thế cho tôi một bánh kem cuộn dâu tây đi.”Anh nhân viên cửa tiệm vẫn tiệp tục nhìn cô xin lỗi “Xin thứ lỗi, tất cả mặt hàng từ dâu tây cũng hết sạch rồi ạ.”Giản Ngôn “…”Cô nhìn Hạ Tu oán thán “Thấy chưa, vẫn tới trễ rồi!”Hạ Tu cười không được mà khóc cũng chẳng xong “Đường Chỉ sư phụ à, chúng ta đã ghé cả thảy 5 cửa hàng rồi đấy.” Dạ dày của Giản Ngôn cơ bản có phải là 128GB đâu, là không giới hạn mới đúng!Giản Ngôn bĩu môi, vẫn nhìn thực đơn cố gắng gọi tiếp “Vậy bánh phô mai chanh việt quất chắc vẫn còn chứ?”Bây giờ anh chàng nhân viên mới gật đầu “Cái này thì vẫn còn, cả bánh cookie được làm thủ công nữa, sữa chua còn một ly cuối cùng.”Giản Ngôn thấy thế thì hai mắt sáng rực lên “Thế thì tốt quá, cho tôi mỗi loại một phần đi, cám ơn.”Hạ Tu “…”Anh nhớ lại hành trình cả ngày nay của 2 người một chút, mới sớm ra đã chạy đến các tiệm bánh ngọt rồi, hết tiệm này đến tiệm khác, ăn hết loại này đến loại khác. Ngoài chuyện đó ra thì những chuyện khác một chút cũng chưa đụng chí anh còn chẳng kịp để ý xem trời hôm nay có xanh hay không Ngôn chụp một bàn đầy đồ ăn rồi đăng weibo, sau đó cầm thìa lên nhìn Hạ Tu “A…”“…” Hạ Tu rốt cuộc cũng không nhịn cười nổi nữa, cười một tiếng “Anh không ăn được nữa.”Giản Ngôn bất ngờ “Sao sức chiến đấu của anh kém thế!”“Sao em không nói là sức chiến đấu của em quá mạnh đi!”“Làm gì có đâu, do quãng đường giữa mấy tiệm xa, chúng ta chạy được tới nơi thì cũng tiêu hóa hết đồ ăn rồi.”“Hệ tiêu hóa của anh không tốt như em đâu.” Giản Ngôn chân thành đề nghị Em có thuốc trợ giúp tiêu hóa, anh có muốn dùng không? Dùng xong chắc chắn sẽ trở thành một vị nam tử hán, có thể đại chiến 300 hiệp.”“…. Không cần, cám ơn.”Đến cuối anh cũng chỉ giúp cô xử lý một nửa cốc sữa chua với 2 miếng bánh quy, còn đâu thị đều bị Giản Ngôn tiêu diệt gọn cả. Sau khi ra khỏi tiệm bánh, Giản Ngôn cuối cùng cũng thấy khó chịu “Hay là chúng ta đi dạo một chút đi, em muốn cảm nhận phong cảnh của nước khác.”Hạ Tu đáp “Anh vô cùng cảm động đấy, ngày mai chúng ta phải về nước rồi, rốt cuộc thì em cũng nhớ tới việc cảm nhận phong cảnh của nước người ta.”“Hờ hờ…” Giản Ngôn mím môi, “Thật ra thì thưởng thức món ăn ngon của nước ngoài cũng là một kiểu cảm nhận mà, đúng không?”“Ừ, Đường Chỉ sư phụ nói đúng là đúng.”Giản Ngôn cười khẽ, không nói gì nữa, Hạ Tu đi phía sau lưng cô một lúc, cuối cùng thì kéo tay cô lại, mười ngón tay đan vào Ngôn cúi xuống nhìn chỗ tay hai người đang nắm, ngước mắt hỏi Hạ Tu “Sao anh lại nắm tay em?”Hạ Tu đáp “Trên phố đông người, nhỡ lát nữa có người đàn ông nào va phải em, em đè họ ra đánh một trận trên đường cũng không hay cho lắm.”Giản Ngôn “May là bây giờ em đã điều chỉnh tâm trạng tốt, nếu không thì anh đã sớm bị đánh rồi.”Hạ Tu cúi đầu nhìn cô cười “Vẫn nên cẩn thận một chút, em mà đánh người ở đây thì có khi còn trở thành vấn đề quốc tế ấy chứ, anh không muốn mang phiền phức về cho tổ quốc đâu.”Giản Ngôn “…”Hàng năm cô đóng thuế cho quốc gia nhiều đến như thế, thỉnh thoảng gây chút rắc rối chắc cũng không có vấn đề gì điều người nào đó năm tay cô thật chặt, cô cũng chẳng hề gạt người cùng đi một đoạn đường này mà chụp không ít hình, mua cũng không ít đồ, mãi đến sau Hạ Tu sợ Giản Ngôn đi giày cao gót đau chân nên mới gọi xe đưa bọn họ về khách đến khách sạn, hai người cũng chẳng buồn ăn cơm tối nữa, Hạ Tu bèn trao đổi chuyện ngủ với cô trước “Hai ngày nay em bị lệch múi giờ, rất mệt mỏi, vừa đặt lưng xuống gối đã ngủ rồi, hôm nay ăn nhiều đồ ăn chứa hàm lượng calo lớn như thế, trước khi ngủ liệu có nên vận động một chút không?” Editor Yulmi2704Giọng nói của anh ta vô cùng dễ nghe, mỗi một chữ đều giống như mang theo điện, vừa nói ra đã khiến cho lòng Giản Ngôn tê căn bản không để ý đến anh ta nói gì, trong một thoáng cô đã bị mê hoặc bởi giọng nói hấp dẫn ấy, chỉ muốn nghe anh ta nói thêm nhiều người đàn ông nói xong liền rời đi, Giản Ngôn lúc này cũng định thần lại. Trời ạ, cô vừa mới có suy nghĩ gì vậy? Sao lại có thể giống như biến thái vậy chứ!Lúc cô vẫn còn đang ảo não thì giọng nói khe khẽ của hai nhân viên bán hàng bên cạnh lơ đãng truyền vào tai cô.“Á, giám đốc Hạ quay trở về rồi sao?”“Tốt quá, mỗi ngày tôi lại có thêm động lực để đi làm rồi”.“… Động lực đi làm của cô không phải tiền lương sao?”“Thứ nông cạn như vậy sao có thể so sánh với sắc đẹp của giám đốc Hạ được?”Khóe mắt Giản Ngôn khẽ giật, người vừa nãy… chính là Hạ đại công tử nổi danh khắp nơi sao?“Xin lỗi, chị có thể giúp em nhìn xem bộ quần áo này như thế nào không?”Giọng nói của một nữ sinh truyền tới, Giản Ngôn quay đầu lại nhìn, là một cô gái trẻ tuổi. Cô gái này hẳn là vừa mới tốt nghiệp bắt đầu đi làm, trên người mặc một chiếc áo len dệt kiểu mới, giá bán 468 dù chỉ là một khách hàng bình thường, nhưng Giản Ngôi đối đãi với khách hàng đều như nhau. Cô cười với cô gái kia một cái, nói “Rất được, áo len dệt là sản phẩm chủ đạo mùa thu đông, màu trắng cũng vô cùng dễ phối đồ, có thể tạo ra nhiều phong cách khác nhau”.Nữ sinh kia nghe Giản Ngôn nói xong tỏ ra rất vui vẻ “Em cũng cảm thấy như vậy”.Giản Ngôn lại nhìn cô gái một chút, nói “Nhưng bộ quần áo này lại thiếu một điểm nhấn, chờ chút”. Giản Ngôn vừa nói vừa đi tới trước một gian hàng, lấy một chiếc khăn lụa màu vàng in hoa tới “Khăn lụa là một trong những phụ kiện cần thiết trong mùa thu đông năm nay, thêm vào một chi tiết nhỏ có thể mang lại sự thay đổi vừa nói vừa giúp nữ sinh kia đeo khăn lụa lên cổ, sau đó tránh sang một bên để cô ấy soi gương “Thế nào?”“Rất đẹp”. Nữ sinh sờ lên chỗ thắt nơ trên khăn lụa, ngẩng đầu nhìn Giản Ngôn “Tại sao chị lại có mắt thẩm mỹ tốt như thế? Trước kia em cũng mua một cái khăn lụa nhưng không biết kết hợp nên chỉ có thể để không ở nhà”. Giản Ngôn “Luyện nhiều sẽ được, tạo thành thói quen rồi thì sẽ nhanh nhạy hơn”.“Chị có thể dạy em không?”“Đương nhiên có thể”.Tổ trưởng đứng bên cạnh nhìn Giản Ngôn dạy khách hàng thắt khăn lụa, hài lòng gật đầu một cái, người mới này cũng không tệ này Hạ Tu cũng đang ngồi trong phòng làm việc xem hồ sơ của Giản Ngôn, đã làm… nghề tự do. Anh khẽ cười, đặt hồ sơ của cô lên năng thiết kế thời trang chuyên nghiệp rất tốt, dáng dấp cũng rất đẹp, điều kiện gia đình nhìn qua cũng không tệ. Quần áo trên người cô ấy mặc dù không phải đồ đắt tiền gì nhưng cũng không rẻ. Một người như vậy tại sao lại phải chạy tới trung tâm thương mại bán quần áo?Ngón tay thon dài của Hạ Tu khẽ gõ hai cái lên bàn, ánh mắt lại quay về trên tập hồ sơ của Giản Ngôn. Mặc dù cô gái này nhìn qua sẽ không có ý định làm việc lâu dài, nhưng lại rất cố gọi điện thoại nội bộ cho Chu Văn Văn, nói “Người bạn mà cô giới thiệu kia cứ để cô ấy ở lại Mộng Huyễn Y Thụ đi”.“Vâng, giám đốc Hạ”.Chu Văn Văn cúp điện thoại, liền nhanh chóng nói tin vui này cho Giản mắt đã đến 11 rưỡi trưa, nhóm nhân viên đầu tiên đã bắt đầu đi ăn cơm. Bởi vì Giản Ngôn là người mới nên tổ trưởng đặc biệt tìm một nhân viên kỳ cựu dẫn cô tới nhà ăn. Nhà ăn giành cho nhân viên của bách hóa Tinh Quang cũng được coi là tốt, nhưng nồi cơm ở đây nhất định là không ngon bằng thức ăn ở nhà, Giản Ngôn ăn xong một bữa liền quyết định ngày mai sẽ tự mang cơm việc buổi chiều tiến hành rất thuận lợi, Giản Ngôn vốn cũng thích làm việc với quần áo, nhìn thấy khách hàng mặc quần áo xinh đẹp bước ra từ phòng thử đồ, cô cũng sẽ rất vui vẻ. Mặc dù tổ trưởng nói 5 giờ chiều nay là cô có thể tan làm, nhưng với một người cuồng công việc thì không làm thêm giờ sẽ không xứng với chức Ngôn cứ thế kéo dài tới 5 giờ 40 mới rời khỏi trung tâm thương về đi qua một quán nhỏ, cô lái xe qua, hạ kính xuống nói với bà chủ “Một bát bún chua cay, nhiều hạt tiêu và giá đỗ”.“Được”.Giản Ngôn là khách quen của quán này, bà chủ rất hiểu rõ khẩu vị của cô, chỉ là giá đỗ hơi đắt, mặc dù cho cô nhiều nhưng cũng chỉ thêm mấy cọng. Giản Ngôn nhìn giá đỗ thưa thớt trong bát, nhướng mày trả tiền cho bà nhà còn thừa một ít giá đỗ, về nhà thêm vào cũng được. Xách bát bún chua cay thơm nức về đến nhà, Giản Ngôn vừa mở cửa đã nhìn thấy đôi giày cao gót của Lâm Trân. Lâm Trân có chìa khóa nhà cô, nhưng có điều bây giờ cô không có bản thảo gì phải nộp, cô ấy chạy tới làm gì?“Về rồi à?” Giọng nói Lâm Trân nhẹ nhàng truyền tới từ phòng khách “Có phải em mua bún chua cay không? Chị ngửi thấy mùi thơm”.Giản Ngôn đổi dép, đi vào “Có mua, nhưng chỉ mua một bát cho em thôi”.“Hừ, keo kiệt”.Giản Ngôn để bát lên bàn, hỏi “Chị tới làm gì? Em đã giao bản thảo rồi mà”.Lâm Trân nói “Chị tới nhất định là phải vì bản thảo sao? Chị cũng có thể… tới ăn chực uống chùa mà!”Cô ấy vừa nói vừa nhanh chóng vươn tay về phía bát bún chua cay, nhưng lại bị Giản Ngôn đẩy ra “Lâm tổng cũng tốt thật, còn cướp đồ ăn của nhân viên?”Lâm Trân thản nhiên nói “Chị rất không biết xấu hổ”.Giản Ngôn chép miệng một cái, ngồi thẳng xuống ghế sa lon ăn bún, cũng không thèm lấy thêm giá Trân giận dữ bất mãn lướt trên ứng dụng gọi đồ ăn giao hàng tận nơi, quyết định một hồi cũng không cho cô ăn “Đúng rồi, em đi đâu, không phải thật sự đi bán quần áo chứ?”Giản Ngôn còn đang nhai bún trong miệng, đôi mắt to nhìn cô, gật đầu một cái “Đúng vậy”.“…” Lâm Trân trầm mặc một chút “Mẹ nó em làm thật à?”“Từ trước tới nay em đều rất thật”.“…” Lâm Trân im lặng một lúc Ngôn nuốt thức ăn xuống, nói “Hôm nay là ngày đi làm đầu tiên đã bán được hơn sáu chục ngàn tiền quần áo, tính ra thì tiền hoa hồng của em có thể mua thêm một bát bún chua cay nữa”.Lâm Trân rất muốn phỉ nhổ cô, nhưng vẫn bị mức tiêu thụ của cô làm hoảng sợ “Em bán hơn sáu chục ngàn tiền quần áo?”“Đúng vậy, gặp được một khách hàng lớn, vận khí tốt”. Giản Ngôn vui vẻ gắp lên một gắp giá đỗ “Đúng rồi, em còn nhìn thấy Hạ đại công tử nữa”.Mẹ nó!” Lâm Trân đơn giản là vô cùng tức giận, không nhịn được “Chị cũng phải đi bán quần áo!”“Chị có thể đi mua quần áo, vận khí tốt không chừng sẽ gặp”.“Hạ đại công tử người ta sẽ không đến trung tâm thương mại hàng ngày đâu. Đúng rồi, trông người thật anh ta như thế nào? Có phải rất đẹp trai hay không?”“Cũng tạm được, giọng nói rất dễ nghe”.Lâm Trân dùng miệng khinh bỉ nhìn cô, mở máy tính trên bàn ra “Nói tới giọng nói, hôm nay có buổi hòa nhạc, suýt nữa chị quên mất”.Giản Ngôn bĩu môi, liếc mắt nhìn cô “Có buổi hòa nhạc thì chị đi về đi, ở đây làm gì?”“Chờ đồ ăn”.Giản Ngôn “…”Lúc cô chuẩn bị xong cơm để mai mang đến công ty thì đồ ăn Lâm Trân gọi cũng được đưa tới. Lâm Trân gọi một bàn thức ăn lớn, cả phòng tràn ngập mùi thức ăn, đặc biệt… khiến người khác thèm ăn. Giản Ngôn cầm bát đũa muốn chạy qua ăn ké, lại bị Lâm Trân đẩy ra giống như cô làm lúc nãy “Không cho em ăn”.Giản Ngôn nhướng mày, đứng lên nhìn cô “Người phụ nữ này, bây giờ cô đang ngồi trên ghế salon của tôi, dùng máy vi tính của tôi, sàn nhà dưới chân cô cũng là của tôi, cô còn dám chống đối tôi?”Lâm Trân “…”Thật không hổ là tác giả, thuận tay có thể nhặt một nhân vật mà nói.“Thì cho em ăn, đừng ghét chị”. Lâm Trân đẩy thức ăn tới “Không phải em dị ứng với đàn ông sao, tại sao lại hiểu rõ nhân vật nam như vậy? còn vẽ truyện tranh BG 1? Em phải vẽ bách hợp 2 mới đúng”.1 BG = boy girl, là truyện tranh về tình yêu giữa nam và nữ2 Bách hợp là chỉ tình yêu đồng giới giữa hai cô gái“2D thành 3D thì sẽ ra cái dạng gì?”“Cũng đúng, dù sao thì nam chính của em mà để thành 3D thì có chút đáng sợ”.“Nam chính của em làm sao? Nếu hắn xuất hiện, trong nháy mắt có thể giết hết đàn ông trong một khu phố thì sao?”“Thật tốt, nam chính nhà em là đẹp trai nhất”. Lâm Trân vừa nói, vừa gắp thịt bò vào bát “Đúng rồi, ngày mai lúc tan làm em giúp chị đến quán Điềm Điểm mua bánh ngọt đi. Nhân viên của bách hóa Tinh Quang mua hàng liệu có được giảm giá không?” Giản Ngôn liếc mắt nhìn cô một cái “Điềm Điểm là cửa hàng do Úc thị mở, không phải do Hạ tổng mở”.“Vậy em nói xem em còn phúc lợi gì nữa không?” Vẻ mặt Lâm Trân ghét bỏ, đang định chuẩn bị phỉ nhổ cô thêm mấy câu thì kênh YY có động tĩnh “A, buổi hòa nhạc sắp bắt đầu rồi”.Cô hưng phấn mở lớn tiếng, Giản Ngôn liếc mắt nhìn màn hình một cái, lại tiếp tục vùi đầu vào ăn. Người chủ trì nói lời mở đầu, nghe thấy anh ta nói buổi hòa nhạc này sẽ kéo dài đến 11 giờ, Giản Ngôn ngạc nhiên “Không phải chị định ở đây đến 11 giờ đấy chứ?”Lâm Trân nói “11 giờ hoặc có thể kéo dài hơn”.Giản Ngôn “…”Lâm Trân choàng tay qua vai cô, còn nháy mắt một cái “Chúng ta cũng không phải chưa từng ngủ chung, ngượng cái gì”.Giản Ngôn bĩu môi, gạt móng heo của Lâm Trân đồng hồ điểm 9 giờ 40 tối, Hạ Tu dẫn đầu quản lý các tầng đi kiểm tra trung tâm thương mại. Các nữ nhân viên mỗi ngày đều mong đợi lúc này nhất, cũng không có nguyên nhân gì đặc biệt, chỉ đơm thuần là thèm thuồng sắc đẹp của giám đốc kiểm tra đến Mộng Huyễn Y Thụ, Hạ Tu thấy Giản Ngôn không có ở đây, liền hỏi tổ trưởng “Cô cảm thấy nhân viên mới tới thế nào?”Tổ trưởng nói “À, là Giản Ngôn, người này cũng không tệ lắm, cô ấy hiểu rất rõ về chất lượng cũng như giá cả quần áo, cũng rất thông minh, ngày đầu tiên đi làm mà mức tiêu thụ lại cao nhất”.Hạ Tu gật đầu một cái “Chuyện lúc sáng tôi cũng nhìn thấy, bà Trịnh tuy thích gây khó dễ cho người khác nhưng từ trước đến nay ra tay đều rất hào phóng, cô ấy xử lý không tệ”.Anh kiểm tra một lượt nơi này, sau đó lại đến chỗ khác. Trong trung tâm thương mại chỉ còn lại một nhóm khách cuối cùng, không ít người lúc đi qua anh đều dừng lại nhìn một Tu đã sớm thành thói quen, cũng không tỏ vẻ khó chịu. sau khi kết thúc công việc, anh nhận được điện thoại của bạn tốt Đường Chính gọi tới “Chúc mừng, Hạ đại công tử lại có thêm một người bạn gái, đủ mười người là có thể gọi thần rồi?”Hai ngày nay Hạ Tu đều ở chi nhánh của công ty, cũng không đọc tin tức giải trí, nhưng không xem cũng biết nhất định là bọn paparazi lại đồn thổi anh là bạn trai của xxx “Loại chuyện này cậu hâm mộ cũng không được đâu”.“Phì, mắt nhìn của tôi cũng không kém đến vậy”.“Phải, mắt nhìn của bọn paparazi cũng không kém đến thế”.Đường Chỉ “…”“Cậu gọi điện tới chỉ để nghe tôi oán giận cậu?”Khóe miệng Đường Chính co rút “Tôi là muốn nhắc nhở cậu, đừng quên buổi hòa nhạc tối nay!” Tác giả Thể loại Truyện Teen, Ngôn TìnhNguồn Sàn TruyệnTrạng thái Đang raSố chương 280Ngày đăng 3 năm trướcCập nhật 2 năm trước Trong thế giới đời thường, không phải ai cũng có thể tìm được tình yêu như trong câu chuyện cổ tích với những kết thúc hạnh phúc. Không phải ai cũng đặc biệt như một "công chúa" hoặc một "bạch mã hoàng tử".Trong câu chuyện cổ tích, cô bé xinh đẹp lem đã hạnh phúc khi giành được tình yêu của hoàng tử chỉ đơn giản bởi giày thuỷ tinh của mình. Nhưng đối với con người, việc yêu nhau từ cái nhìn đầu tiên chưa đủ để tạo nên một tình yêu đẹp và mãnh phúc không đến bằng chân mệt mỏi, tuyệt vọng mà là nhờ vào sự kiên trì, chấp nhận vượt qua trắc trở của cuộc sống và dốc hết sức mình để có được tình yêu đích cục của một câu chuyện tình có thể là bước đi chung trên cùng một con đường hoặc là việc hai người phải chia xa để giải thoát một cách thoải mái, thoả đáng cho là lần đầu tiên tác giả viết truyện, mong muốn được đóng góp ý kiến từ các bạn để hoàn thiện hơn. Tác giả Lâm Áng TưThể loại Đam MỹNguồn Sưu tầmTrạng thái Đang raSố chương 10Ngày đăng 1 năm trướcCập nhật 1 năm trước Tác giả Lâm Áng Tư - Truyện Toàn Thế Giới Anh Yêu Em Nhất của tác giả Lâm Áng Tư kể về Lâm An Lan vô duyên vô cớ mất đi ký ức, nhưng anh vẫn không quá sợ hãi, bởi vì bạn trai của anh vẫn vô cùng yêu thương... và cưng chiều này khiến anh cảm thấy yên tâm cực kì, nhưng đến một hôm, anh lại vô tình thấy một album, mở ra thì thấy trong đó toàn là hình của mình, từ thời tủng học cho đến lúc anh thành ngôi sao nổi tiếngBức ảnh cuối cùng kia, còn có dòng chữ đen ở mặt sau Tôi muốn em!Nếu là fan của Lâm Áng Tư, bạn có thể đọc thêm Ảnh Đế Mỗi Ngày Đều Muốn Ly Hôn hoặc Giáo Thảo Liêu Mà thân mời các bạn đọc tiếp

truyện tình yêu của anh thế giới của em sstruyen