truyện nơi này có anh
Truyện ngắn: Kẻ trồng hoa lãng mạn Gần ba trăm sáu mươi lăm bức mail bị bỏ xó trong thùng rác cuối cùng được cô lôi ra đọc. Nhưng tất cả đều có chung một nội dung: "Anh đang trồng hoa hồng vì em." Truyện ngắn: Chiếc chuông bằng giấy Quân lấy giấy gấp một chiếc chuông gió giống hệt như chiếc chuông gió bằng bạc treo ở cửa hàng.
Truyện Tranh Tin Tức Cười Gửi tin Lễ này đi chơi đâu anh xã? Cuối tháng có lương thưởng, lại được nghỉ lễ dài, chẳng có lý do gì mà không đi chơi xa! dự báo vùng núi trời chuyển rét, có nơi xuống dưới 20 độ C, khu vực trung du, đồng bằng trời chuyển
Như tìm hiểu và hỏi han người dân, Đức được biết thành phố này gắn liền với anh em Grimm nổi tiếng. Hai người sinh ra trong một gia đình với bố và mẹ xuất thân từ Kassel. Sau khi học hết cấp hai, họ theo học trường Gymnasium ở Kassel và bắt đầu sự nghiệp nghiên cứu về lịch sử dân gian và ngôn ngữ Đức.
Câu chuyện Tôm Hùm và Ốc Anh Vũ. Tôm Hùm và Ốc Anh Vũ là câu chuyện ngụ ngôn cho thấy nếu chúng ta biết vượt qua khó khăn bằng chính sự nỗ lực của mình sẽ giúp bản thân ngày càng lớn mạnh. Một hôm, Tôm Hùm và Ốc Anh Vũ gặp nhau nơi biển sâu. Ốc Anh Vũ nhìn thấy Tôm
Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị. Nơi Này Có Anh của tác giả AN Viên thuộc thể loại truyện Truyện Ngôn Tình được cập nhật nhanh nhất tại Truyenff. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ nhé! Trích dẫn truyện: Truyện xoay quanh một cuộc hôn nhân bị ép buộc, ẩn dấu sau đó là một mối tình tay ba đầy ngang trái hay là một câu chuyện tình nhẹ nhàng.
Nơi Này Có Ma Mp3. Nơi Này Có Ma MC Tuấn Anh. Nơi này có ma audio - Mời quý thính giả và các bạn nghe truyện ma Nơi này có ma của tác giả Thiên Tâm qua giọng đọc Tuấn Anh. Chúc các bạn nghe truyện vui vẻ. Gửi bình luận, đánh giá truyện.
Cashberry Lừa Đảo. Một thỏa thuận kí xuống, hắn và cô trở thành mối ràng buộc trong cuộc đời của nhau. Có điều, Gia Hân nghĩ cũng chưa từng dám nghĩ, đó không chỉ là giây phút ràng buộc với Lâm Khang một đoạn đường, mà là cả một đời. Ngày cô bước vào lễ đường, tươi vui, xinh đẹp, đến mức mà không ai có thể nhận ra tất cả chỉ là một màn giả tạo. Bạn gái hắn từ Thụy Sĩ đột ngột trở về, hắn kéo tay cô ả ra ngoài, bỏ mặc chính cô dâu của mình đứng trên bục lễ với bao nhiêu ánh mắt hướng nhìn, cánh báo chí vây kín xung quanh hòng moi tin tức. Dồn dập, hoang mang, giễu cợt, bộ váy cưới trên người Gia Hân càng ngày càng trở nên nặng hợp đồng đưa ra, vì thỏa thuận đôi bên mà Lâm Khang chọn cô làm phu nhân chủ tịch. Lúc kí tên mình xuống, bản thân cũng chưa ngờ có ngày, hắn không muốn dùng nó để ràng buộc người con gái này nữa. Hắn có được thể xác cô bên cạnh, cũng không thể có được trái tim, vậy hắn cần để làm gì. Có ngày, hắn nhận ra, hắn thế nhưng thực sự muốn đem cô giấu kín, phong bế mọi cảm xúc của cô với người con trai khác, vĩnh viễn nhìn mình hắn, vĩnh viễn yêu mình Nam, người con trai có ánh mắt rực rỡ và nụ cười ấm áp như hàng vạn tia nắng ban mai chợt bừng lên trong buổi sáng đầu thu se lạnh. Chân thật, quyết đoán, cảm xúc của anh đối với Gia Hân vô cùng sâu nặng. Gia Hân tự hỏi, người con trai hoàn mỹ như vậy, có gì để cô khước từ nữa đây? Muốn ở bên anh, không nghĩ tới sẽ làm tên ác ma bá đạo đau lòng. Muốn đi cùng anh, không nghĩ tới sẽ làm hắn nổi giận. Đến một ngày hợp đồng kia kết thúc, người con trai ở trong trái tim cô lại là ai?
Hôm nay là ngày Hân mặc váy cưới bước vào lễ đường, cô là cô dâu đẹp nhất đêm nay. Hân lấy con trai của tập đoàn đá quý nổi tiếng vì có hôn ước với gia đình họ, cô chẳng có tình yêu gì với con trai nhà họ - Lâm Khang. Nhưng vì sự ép buộc hai bên gia đình nên họ đã giao kèo với nhau cả lễ cưới trọng đại, Hân bước đi trong tay cùng cha trên lễ đường, cô mỉm cười tỏ ra hạnh phúc để che mắt thiên hạ “Trời thật đúng là gượng gạo mà!”. Ba của Hân khẽ đặt tay cô lên tay của Khang, cả hai đều nhìn nhau cười gượng hai đều hướng về người cha giáo sứ, để làm lễ rồi cả hai cùng trao nhẫn cho nhau trong sự chứng kiến của tất cả mọi người. - Anh Lâm Khang!Mọi người đều ngạc nhiên quay ra phía cô gái mặc váy đỏ đang đứng ở phía cổng thảm đỏ, khiến Lâm Khang và Gia Hân vô cùng bất ngờ đặc biệt là Lâm Khang, làm rơi luôn cả nhẫn xuống dưới thảm. “Tại sao Kim Như lại tới đây chứ? Trời ơi, sao bây giờ? Cánh báo chí đang đứng tùm lum kia…” Khang lầm bầm trong miệng cảm thấy vô cùng rối Này, tại sao bạn gái của anh lại tới đây vậy? Chẳng phải anh nói, cô ấy đang ở bên Thụy Sĩ sao?Gia Hân nói thầm trong miệng đủ để Lâm Khang nghe Như chạy tới chỗ Lâm Khang đưa ánh mắt lắng đọng nước mắt nhìn anh. Mọi người đứng ở dưới nhìn lên như đang xem một vở kịch vậy, cánh báo chí được dịp viết bài, chụp ảnh đăng đầy ngập mặt trang báo. - Kim Như, em về hồi nào vậy? Mà thôi, em mau rời khỏi đây đi, có gì chúng ta nói chuyện sau được không em? Hiện mọi người đang có mặt cùng báo chí rất đông ở đây. Lâm Khang lúng túng nói, trong khi mọi người đang bàn tán xôn xao ở Anh kết hôn, tại sao lại giấu em? Anh không còn yêu em nữa sao? Anh phản bội em sao? Anh…Khang vội nắm lấy tay Kim Như kéo ra khỏi lễ đường, cắt ngang lời nói của cô làm mọi người thêm một phen bất ngờ không biết chuyện gì xảy ra, bỏ lại Gia Hân trơ trọi trên lễ đường với bao nhiêu ánh mắt đang hướng nhìn cô, cô chẳng biết nên khóc hay cười nữa như một trò đùa vậy.
Ngôn Tình Nguồn sưu tầm 10,957 Dừng 024612 11/06/2017 Đánh giá 10/10 từ 1 lượt Câu chuyện Thì Ra Nơi Này Còn Có Anh của tác giả Hoa Hoa Công Tử lấy bối cảnh khi Đường Trần Yên sống lại, cô thầm nhủ với bản thân sẽ không dẫm trên con đường kiếp trước nữa, cô muốn chính tay mình hành hạ từng người đã hãm hại cô, lại càng muốn quyến rũ người đàn ông ngôn tình sủng kiếp trước cô đã bỏ lỡ...Kiếp trước, em đã bỏ lỡ mất này, em sẽ nắm chặt tay anh, cùng anh trải qua một cuộc sống tựa như 1001 đêm tân tình của anh và cô trong truyện hot này cũng không khó khăn, chỉ là anh dẫn dắt nhiều bướm đến, hại cô ngày ngày đề phòng xua đuổi...Ban đầu cô nghĩ anh ngây ngô thật thà, hừ, tất cả đều là dối trá, anh chân chính là một tên mặt dày vô liêm sỉ.
Nguồn ảnh PinterestTrong một khu vuờn, có một cô gái gồi sụp xuống đất đốt đi một quyển truyện cổ tích. Đó là quyển truyện cổ tích cô bé lọ lem đã cũ rồi nhưng vẫn đuợc giữ gìn rất cẩn nhỏ trong số các câu chuyện kể về các cô công chúa, cô rất thích quyển truyện cổ tích này, thuờng bắt mẹ phải kể đi kể lại cho cô nghe trúơc khi có lúc cô từng mơ, mơ mình là một nàng công chúa đuợc hoàng tử giải thoát khỏi tay mụ dì ghẻ độc giờ thì cô đã biết, uớc mơ đó là sự ngu ngốc nhất trong đời của mình. Nếu cho cô chọn lại, cô sẽ chọn làm một cô bé bình thuờng, sống trong một gia đình bình thuờng, có mẹ, có ba thật hạnh cô có thể chọn, cô không muốn có sự xuất hiện của mụ dì ghẻ độc ác, còn độc ác hơn cả bà dì ghẻ trong câu chuyện cổ tích cô bé lọ lem hình ảnh đáng sợ lúc nãy lại hiện về trong ký ức Bốp….bốp…- Từng cái giơ thật cao giáng xuống thật mạnh vào gương mặt của cô tạo ra một âm thanh vang vọng đất Tao đã bảo mày rồi. Tại sao mày dám qua mặt con gái tao như thế – Tiếng bà Kim Lương quát tháo khắp nhà khiến ai ai cũng sợ ôm hai bên má đã bị tát sưng vù, giương mắt vô hồn nhìn bà, quyết không hé răng một lời, cũng không rơi một giọt nước mắt. Nhìn bà ta tức giận, cô khẽ cười, một nụ cười cực kỳ thỏa mãn. Bà ta muốn biến cô thành kẻ ngu dốt, không muốn cô trở thành học sinh xuất sắc nhất ở trường, không muốn cô giỏi giang hơn con gái bà ta. Nhưng bà ta càng không muốn thì cô càng không để bà ta toại nguyện. Biết bao năm liền, cô đều là học sinh xuất sắc nhất của trường, khiến cho con gái bà ta bị lu nên bà ta rất tức tố, dùng roi mây đánh cô, mỗi lần như vậy đều ᴆáпһ ᴆậρ cô tàn nhẫn không thương em trai Gia Bảo của cô rất sợ hãi, nó co người vào một góc khóc không thành lời khi nhìn thấy chị mình bị һàпһ һạ. Cũng không biết bà ta muốn һàпһ һạ cô bao lâu cho thỏa lòng thỏa dạ của bà ta, cũng không biết cô sẽ chịu sự đau đớn dày vò này trong bao nhiêu như không phải con gái bà ta không ôm lấy bà ta khóc nức nở cầu xin- Mẹ, con xin mẹ, mẹ tha cho chị đi. Lần sau, con hứa lần sau con sẽ học hành tốt hơn, con sẽ giỏi hơn chị mà. Mẹ tha cho chị đi, con cầu xin bà ta đâu có dễ dàng bỏ qua cho cô như thế. Nếu như con gái bà ta không giả vờ ngất xỉu, có lẽ cô còn phải chịu rất nhiều đòn roi đưa tay lên sờ má, nơi đó đã sưng phù cả lên bởi những cái tát nảy lửa không chút dung tình của dì ghẻ cô. Cắn chặt môi để kìm nén cái đau rát như lửa phỏng trên má. Ngăn không cho nuớc mắt rơi, cô sẽ không khóc, sẽ không bao giờ tỏ ra yếu đuối truớc mặt nguời đàn bà đó. Bởi vì chỉ cần cô rơi một giọt núơc mắt thì bà ta sẽ đắc ý, cực kì đắc һạ cô chính là niềm vui suớng nhất đời của bà ta, bởi vì bà ta căm ghét sự có mặt của cô, nó nhắc bà ta về hình ảnh của mẹ cô, nguời phụ nữ mà bà ta không bao giờ thắng Con sẽ không khóc, con sẽ không khóc, con sẽ không để bà ta chiến thắng – Cô tự nhủ với lòng như đang nói với mẹ cô yêu mẹ cô, ông thật sự rất yêu mẹ cô. Nhưng mẹ cô lại có thể trạng rất yếu, cho nên bà từng xảy thai, đứa con đầu lòng của hai nguời, niềm hy vọng và hạnh phú của họ, khiến ba tôi rất thất vọng. Cho nên ông đã sa vào vòng tay của nguời đàn bà là nguời đàn ông rất bình thuờng, vẫn cần đủ nhu cầu sinh lí, nhưng nguời vợ vốn có sức khoẻ không tốt, không thể đáp ứng cho ông, cho nên dù rất yêu vợ, thế nhưng ông vẫn ngoại tình với nguời đàn bà đa đoan và xảo quyệt này. Bà ta tìm đủ mọi cách thu phục ông, lấy lòng ông, chiều chuộng ông, thoả mãn ông. Nhưng mãi mãi bà ta không thể chiếm đuợc tình yêu của ông với mẹ cô. Bà ta không thể nào buớc chân đuợc vào trong ngôi nhà của cô lúc mẹ cô mang thai cô, cũng là lúc bà ta mang thai. Đó là một cuộc cạnh tranh độc chiếm tình cảm của ông, nếu như ai có thể sinh con trai cho ông, nguời đó sẽ có đuợc ông mãi mãi. Bởi vì ba cô là con trai duy nhất trong nhà, cho nên cần con trai nối dõi cho dòng họ. Nhưng rất tiếc, cả hai nguời đều mang thai con là bà ta lại muốn cạnh tranh, muốn con gái bà ta sinh ra trúơc, muốn con gái bà ta làm lớn, nên dù rằng bà ta mang thai chậm hơn một tháng, nhưng lại đồng thời cùng mẹ cô đi vào trong bệnh viện sinh con cùng một ngày. Bà ta là ép sinh nên vẫn là thua mẹ cô. Mẹ cô sinh ra cô truớc trong niềm hạnh phúc của ba cô. Ông đã ở bên hai mẹ con cô, ôm cô trong vòng tay yêu thuơng của ông. Còn bà ta, chỉ có thể một mình đau đớn sinh con. Vì vậy, đứa bé đó vừa sinh non yếu ớt, lại vừa không nhận đuợc vòng tay ấm áp khi mới sinh ra, khiến bà ta càng hận mẹ cô cô đặt tên cho cô là Ngân Hằng, còn con gái của nguời đàn bà kia tên Ngân của sự vĩnh hằng, nói rõ rằng tình yêu của ông với mẹ cô là vĩnh hằng, còn tên con gái người đàn bà kia, chỉ đơn thuần là một loài hoa quỳnh tỏ hương thơm, khiến ông nhất thời say đáng tiếc là mẹ cô sức khỏe kém, nên khả năng thụ thai giảm, còn bà ta do muốn hơn mẹ tôi nên bất chấp hậu quả sinh sớm, nên vẫn không thể có thai. Đó cũng là một sự trừng phạt mà ông trời dành cho bà Kim Lương, chứng tỏ rằng, bà ta mãi mãi không thể thắng được mẹ nên bà ta điên cuồng chiều chuộng ba cô, dùng mọi thủ đoạn khiến ba cô thấy hưng phấn, ông đến với bà ta nhiều hơn. Bỏ rơi người vợ yếu ớt không thỏa mãn được ông và đứa con gái nhỏ. Mẹ cô đã rơi nước mắt từng đêm, bởi vì bà biết bà sắp mất vậy trước mặt ba cô mẹ cô chưa từng một lời oán thán, bà vẫn cặm cụi làm việc của một người vợ, vẫn mĩm cười nhẹ nhàng khi nhìn thấy ông. Và vì vậy, dù ở bên người đàn bà kia, nhưng ba vẫn yêu cô và mẹ cô hơn tất lẽ ông trời thương mẹ cô, cho nên sau 10 năm trời, mẹ cô lại lần nữa có tin vui. Lần này thật không phụ công mong đợi, mẹ cô mang thai con trai. Có lẽ là ông trời đang mĩm cười với mẹ con cô, cho nên lần nữa cho ba trở về với mẹ con ông trời cũng thật tàn nhẫn, ông cho cái này và lấy đi cái kia, chưa bao giờ ông để cho người ta được hạnh phúc trọn vẹn, cho nên mẹ cô khi sinh em trai cô ra vì sức khỏe quá yếu mà qua đời. Bỏ lại cô và đứa em trai vẫn còn đỏ là thừa cơ hội này, bà ta nhanh chân bước vào cánh cửa mà bà ta chưa từng được phép bước vào. Bởi vì lí do rất thỏa đáng, em trai cô cần một người mẹ để chăm sóc cho mặt ba cô, bà ta là người mẹ hiền dịu, yêu thương cô còn hơn con ruột của bà ta. Bà ta cho cô những món đồ chơi đẹp mà ngay cả đứa con gái bà ta cũng không có, nhưng quay lưng đi, bà ta nhanh chóng chiếm đoạt nó để dành cho con gái bà Ngân Hằng, con là chị, con phải nhường cho Ngân Quỳnh, bởi vì Ngân Quỳnh là em gái của con. Cũng giống như Gia Bảo là em của con Ngân Quỳnh dù sinh sau cô có 1 tiếng đồng hồ thì nó mãi mãi là em gái cô không gì thay đổi được. Cô là chị, cô phải nhường cho em. Từ đó trở đi, bà ta mang tiếng là tiêu tiền vì cô, nhưng thực ra cô chẳng có gì cả. Người ngoài nhìn vào, khen bà ta nức nở, bảo cô và em trai may mắn gặp được một người mẹ tốt như năm sau, tức là lúc cô 13 tuổi, bà ta bỗng dưng có thai. Và cũng là lúc bà ta bắt đầu lộ rõ bản tính của mình. Bà ta bắt đầu đánd đập cô, ђàภђ ђạ cô, đã vậy còn đe dọa cô, nếu cô dám méc ba cô thì sau này khi sinh ra con trai, bà ta nhất định sẽ bán hai chị em cô Hằng rất sợ, cô đã hứa với mẹ sẽ chăm sóc em trai cho thật tốt, không để em cô bị ức ђเếק. Cho nên cô im lặng chịu đựng sự ђàภђ ђạ của bà Kim Lương. Cô thích mặc áo cổ cao và dài tay phủ kín khắp người che đi những vết thâm tím trên người, dù rằng trời nóng như lửa đốt. Nếu ba cô có vô tình phát hiện, cô sẽ nói dối rằng là do cô đánh nhau với các bạn. Vậy là trong mắt ba cô, cô trở thành đứa trẻ ngày càng nhìn thấy chiếc bụng bầu của bà Kim Lương nhô cao, càng khiến Ngân Hằng sợ hãi. Cô đã đủ tuổi để hiểu chuyện, chỉ cần bà ta sinh được con trai, bà ta nhất định sẽ tống cổ hai chị em cô ra khỏi nhà. Ý nghĩ duy nhất trong đầu của một cô bé con như Ngân Hằng đó là mong muốn bà ta bị xảy thai Hằng hằng đêm đều cầu nguyện với ông trời, mong cho đứa bé kia mãi mãi không ra đời. Ý nghĩ ấy càng lúc càng rõ rệt khi thấy bà Kim Lương bắt đầu chán ghét Gia Bảo em trai cô. Ngân Hằng nhìn thấy bà ta bước đi xuống lầu, trong đầu cô bé lúc đó bỗng nảy ra ý định xô ngã bà ta, khiến bà ta té xuống đất rối xảy thai. Cô lén lút đi sau lưng bà ta, cố gắng kìm nén hơi thở run rẩy đưa hai tay lên cao nhầm về hướng bà ta. Khắp chặt mắt lại, Ngân Hằng thấy tim mình đập rất mạnh, gần như chỉ một chút nữa thôi là nó sẽ vỡ tung trong khoảng khắc ấy, Ngân Hằng nhìn thấy hình ảnh em trai Gia Bảo lúc còn nhỏ. Rất đáng yêu, mềm mại khiến cho ai cũng yêu thích. Nếu như đứa bé này sinh ra, nó cũng sẽ giống như Gia Bảo em cô, mềm mại và đáng yêu. Nghĩ đến đây Ngân Hằng bất giác thu tay lại, đứa bé đó cũng là em của cô, cô không thể hại em mình được .Ngân Hằng mở mắt ra xua đi hết những ý nghĩ đen tối vừa xuất hiện trong đầu mình, thì ra làm điều xấu không phải là dễ chút Kim Lương hôm đó trưng diện để đi dự tiệc, bà ta không hề nghĩ đến việc mình mang thai cứ thế mang đôi giày cao gót bước đi xuống lầu. Chiếc gót giày khá cao của ba ta vô tình trẹo qua một bên, chỉ khoảng khắc thôi bà ta có thể té ngã xuống Hằng đã nghĩ cứ thế để mặc bà ta té, cái thai bị xẩy, chị em cô sẽ vẫn còn cơ hội sống tiếp ở nhà này. Cô cũng không phải là kẻ xấu xa. Nhưng không hiểu tại sao, Ngân Hằng lại đưa tay ra đở bà ta, giữ bà ta đứng vững bà ta một phen kinh hồn, sắc mặt tái xanh, Ngân hằng vừa cảm thấy thỏa mãn, vừa cảm thấy ngu ngốc. Cô khẽ cười trong lòng” Hóa ra bản chất con người cô là sự lương thiện, cho nên cô mới đưa tay ra đở lấy kẻ thù của mình”- Con quỷ cái, cứ lẩn quẩn ở bên cạnh làm tao vướn chân vướn tay, xít tí nữa là té rồi – Bà Kim Lương chẳng những không cảm kích Ngân Hằng mà còn đánh cô, nhéo cô mắng ****.Ngân Hằng im lặng chịu đựng những cái ngắc nhéo của bà ta, cô đau đớn nhăm mặt mày nhưng tuyệt đối không khóc. Khi bà ta bỏ đi, cô mới lén lút vén áo nhìn xem những vết thâm tím mà bà ta vừa để lại rồi rơi trời nghe lời câu xin của cô hay là ghét bỏ người đàn bà độc ác này, cuối cùng bà ta cũng bị xảy thai. Và từ đây, vĩnh viễn không thể có con được nghe được những chuyện này, Ngân Hằng đã trốn một gốc cười điên dại. Rồi sau đó cô bật khóc tức tưởi. Cô thật sự mong đợi sự chào đời của đứa bé đó, thật sự mong muốn làm chị của đứa em đó. Cô cầu mong ông trời cho cô rút lại, cho cô rút lại những ý nghĩ trước đây của bản thân và mong ông trời trả đứa bé đó về lại trên thế gian đứa bé mã mãi ra đi không bao giờ trở Bảo em trai cô vẫn là đứa con trai duy nhất của dòng họ, vì vậy, bà Kim Lương dù thế nào cũng không làm khó dễ em ấy, nhưng với cô là cả những tháng ngày đau cùng thì ba cô cũng phát hiện ra sự thật, ba cô nổi giận đòi ly dị với bà ta. Ngay lập tức bà ta khóc lóc đe doạ, nếu ba cô li dị, bà ta sẽ dẫn Ngân Quỳnh gieo mình xuống sông tự vẫn. Vậy là ba cô phải buông xuôi, cam chịu bỏ qua cho bà ôm lấy Ngân Hằng nói- Xin lỗi con. Ba cần dì ấyNgân Hằng khẽ nhắm mắt, cô không trách ba. Mẹ cô mất đi để lại cho ông một sự thuơng tiếc vô cùng lớn và một nỗi cô đơn rất lớn. bà ta chính là nguời khoả lấp nỗi cô đơn của ông, và bà ta còn ở trúơc mặt Ngân Hằng đe doạ rằng, nếu như ba cô lly dị với bà ta, bà ta sẽ đến công ty ông ăn vạ, làm bẽ mặt ông, cho nên Ngân Hằng nhìn ba khẽ cuời nói- Ba à, Gia Bảo cần dì .Cuối cùng vì câu nói này của Ngân Hằng mà ba cô nhuợng bộ, em cô còn rất nhỏ, vẫn cần một vòng tay chăm sóc, cho nên cảnh cáo đuợc thì cảnh cáo, không thì cũng bất lực trúơc những vết thâm tím trên nguời cô. Ông cố gắng bù đắp cho cô nhiều thứ, nhưng Ngân Hằng luôn từ chối, cô không muốn nhóm lên ngọn lửa ganh tỵ trong lòng bà cô có thể làm cho chính bản thân cô là việc học. Có lẽ cô kế thừa trí thông minh và vẻ đẹp hiền dịu của mẹ mình, nên ai gặp cô cũng đều khen gợi. Có nguời còn ngầm so sánh cô với Ngân Quỳnh. Điều này đến tai bà ta, ngay lập tức, cô chỉ có thể có những bộ đồ cũ nhèm lem luốt, còn Ngân Quỳnh thì như một cô công chúa nhỏ. Xinh đẹp và lộng Hằng dồn hết sức vào việc học, năm nào cô cũng giành được giải xuất sắc, còn Ngân Quỳnh thì học lực tàm tạm, nên càng khiến cho Bà Kim Lương đay ghiến cô nhiều hơn. Lần này cũng không ngoại lệ, khi hay tin cô tiếp tục trở thành học sinh xuất sắc, bà tay lập tức trừng phạt Chị…..- Giọng Gia Bảo gọi khẽ sau lưng Ngân Hằng quay lại, cố gắng mĩm cười với em trai của mình. Cũng đồng thời giấu đi sự đau đớn của Chị nghe lời dì đi, đừng đi học nữa, em không muốn nhìn thấy chị bị đánh đâu – Giọng Gia Bảo yếu ớt cầu Hằng ôm lấy em trai, vuốt ve mái tóc của em mình khẽ nói- Chị không sao đâu. Em đừng Nhưng em sợ dì lắm – Giọng Gia Bảo khe khẽ nói trong Gia Bảo ngoan, đừng sợ, đợi tới khi chị học xong, chị sẽ dẫn em đi. Chúng ta sẽ rời khổ nơi đọa đày này. Cho tới lúc đó, em phải kiên cường lên có biết không? – Ngân Hằng nói với Em biết rồi. Chị sau này lớn lên, em nhất định sẽ bảo vệ chị – Gia Bảo tròn miệng nói đầy quyết tâm mang đầy tâm hồn trẻ Hằng khẽ cười gật đầu.
truyện nơi này có anh